Tả một chuyến về quê
Chia sẻ bởi Nguyễn Ngọc Triều Dương |
Ngày 12/10/2018 |
91
Chia sẻ tài liệu: Tả một chuyến về quê thuộc Các nhà văn, nhà thơ
Nội dung tài liệu:
Một Chuyến Về Quê Tác giả: Nguyễn Ngọc Triều Dương
Thế rồi cuối cùng tôi cũng đã sắp xếp được thời gian để đi tham quan vùng Đồng Bằng Sông Cửu Long tuyến Mỹ Tho -- Tiền Giang -- Vĩnh Long như dự tính từ lâu và cũng vì một lý do đặc biệt khác.
Tôi chọn Sinh Office trên đường Đề Thám đăng ký tour ngắn một ngày. Sở dĩ tôi chọn nơi này vì giá vé rẻ, là nơi có khách nước ngoài đăng ký đi du lịch đông nên được nhiều người biết tiếng về khâu tổ chức khá tốt.
Sẵn dịp Cô tôi và hai con nhỏ ở Mỹ về thăm gia đình nên tôi mời họ đi cùng cho vui. Chúng tôi gồm bốn người:Bé Thảo, Thiên Phúc, bà tôi và tôi. Chúng tôi rời văn phòng Sinh khoảng 8:00 sáng trên chiếc xe buýt 60 chỗ. Vì là ngày cuối tuần nên số lượng khách đăng ký đi khá đông nên tôi không thể kiếm đủ chỗ cho bốn nguời ngồi gần nhau. Cuối cùng, tôi chọn được hai ghế ở hàng sau cùng cho tôi và bé Thảo, riêng bà và Thiên Phúc thì ngồi hai ghế trước gần bác tài.
Xe chạy ra hướng Cống Quỳnh, rồi Hùng Vương và ra Quận 6 hướng về Bình Chánh. Ngồi kế Thảo là một bà người Đức khoảng độ 50 tuổi. Tôi lịch sự bắt chuyện với bà và được biết bà qua Việt Nam được ba tuần và đã đi tham quan nhiều nơi ở miền Trung và miền Bắc, tuần cuối còn lại đi vào tham quan một vài nơi ở miền Nam, đặc biệt là các vùng thuộc Đồng Bằng Sông Cửu Long. Bà nói thích Việt Nam lắm và sẽ trở lại đây một lần nữa. Tuy nhiên, bà cũng than phiền tình trạng ô nhiễm tiếng ồn và lưu lượng giao thông dày đặc đáng báo động của thành phố. Chúng tôi không thế tiếp tục trò chuyện thêm vì anh hướng dẫn viên du lịch bắt đầu giới thiệu chương trình du lịch.
Anh giới thiệu mình tên Thiện. Tôi phải công nhận là Thiện nói tiếng Anh rất lưu loát, phát âm chuẩn và đúng ngữ pháp. Thiện giới thiệu chương trình tour cho hành khách và cũng nói đôi chút về sự khác biệt về văn hóa giữa phương Tây và Việt Nam và sự phát triển đô thị của thành phố trong những năm gần đây. Điều lý thú là Thiện rất dí dỏm.
Xe đã chạy ra đến địa phận Bình Chánh, Thiện đang trả lời một số câu hỏi của một ông khách nước ngoài. Tôi không quan tâm đến câu chuyện của họ và dõi mắt ra ô cửa sổ. Khu vực này chủ yếu tập trung nhà, xưởng làm sắt, thép hoặc tole xây dựng. Cũng có một số công ty nước ngoài thường trú tại đây như công ty Đài Loan, Trung Quốc và Hàn Quốc...
