Tlv
Chia sẻ bởi Nguyễn Thành Trang |
Ngày 16/10/2018 |
68
Chia sẻ tài liệu: tlv thuộc Địa lí 6
Nội dung tài liệu:
Bài văn tả con đường quen thuộc từ nhà tới trường
Như thường lệ, mỗi sáng, sau khi vệ sinh cá nhân, ăn sáng, ba lại gọi: “Nhanh lên, đi học nè con!”Em nhanh nhẹn chuẩn bị cặp vở theo ba đến trường. Thế là chiếc xe máy lại chở hai cha con trên con đường Lê Thị Riêng-con đường quen thuộc từ nhà đến trường của em.
Từ nhà đến trường phải đi qua ba con đường: đường Cách mạng Tháng Tám, đường phường 2, đường Lê Thị Riêng. Nhưng con đường chính dẫn vào trường em là con đường Lê Thị Riêng.
Đó là con đường cũng được tráng nhựa nhưng không đông đúc như những con đường khác trong thành phố Cao Lãnh. Tuy không rộng lắm, nhưng cũng đủ để nhiều chiếc xe tải chạy qua. Mỗi khi đặt chân lên con đường lòng em lại thấy bồi hồi. Hai bên đường là hàng phượng nở đỏ thắm báo hiệu ngày hè đã đến, báo hiệu ngày em phải sắp xa mái trường thân yêu. Buổi sáng và buổi chiều là lúc con đường rộn rã hẳn lên. Phụ huynh học sinh đưa con em mình đi học. Vào buổi trưa, chiều tà là lúc phụ huynh đưa con em mình về nhà. Buổi trưa đường lạnh lùng ít được hỏi han. Lúc ấy, con đường yên lặng như chìm trong giấc ngủ. Hai hàng cây đứng quạt cho con đường càng thêm yên giấc. Trên cành, mấy chú chim sâu đang chuyền cành để bắt những gã sâu phá hoại cây, làm cho hàng cây thêm tốt tươi. Những tia nắng li ti rải xuống mặt đường trông như dát bạc. Những mái nhà nằm thấp thoáng dưới bóng cây thưa. Từ mái nhà nào vọng ra tiếng ru em trầm bổng.
Những đoạn đường bằng phẳng, mấp mô, gập ghềnh em đều thuộc như lòng bàn tay. Chẳng có ngày nào lũ trẻ chúng em không đặt bàn chân nhỏ bé của mình lên con đường thân thuộc ấy. Bởi vậy mà con đường trở thành một người bạn thân thiết với em.
Buổi tối, lũ trẻ trong xóm tụ họp lại cùng chơi những trò chơi thật thú vị như: rồng rắn lên mây, kéo co, oẳn tù tì,… Con đường vắng lặng, lạnh lẽo lại trở nên rộn ràng hẳn lên.
Con đường tới trường đã khắc sâu vào trong tâm trí em. Mỗi buổi đến trường, con đường đã để lại trong em bao kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò. Mai ngày lớn lên em cũng không thể quên hình ảnh con đường thân yêu. Sang năm em sẽ lên lớp sáu, nhưng em vẫn thường xuyên ghé thăm con đường này để nhớ về những kỉ niệm khó quên thời tiểu học.
Như thường lệ, mỗi sáng, sau khi vệ sinh cá nhân, ăn sáng, ba lại gọi: “Nhanh lên, đi học nè con!”Em nhanh nhẹn chuẩn bị cặp vở theo ba đến trường. Thế là chiếc xe máy lại chở hai cha con trên con đường Lê Thị Riêng-con đường quen thuộc từ nhà đến trường của em.
Từ nhà đến trường phải đi qua ba con đường: đường Cách mạng Tháng Tám, đường phường 2, đường Lê Thị Riêng. Nhưng con đường chính dẫn vào trường em là con đường Lê Thị Riêng.
Đó là con đường cũng được tráng nhựa nhưng không đông đúc như những con đường khác trong thành phố Cao Lãnh. Tuy không rộng lắm, nhưng cũng đủ để nhiều chiếc xe tải chạy qua. Mỗi khi đặt chân lên con đường lòng em lại thấy bồi hồi. Hai bên đường là hàng phượng nở đỏ thắm báo hiệu ngày hè đã đến, báo hiệu ngày em phải sắp xa mái trường thân yêu. Buổi sáng và buổi chiều là lúc con đường rộn rã hẳn lên. Phụ huynh học sinh đưa con em mình đi học. Vào buổi trưa, chiều tà là lúc phụ huynh đưa con em mình về nhà. Buổi trưa đường lạnh lùng ít được hỏi han. Lúc ấy, con đường yên lặng như chìm trong giấc ngủ. Hai hàng cây đứng quạt cho con đường càng thêm yên giấc. Trên cành, mấy chú chim sâu đang chuyền cành để bắt những gã sâu phá hoại cây, làm cho hàng cây thêm tốt tươi. Những tia nắng li ti rải xuống mặt đường trông như dát bạc. Những mái nhà nằm thấp thoáng dưới bóng cây thưa. Từ mái nhà nào vọng ra tiếng ru em trầm bổng.
Những đoạn đường bằng phẳng, mấp mô, gập ghềnh em đều thuộc như lòng bàn tay. Chẳng có ngày nào lũ trẻ chúng em không đặt bàn chân nhỏ bé của mình lên con đường thân thuộc ấy. Bởi vậy mà con đường trở thành một người bạn thân thiết với em.
Buổi tối, lũ trẻ trong xóm tụ họp lại cùng chơi những trò chơi thật thú vị như: rồng rắn lên mây, kéo co, oẳn tù tì,… Con đường vắng lặng, lạnh lẽo lại trở nên rộn ràng hẳn lên.
Con đường tới trường đã khắc sâu vào trong tâm trí em. Mỗi buổi đến trường, con đường đã để lại trong em bao kỉ niệm đẹp đẽ của tuổi học trò. Mai ngày lớn lên em cũng không thể quên hình ảnh con đường thân yêu. Sang năm em sẽ lên lớp sáu, nhưng em vẫn thường xuyên ghé thăm con đường này để nhớ về những kỉ niệm khó quên thời tiểu học.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Thành Trang
Dung lượng: 27,50KB|
Lượt tài: 31
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)