ĐƠN PHƯƠNG
Chia sẻ bởi Huỳnh Quang Vinh |
Ngày 12/10/2018 |
110
Chia sẻ tài liệu: ĐƠN PHƯƠNG thuộc Các nhà văn, nhà thơ
Nội dung tài liệu:
ĐƠN PHƯƠNG.
( tặng Nguyễn Thị Bảo Châu sn 29.05.1979)
Lâu quá đỗi, không gặp người anh nhớ
Mối tình si đã phủ bụi nhạt nhòa
Ví lòng anh là những cơn mưa đổ
Giăng giăng trời những mùa xơ xác hoa.
Lối em đi, nắng ươm vàng óng ả
Có hướng dương khoe sắc ngóng ven đường
Bướm bay rập rờn, ríu rít chim muông
Hương ngát ngan, nhạc bổng trầm réo rắt.
Lối anh đi, bóng đêm sầu đằng đặc
Mảnh trăng lu le lói đến tàn đêm
Cơn u mê trĩu đôi bàn chân mềm
Nỗi nhớ nhung chập chùng đôi cánh mỏi.
Một giờ cách xa cũng thành lâu quá đỗi
Một kiếp bên nhau cũng ngắn ngủi vô cùng.
Khi ở bên nhau mà lòng em vời vợi
Khoảng cách nào đo được lúc xa nhau?
Lâu quá rồi, anh vẫn thường chiêm bao
Và gặp người trong giấc mơ vội vã
Mối đơn phương dại tê trong băng giá
Vẫn âm thầm chờ nắng lửa phương em.
Lâu quá rồi, buồn chìm trong lãng quên
Những niềm vui ngủ vùi trong xó xỉnh
Có những cơn mưa không muốn tạnh
Hoen mắt anh những lúc nhớ thương người.
Trái tim anh chỉ có một mặt trời
Đang rạng ngời ở phương xa lăng lắc
Dã quỳ anh lụi úa tàn xơ xác
Mùa xuân về, sao thiếu vắng nắng mai?
Ví cuộc đời anh là những cơn say
Anh đem đốt trong chuỗi ngày phù phiếm
Vách đá hoang vu, cheo leo, nguy hiểm
Là nơi anh hớn hở tự vươn mình.
Vì đời em là hào quang lung linh
Nên mê hoặc bao nhiêu người muội đắm
Trên vời vợi của ngôi cao thần thánh
Em thản nhiên bao nhiêu kẻ tôn sùng.
Nên cho dù anh tha thiết thương mong
Tình vẫn là con số không tròn trĩnh
Trái tim em hoài thờ ơ phong kín
Nhưng biết đâu bởi đã thuộc ai rồi?
Lâu lắm rồi, dường như anh quên cười
Lâu lắm rồi, dường như anh quen khóc
Anh ước ao đến một mùa nảy lộc
Trái tim em nhu nhú một chồi non.
Lâu lắm rồi, say mối tình đơn phương
Anh tự hào mình là người chung thủy
Trái tim anh vẫn nồng nàn thi vị
Những khi anh mộng mị nét môi người…
(Viết tại công an thị xã Tân An, 24.08.2005)
(Bài thơ được tg Huỳnh Quang Vinh, sn 24.06.1979 viết tặng Nguyễn Thị Bảo Châu sn 29.05.1979 nhân dịp gần tròn mười năm yêu đơn phương của tác giả. Tác giả, lúc đó là một chiến sỹ công an nghĩa vụ quân sự, hiện tại là một giáo viên THPT. Đây là một câu chuyện tình có thực.)
( tặng Nguyễn Thị Bảo Châu sn 29.05.1979)
Lâu quá đỗi, không gặp người anh nhớ
Mối tình si đã phủ bụi nhạt nhòa
Ví lòng anh là những cơn mưa đổ
Giăng giăng trời những mùa xơ xác hoa.
Lối em đi, nắng ươm vàng óng ả
Có hướng dương khoe sắc ngóng ven đường
Bướm bay rập rờn, ríu rít chim muông
Hương ngát ngan, nhạc bổng trầm réo rắt.
Lối anh đi, bóng đêm sầu đằng đặc
Mảnh trăng lu le lói đến tàn đêm
Cơn u mê trĩu đôi bàn chân mềm
Nỗi nhớ nhung chập chùng đôi cánh mỏi.
Một giờ cách xa cũng thành lâu quá đỗi
Một kiếp bên nhau cũng ngắn ngủi vô cùng.
Khi ở bên nhau mà lòng em vời vợi
Khoảng cách nào đo được lúc xa nhau?
Lâu quá rồi, anh vẫn thường chiêm bao
Và gặp người trong giấc mơ vội vã
Mối đơn phương dại tê trong băng giá
Vẫn âm thầm chờ nắng lửa phương em.
Lâu quá rồi, buồn chìm trong lãng quên
Những niềm vui ngủ vùi trong xó xỉnh
Có những cơn mưa không muốn tạnh
Hoen mắt anh những lúc nhớ thương người.
Trái tim anh chỉ có một mặt trời
Đang rạng ngời ở phương xa lăng lắc
Dã quỳ anh lụi úa tàn xơ xác
Mùa xuân về, sao thiếu vắng nắng mai?
Ví cuộc đời anh là những cơn say
Anh đem đốt trong chuỗi ngày phù phiếm
Vách đá hoang vu, cheo leo, nguy hiểm
Là nơi anh hớn hở tự vươn mình.
Vì đời em là hào quang lung linh
Nên mê hoặc bao nhiêu người muội đắm
Trên vời vợi của ngôi cao thần thánh
Em thản nhiên bao nhiêu kẻ tôn sùng.
Nên cho dù anh tha thiết thương mong
Tình vẫn là con số không tròn trĩnh
Trái tim em hoài thờ ơ phong kín
Nhưng biết đâu bởi đã thuộc ai rồi?
Lâu lắm rồi, dường như anh quên cười
Lâu lắm rồi, dường như anh quen khóc
Anh ước ao đến một mùa nảy lộc
Trái tim em nhu nhú một chồi non.
Lâu lắm rồi, say mối tình đơn phương
Anh tự hào mình là người chung thủy
Trái tim anh vẫn nồng nàn thi vị
Những khi anh mộng mị nét môi người…
(Viết tại công an thị xã Tân An, 24.08.2005)
(Bài thơ được tg Huỳnh Quang Vinh, sn 24.06.1979 viết tặng Nguyễn Thị Bảo Châu sn 29.05.1979 nhân dịp gần tròn mười năm yêu đơn phương của tác giả. Tác giả, lúc đó là một chiến sỹ công an nghĩa vụ quân sự, hiện tại là một giáo viên THPT. Đây là một câu chuyện tình có thực.)
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Huỳnh Quang Vinh
Dung lượng: 15,30KB|
Lượt tài: 3
Loại file: docx
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)