Bài thơ Vị tướng già

Chia sẻ bởi Phạm Huy Hoạt | Ngày 12/10/2018 | 90

Chia sẻ tài liệu: Bài thơ Vị tướng già thuộc Các nhà văn, nhà thơ

Nội dung tài liệu:

Vị tướng già*- Bài thơ khắc họa Vị Đại tướng
Nhân những ngày Quân & dân cả nước nhớ về Đại tướng Võ Nguyên Giáp-Người vừa mới ra đi “về cõi vĩnh hằng”, NST giới thiệu một bài thơ xúc động về Đại tướng
Những đối thủ của ông đã chết từ lâu Bạn chiến đấu cũng chẳng còn ai nữa Ông ngồi giữa thời gian vây bủa Nghe hoàng hôn chầm chậm xuống quanh mình Bàn chân đi qua hai cuộc chiến tranh Giờ chậm rãi lần theo dấu gậy Đôi bàn tay nhăn nheo run rẩy Đã từng gieo khủng khiếp xuống đầu thù Trong góc vườn mùa thu Cây lá cũng như ông lặng lẽ Tám mươi tuổi ông lại như đứa trẻ Nở nụ cười ngơ ngác thơ ngây Ông ra đi Và... Ông đã về đây Đời là cuộc hành trình khép kín Giữa hai đầu điểm đi và điểm đến Là một trời nhớ nhớ với quên quên Những vui buồn chưa kịp gọi thành tên Cõi nhân thế mây bay và gió thổi Bầy ngựa chiến đã chân chồn, gối mỏi Đi về miền cát bụi phía trời xa Ru giấc mơ của vị tướng già Có tiếng khóc xen tiếng cười nức nở Một chân ông đã đặt vào lịch sử Một chân còn vương vấn với mùa thu.
Anh Ngọc (1994)
(*) Theo nhà thơ Anh Ngọc, bài thơ này đã được ông viết vào mùa thu năm 1994 sau một lần được cùng nhà văn Lê Lựu và nhà thơ Trần Đăng Khoa đến diện kiến và lắng nghe những câu chuyện của Đại Tướng tại tư gia của người.
Đi cùng Lê Lựu và Trần Đăng Khoa, khi cả hai đều được giao nhiệm vụ viết bài cho chuyên mục Đối thoại hàng tháng của Tạp chí VNQĐ, trong khi bản thân Anh Ngọc không có nhiệm vụ gì. Nhưng trước một sự kiện như vậy, Anh Ngọc đã đặt bút và viết lên những dòng thơ đó từ sự cảm nhận chân thực của con tim.


Đại Tướng Võ Nguyên Giáp gặp gỡ và trò chuyện với Trần Đăng Khoa, Lê Lựu và Anh Ngọc. (Ảnh nguồn: Anh Ngọc)
Nhân đây cũng cung cấp thêm vài thông tin về nhà thơ Anh Ngọc và 1 tác phẩm để đời của ông
Anh Ngọc tên thật là Nguyễn Đức Ngọc, sinh vào mùa thu năm 1943 tại Nghi Lộc, Nghệ An. Sau khi tốt nghiệp khoa Ngữ văn Trường đại học Tổng hợp Hà Nội, ông giảng dạy ở Trường Thương nghiệp rồi trở thành lính thông tin liên lạc và từng là phóng viên Báo Quân đội nhân dân, biên tập viên của tạp chí Văn nghệ quân đội.

Anh Ngọc nổi tiếng  từ chùm thơ được giải nhì cuộc thi Báo Văn nghệ 1972-1973 trong đó có bài thơ "Cây xấu hổ" sáng tác vào ngày 31-5-1972 tại mặt trận Quảng Trị. Xin chép lại bài này :
Bờ đường 9 có lùm cây xấu hổ  Chiến sĩ đi qua ai cũng mỉm cười  Giữa một vùng lửa cháy bom rơi  Tất cả lộ nguyên hình trần trụi  Cây xấu hổ với màu xanh bối rối  Tự giấu mình trong lá khép lim dim  Chiến sĩ qua đây ai cũng bước rất êm  Khi bất chợt thoảng một bàn chân lạ  Cây vội vã nhắm nghìn con mắt lá  Nhựa dồn lên cành khẽ ngả như chào  Người ra rồi bóng dáng cứ theo sau  Anh lính trẻ bỗng quay đầu tủm tỉm  Cây đã hé những mắt tròn chúm chím  Đang thập thò nghịch ngợm nhìn theo  Phút lạ lùng trời đất trong veo  Anh nghe có tiếng reo thầm gặp gỡ  Nhiều dáng điệu thoáng qua trong trí nhớ  Rất thân quen mà chẳng gọi nên lời  Giữa một vùng lửa cháy bom rơi  Cây hiện lên như một niềm ấp ủ  Anh lính trẻ hái một cành xấu hổ  Ướp vào trong trang sổ của mình  Và chuyện này chỉ cây biết với anh.


PHH sưu tầm và giới thiệu – Nguồn TL: tổng hợp từ Internet



* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...

Người chia sẻ: Phạm Huy Hoạt
Dung lượng: 62,46KB| Lượt tài: 3
Loại file: rar
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)