Xe tiếp tục lăn bánh trên quốc lộ 1A, nhà cửa thưa và ít hơn so với đoạn đường trên. Nhiều khoảng đất rộng còn bỏ hoang. Tuy nhiên, cũng có không ít nhà mới được xây sau này. Lối thiết kế theo kiến trúc Phương Đông và kết hợp với lối kiến trúc xưa. Ví dụ như nhà xây có lầu, cửa kính, không có sân vườn và đặt biệt là có một gian nhỏ cập dọc theo thân trái khoảng hai phần ba của chiều dài căn nhà. Tôi nhận thấy lối thiết kế và xây nhà như vậy không chỉ riêng ở huyện Bình Chánh, mà còn cả ở Long An, và Tiền Giang. Tôi không rõ đây có phải là thói quen của người dân địa phương có từ xưa chăng? Trong một chuyến đi thăm các cháu nhỏ bất hạnh ở Bình Dương - Bình Phước, tôi để ý thấy nhà cũ đã có lối kiến trúc này và nhiều nhà mới cũng dựa trên kiểu xây cất đó. Theo tôi, người Việt vẫn quan niệm nhà tốt là phải "nở hậu", do vậy có thể phần nhà xây cập theo bên hông gian chính cũng vì lý do này. Lý do khác có thể giải thích là dân quê hay tổ chức tiệc tại gia như đám giỗ, đám hỏi, cưới xin do vậy cũng nên cần có khoảng không gian rộng cho việc bếp núc. Đây chỉ là suy nghĩ đơn giản của riêng tôi.
Đến lúc này thì Thiện đã nói chuyện xong với ông người Anh và bắt đầu phát áo thun có in logo của Sinh Office cho những khách đi tour 2-3 ngày. Bé Thảo thích có một cái áo lắm nhưng tiếc là người ta không có cỡ nhỏ cho trẻ em. Tôi thấy nó hơi mệt nên bảo nó dựa vào lòng tôi và ngủ một tí. Nó rất thích tôi vuốt ve cánh tay hay tóc nó nhè nhẹ và chỉ sau 5 phút nó đã thiếp đi. Một số hành khách khác đọc báo hay trò chuyện khe khẽ với bạn đồng hành, người thì ngó qua ô cửa sổ một cách lơ đễnh. Tôi nhướng mắt nhìn lên xem thử bà tôi thức hay ngủ, hình như Cô cũng ngủ, chỉ riêng bé Phúc tôi thấy nó tựa tay vào cửa sổ và hướng mắt ra đường.
Khoảng 9:00 sáng
Thế rồi cuối cùng tôi cũng đã sắp xếp được thời gian để đi tham quan vùng Đồng Bằng Sông Cửu Long tuyến Mỹ Tho -- Tiền Giang -- Vĩnh Long như dự tính từ lâu và cũng vì một lý do đặc biệt khác.
Tôi chọn Sinh Office trên đường Đề Thám đăng ký tour ngắn một ngày. Sở dĩ tôi chọn nơi này vì giá vé rẻ, là nơi có khách nước ngoài đăng ký đi du lịch đông nên được nhiều người biết tiếng về khâu tổ chức khá tốt.
Sẵn dịp Cô tôi và hai con nhỏ ở Mỹ về thăm gia đình nên tôi mời họ đi cùng cho vui. Chúng tôi gồm bốn người:Bé Thảo, Thiên Phúc, bà tôi và tôi. Chúng tôi rời văn phòng Sinh khoảng 8:00 sáng trên chiếc xe buýt 60 chỗ. Vì là ngày cuối tuần nên số lượng khách đăng ký đi khá đông nên tôi không thể kiếm đủ chỗ cho bốn nguời ngồi gần nhau. Cuối cùng, tôi chọn được hai ghế ở hàng sau cùng cho tôi và bé Thảo, riêng bà và Thiên Phúc thì ngồi hai ghế trước gần bác tài.
Xe chạy ra hướng Cống Quỳnh, rồi Hùng Vương và ra Quận 6 hướng về Bình Chánh. Ngồi kế Thảo là một bà người Đức khoảng độ 50 tuổi. Tôi lịch sự bắt chuyện với bà và được biết bà qua Việt Nam được ba tuần và đã đi tham quan nhiều nơi ở miền Trung và miền Bắc, tuần cuối còn lại đi vào tham quan một vài nơi ở miền Nam, đặc biệt là các vùng thuộc Đồng Bằng Sông Cửu Long. Bà nói thích Việt Nam lắm và sẽ trở lại đây một lần nữa. Tuy nhiên, bà cũng than phiền tình trạng ô nhiễm tiếng ồn và lưu lượng giao thông dày đặc đáng báo động của thành phố. Chúng tôi không thế tiếp tục trò chuyện thêm vì anh hướng dẫn viên du lịch bắt đầu giới thiệu chương trình du lịch.
