Truyen co tich
Chia sẻ bởi Nguyễn Tú Quỳnh |
Ngày 05/10/2018 |
50
Chia sẻ tài liệu: truyen co tich thuộc Lớp 5 tuổi
Nội dung tài liệu:
Cỏ và lúa
Ngày xưa cỏ và lúa là con cùng một mẹ. Khi lớn lên, mẹ cho cỏ và lúa ở riêng mỗi người một cánh đồng. Lúa vốn chăm chỉ làm lụng, chịu thương chịu khó nên mỗi ngày một khỏe mạnh, tươi tốt, làm ra những hạt thóc mẩy căng như hạt chanh. Còn cỏ thì lười nhát, chỉ thích ăn chơi lêu lỏng suốt ngày, chẳng thích làm gì, nhười nó ốm o gầy còm. Nó chẳng bao giờ làm ra được cái hạt có ích cho con người. Tuy vậy, cỏ và lúa vẫn đi lại thăm nhau. Mỗi lần tới chơi với lúa, cỏ thường lén đi ban đêm, hay xin ăn hoặc lấy trộm thức ăn của lúa. Biết vậy nhưng thương cỏ, lúa không nở trách mắng hoặc xa lánh nó mà vẫn tìm lời khuyên nhủ ân cần. Nhưng cỏ chứng nào tật nấy. Nó vẫn lười nhát như xưa. Một hôm lúa làm cỗ mừng sunh nhật và mời cỏ ăn uống. Không còn giữ ý tứ gì. Khi no căng bụng, cỏ nằm lăn ra ngủ. Nó ngủ say xưa đến lúc ông mặy trời mọc. Rồi mặt trời đứng bóng nó vẫn chưa dậy. Đến xế chiều, cỏ mới cựa mình, mở mắt. Nhưng xấu hổ về tính lười nhát, tham ăn, cỏ không dám ra đường về nhà. Sợ mọi người chê cười, nó khẩn khoản xin ở lại nhà lúa. Lúa không hài lòng, nhưng vốn hiền lành và thương em, đành cứ để cho cỏ ở. Từ đấy, cỏ thích sống chung với lúa để ăn hại, ăn bám. Nó lại sang cả hàng xóm tranh ăn với ngô, đậu, rau nữa. Vì thế, hể thấy cỏ mọc lên là người ta lại nhổ vứt đi. Chẳng ai ưa cái tính lười nhát, ăn bám, phá hại của cỏ. Thỏ con ăn gì ?
Vào một buổi sáng mùa xuân, Thỏ con đi lang thang trong rừng. Thỏ đi mãi, đi mãi mà chẳng tìm được cái gì để ăn . Thỏ gặp Gà Trống đang mổ thóc. Gà Trống mời : « Bạn Thỏ ơi, tôi có nhiều thóc vàng, bạn hãy ăn cùng tôi ». Thỏ con nói : « Cảm ơn bạn, nhưng tôi không ăn được thóc vàng ». Thỏ lại đi tiếp. Trên đường đi , Thỏ gặp mèo đang ăn cá. Mèo vui vẻ mời Thỏ : « Thỏ ơi, mời bạn ăn cá cùng tôi ». Thỏ nói : « Cảm ơn Mèo con nhé, tôi không ăn được cá đâu ». Thỏ lại tiếp tục bước đi, những bước đi nặng nề vì mệt và đói. Mêt quá, Thỏ con ngồi nghĩ dưới gốc cây và bật khóc : Hu...hu... Vừa lúc đó Dê con xách làn rau đi qua. Dê mời Thỏ con hai củ cà rốt. Thỏ con mừng rỡ cám ơn Dê con và chú ăn cà rốt một cách ngon lành.
