HỒN THI SỸ
Chia sẻ bởi Huỳnh Quang Vinh |
Ngày 12/10/2018 |
105
Chia sẻ tài liệu: HỒN THI SỸ thuộc Các nhà văn, nhà thơ
Nội dung tài liệu:
HỒN THI SỸ
Hồn anh như một tờ giấy trắng
Em đã gieo vào những vần thơ
Lòng si bỗng hóa thành thi sỹ
Một lần, anh hóa kẻ mộng mơ.
Lúc trước, anh là người sống thực
Chưa lần biết lãng mạn, văn chương
Em đến bên đời anh bất chợt
Tình anh từ ấy cũng đơn phương.
Rồi anh sống chuỗi ngày mộng tưởng
Những vần thơ cũng biết tương tư
Đã có đôi lần như tuyêt vọng
Anh chơi vơi giữa thực và hư.
Tự nhủ tình si là đẹp nhất
Cho dù em chẳng chút yêu anh
Tình không có nên tình không mất
Tháng ngày trôi chới với, mong manh.
Những lúc thật buồn, anh tự hỏi:
Cớ sao mình hóa kẻ viết thơ?
Những vần thơ thiết tha sôi nổi
Em có thương gì không, người mơ?
Không, em vẫn là người hờ hững
Đem đến cho anh những muộn sầu
Anh vẫn yêu và cam tâm đón nhận
Nguồn thơ yêu cũng là bể thương đau.
Chỉ bóng hình em thôi, cũng đủ
Anh viết thơ yêu được ngàn bài
Thơ giống như anh, nên rất dở
Toàn là thương nhớ với mê say.
Hồn anh như một tờ giấy trắng
Em đã gieo vào vạn vần thơ
Rồi em lại nhẫn tâm bôi xóa
Giấy anh lem bẩn tự bao giờ?
Ôi mối đơn phương đầy tuyệt vọng
Hóa anh thành thi sỹ điên rồ
Hồn anh đấy, trắng, thơm và mỏng
Đến hôm nay đã hóa tàn tro.
Em đã lụi tàn chưa, đốm lửa?
Hồn anh đã cháy sạch hết rồi
Những dòng mực gửi thương, trao nhớ
Cũng cháy theo hồn anh đấy thôi…
VINH.NTBC.
Thủ Đức 02.08.2001
Hồn anh như một tờ giấy trắng
Em đã gieo vào những vần thơ
Lòng si bỗng hóa thành thi sỹ
Một lần, anh hóa kẻ mộng mơ.
Lúc trước, anh là người sống thực
Chưa lần biết lãng mạn, văn chương
Em đến bên đời anh bất chợt
Tình anh từ ấy cũng đơn phương.
Rồi anh sống chuỗi ngày mộng tưởng
Những vần thơ cũng biết tương tư
Đã có đôi lần như tuyêt vọng
Anh chơi vơi giữa thực và hư.
Tự nhủ tình si là đẹp nhất
Cho dù em chẳng chút yêu anh
Tình không có nên tình không mất
Tháng ngày trôi chới với, mong manh.
Những lúc thật buồn, anh tự hỏi:
Cớ sao mình hóa kẻ viết thơ?
Những vần thơ thiết tha sôi nổi
Em có thương gì không, người mơ?
Không, em vẫn là người hờ hững
Đem đến cho anh những muộn sầu
Anh vẫn yêu và cam tâm đón nhận
Nguồn thơ yêu cũng là bể thương đau.
Chỉ bóng hình em thôi, cũng đủ
Anh viết thơ yêu được ngàn bài
Thơ giống như anh, nên rất dở
Toàn là thương nhớ với mê say.
Hồn anh như một tờ giấy trắng
Em đã gieo vào vạn vần thơ
Rồi em lại nhẫn tâm bôi xóa
Giấy anh lem bẩn tự bao giờ?
Ôi mối đơn phương đầy tuyệt vọng
Hóa anh thành thi sỹ điên rồ
Hồn anh đấy, trắng, thơm và mỏng
Đến hôm nay đã hóa tàn tro.
Em đã lụi tàn chưa, đốm lửa?
Hồn anh đã cháy sạch hết rồi
Những dòng mực gửi thương, trao nhớ
Cũng cháy theo hồn anh đấy thôi…
VINH.NTBC.
Thủ Đức 02.08.2001
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Huỳnh Quang Vinh
Dung lượng: 13,21KB|
Lượt tài: 3
Loại file: docx
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)