Anh giới thiệu mình tên Thiện. Tôi phải công nhận là Thiện nói tiếng Anh rất lưu loát, phát âm chuẩn và đúng ngữ pháp. Thiện giới thiệu chương trình tour cho hành khách và cũng nói đôi chút về sự khác biệt về văn hóa giữa phương Tây và Việt Nam và sự phát triển đô thị của thành phố trong những năm gần đây. Điều lý thú là Thiện rất dí dỏm.
Xe đã chạy ra đến địa phận Bình Chánh, Thiện đang trả lời một số câu hỏi của một ông khách nước ngoài. Tôi không quan tâm đến câu chuyện của họ và dõi mắt ra ô cửa sổ. Khu vực này chủ yếu tập trung nhà, xưởng làm sắt, thép hoặc tole xây dựng. Cũng có một số công ty nước ngoài thường trú tại đây như công ty Đài Loan, Trung Quốc và Hàn Quốc...
Xe tiếp tục lăn bánh trên quốc lộ 1A, nhà cửa thưa và ít hơn so với đoạn đường trên. Nhiều khoảng đất rộng còn bỏ hoang. Tuy nhiên, cũng có không ít nhà mới được xây sau này. Lối thiết kế theo kiến trúc Phương Đông và kết hợp với lối kiến trúc xưa. Ví dụ như nhà xây có lầu, cửa kính, không có sân vườn và đặt biệt là có một gian nhỏ cập dọc theo thân trái khoảng hai phần ba của chiều dài căn nhà. Tôi nhận thấy lối thiết kế và xây nhà như vậy không chỉ riêng ở huyện Bình Chánh, mà còn cả ở Long An, và Tiền Giang. Tôi không rõ đây có phải là thói quen của người dân địa phương có từ xưa chăng? Trong một chuyến đi thăm các cháu nhỏ bất hạnh ở Bình Dương - Bình Phước, tôi để ý thấy nhà cũ đã có lối kiến trúc này và nhiều nhà mới cũng dựa trên kiểu xây cất đó. Theo tôi, người Việt vẫn quan niệm nhà tốt là phải "nở hậu", do vậy có thể phần nhà xây cập theo bên hông gian chính cũng vì lý do này. Lý do khác có thể giải thích là dân quê hay tổ chức tiệc tại gia như đám giỗ, đám hỏi, cưới xin do vậy cũng nên cần có khoảng không gian rộng cho việc bếp núc. Đây chỉ là suy nghĩ đơn giản của riêng tôi.
Đến lúc này thì Thiện đã nói chuyện xong với ông người Anh và bắt đầu phát áo thun có in logo của Sinh Office cho những khách đi tour 2-3 ngày. Bé Thảo thích có một cái áo lắm nhưng tiếc là người ta không có cỡ nhỏ cho trẻ em. Tôi thấy nó hơi mệt nên bảo nó dựa vào lòng tôi và ngủ một tí. Nó rất thích tôi vuốt ve cánh tay hay tóc nó nhè nhẹ và chỉ sau 5 phút nó đã thiếp đi. Một số hành khách khác đọc báo hay trò chuyện khe khẽ với bạn đồng hành, người thì ngó qua ô cửa sổ một cách lơ đễnh. Tôi nhướng mắt nhìn lên xem thử bà tôi thức hay ngủ, hình như Cô cũng ngủ, chỉ riêng bé Phúc tôi thấy nó tựa tay vào cửa sổ và hướng mắt ra đường.
Khoảng 9:00 sáng
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Ngọc Triều Dương
Dung lượng: 92,50KB|
Lượt tài: 4
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)