Em bé dũng cảm Cô bác sĩ tiêm phòng dịch cho em bé. Huy sợ đau nấp vào một xó, nhìn trộm các bạn tiêm. Các bạn nhỏ không thấy Huy đâu, nhao nhao lên hỏi cô giáo. Cô bảo : « Các bạn tiên xong rồi tuy có đau, nhưng phòng được bệnh tật ». Người tiêm thứ nhất là bạn Minh, bạn Minh nói « Hơi đau một tý, nhưng em không sợ » Người tiêm thứ hai là bạn Anh, bạn gái nói « không đau, chẳng đau gì cả » ngườu tiêm thứ ba là Lan Chi bé nhỏ, Lan Chi cau mày, nhăn mặt, bậm môi, nhưng dũng cảm nói « Có đau một tý, nhưng em không sợ tiêm » Lúc đó Huy chạy ra, xắn tay áo, duỗi cánh tay nói với cô bác sĩ « Cô ơi ! con cũng không sợ đau cô ạ ! »
Lợn con sạch lắm rồi Trong rừng cây đẹp có nhiều con vật sống, có gấu con, thỏ con, chuột túi con, khỉ con, và có cả dê con. Một buổi sáng, trời trong xanh, các con vật đã tụ tập dưới gốc cây từ rất sớm để chơi, chúng nó chỵa, chúng nó nhảy, vui thích quá ! Lợn con vừa lười vừa bẩn, không thích tắm, suốt ngày chỉ nhắm mắt nằm. Hôm đó, lợn ta tỉnh giấc trong tiếng cười đùa huyên náo của các con vật khác. Hé mắt nhìn qua cửa sổ, lợn con thấy bạn bè đang chơi đùa thỏa thích. Lợn ta vội vàng chạy đến dưới gốc cây. Ai dè, các con vật thấy lợn con vội vàng bịt mũi chạy tản ra chỗ khác. Chúng vừa chạy vừa la toáng lên « Hôi, hôi, hôi quá ». Chỉ trong nháy mắt ấtt cả các con vật biến mất tăm mất tích. Lợn con ngạc nhiên quá. « Sao vậy ? ». Một con chim tốt bụng sà qua bảo cho lợn con biết : « Lợn con ơi, lợn con ơi ! Cậu bẩn quá, đi tắm đi,
Ngày xưa cỏ và lúa là con cùng một mẹ. Khi lớn lên, mẹ cho cỏ và lúa ở riêng mỗi người một cánh đồng. Lúa vốn chăm chỉ làm lụng, chịu thương chịu khó nên mỗi ngày một khỏe mạnh, tươi tốt, làm ra những hạt thóc mẩy căng như hạt chanh. Còn cỏ thì lười nhát, chỉ thích ăn chơi lêu lỏng suốt ngày, chẳng thích làm gì, nhười nó ốm o gầy còm. Nó chẳng bao giờ làm ra được cái hạt có ích cho con người. Tuy vậy, cỏ và lúa vẫn đi lại thăm nhau. Mỗi lần tới chơi với lúa, cỏ thường lén đi ban đêm, hay xin ăn hoặc lấy trộm thức ăn của lúa. Biết vậy nhưng thương cỏ, lúa không nở trách mắng hoặc xa lánh nó mà vẫn tìm lời khuyên nhủ ân cần. Nhưng cỏ chứng nào tật nấy. Nó vẫn lười nhát như xưa. Một hôm lúa làm cỗ mừng sunh nhật và mời cỏ ăn uống. Không còn giữ ý tứ gì. Khi no căng bụng, cỏ nằm lăn ra ngủ. Nó ngủ say xưa đến lúc ông mặy trời mọc. Rồi mặt trời đứng bóng nó vẫn chưa dậy. Đến xế chiều, cỏ mới cựa mình, mở mắt. Nhưng xấu hổ về tính lười nhát, tham ăn, cỏ không dám ra đường về nhà. Sợ mọi người chê cười, nó khẩn khoản xin ở lại nhà lúa. Lúa không hài lòng, nhưng vốn hiền lành và thương em, đành cứ để cho cỏ ở. Từ đấy, cỏ thích sống chung với lúa để ăn hại, ăn bám. Nó lại sang cả hàng xóm tranh ăn với ngô, đậu, rau nữa. Vì thế, hể thấy cỏ mọc lên là người ta lại nhổ vứt đi. Chẳng ai ưa cái tính lười nhát, ăn bám, phá hại của cỏ. Thỏ con ăn gì ?
Vào một buổi sáng mùa xuân, Thỏ con đi lang thang trong rừng. Thỏ đi mãi, đi mãi mà chẳng tìm được cái gì để ăn . Thỏ gặp Gà Trống đang mổ thóc. Gà Trống mời : « Bạn Thỏ ơi, tôi có nhiều thóc vàng, bạn hãy ăn cùng tôi ». Thỏ con nói : « Cảm ơn bạn, nhưng tôi không ăn được thóc vàng ». Thỏ lại đi tiếp. Trên đường đi , Thỏ gặp mèo đang ăn cá. Mèo vui vẻ mời Thỏ : « Thỏ ơi, mời bạn ăn cá cùng tôi ». Thỏ nói : « Cảm ơn Mèo con nhé, tôi không ăn được cá đâu ». Thỏ lại tiếp tục bước đi, những bước đi nặng nề vì mệt và đói. Mêt quá, Thỏ con ngồi nghĩ dưới gốc cây và bật khóc : Hu...hu... Vừa lúc đó Dê con xách làn rau đi qua. Dê mời Thỏ con hai củ cà rốt. Thỏ con mừng rỡ cám ơn Dê con và chú ăn cà rốt một cách ngon lành.
Em bé dũng cảm Cô bác sĩ tiêm phòng dịch cho em bé. Huy sợ đau nấp vào một xó, nhìn trộm các bạn tiêm. Các bạn nhỏ không thấy Huy đâu, nhao nhao lên hỏi cô giáo. Cô bảo : « Các bạn tiên xong rồi tuy có đau, nhưng phòng được bệnh tật ». Người tiêm thứ nhất là bạn Minh, bạn Minh nói « Hơi đau một tý, nhưng em không sợ » Người tiêm thứ hai là bạn Anh, bạn gái nói « không đau, chẳng đau gì cả » ngườu tiêm thứ ba là Lan Chi bé nhỏ, Lan Chi cau mày, nhăn mặt, bậm môi, nhưng dũng cảm nói « Có đau một tý, nhưng em không sợ tiêm » Lúc đó Huy chạy ra, xắn tay áo, duỗi cánh tay nói với cô bác sĩ « Cô ơi ! con cũng không sợ đau cô ạ ! »
Lợn con sạch lắm rồi Trong rừng cây đẹp có nhiều con vật sống, có gấu con, thỏ con, chuột túi con, khỉ con, và có cả dê con. Một buổi sáng, trời trong xanh, các con vật đã tụ tập dưới gốc cây từ rất sớm để chơi, chúng nó chỵa, chúng nó nhảy, vui thích quá ! Lợn con vừa lười vừa bẩn, không thích tắm, suốt ngày chỉ nhắm mắt nằm. Hôm đó, lợn ta tỉnh giấc trong tiếng cười đùa huyên náo của các con vật khác. Hé mắt nhìn qua cửa sổ, lợn con thấy bạn bè đang chơi đùa thỏa thích. Lợn ta vội vàng chạy đến dưới gốc cây. Ai dè, các con vật thấy lợn con vội vàng bịt mũi chạy tản ra chỗ khác. Chúng vừa chạy vừa la toáng lên « Hôi, hôi, hôi quá ». Chỉ trong nháy mắt ấtt cả các con vật biến mất tăm mất tích. Lợn con ngạc nhiên quá. « Sao vậy ? ». Một con chim tốt bụng sà qua bảo cho lợn con biết : « Lợn con ơi, lợn con ơi ! Cậu bẩn quá, đi tắm đi,
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Tú Quỳnh
Dung lượng: 247,00KB|
Lượt tài: 1
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)