BÀI PHÁT BIỂU TRI ÂN CỦA HỌC SINH
Chia sẻ bởi Ngô Trọng Nghĩa |
Ngày 10/10/2018 |
100
Chia sẻ tài liệu: BÀI PHÁT BIỂU TRI ÂN CỦA HỌC SINH thuộc Đạo đức 5
Nội dung tài liệu:
BAI PHAT BIEU
Kính thưa quý vị đại biểu!
Kính thưa quý Thầy Cô giáo!
Hôm nay, hòa với niềm vui chung của hàng triệu học sinh trên cả nước, nhân dịp kỷ niệm Ngày Nhà giáo Việt Nam, em xin thay mặt Liên đội trường THCS Ngô Mây gửi đến Thầy Cô giáo lời chúc mừng với tất cả tấm lòng thành kính tri ân.
Đúng như nhà văn Lý Lan đã mượn lời người mẹ nói với con trai vào ngày khai trường đầu tiên của nó trong bài Cổng trường mở ra: Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới này là của con, bước qua cánh cổng trường là một thế giới kỳ diệu sẽ mở ra, trò nhỏ chúng em được tận hưởng bao điều kì diệu từ những trái tim tha thiết yêu nghề mến trẻ.
Thưa thầy thưa cô, trong buổi tọa đàm này, xin cho phép em được nói lên những cảm nghĩ về nhà giáo qua vài dòng văn chan chứa nỗi kính niềm yêu.
Một bài văn có tựa đề là: HẠNH PHÚC NGƯỜI LÁI ĐÒ.
Trời cao, bãi vắng, sông rộng, nước sâu. Cần lắm, đò ơi! Người lái đò đưa khách sang sông. Thương lắm đò ơi! Mấy khách sang sông còn nhớ người lái đò? Người lái đò chỉ còn biết ngậm ngùi buồn cho kiếp đò đưa. Thế nhưng vẫn có những người lái đò lặng lẽ vui với niềm Hạnh phúc đưa đò . Chẳng phải là thầy cô giáo của chúng em đó sao?
Thầy cô giáo Hạnh phúc với tình yêu trẻ thơ.
Học trò là con thơ, thầy cô giáo là cha mẹ. Đã là cha thì công lao như núi Thái Sơn, đã là mẹ thì tấm lòng như biển Thái Bình. Tình yêu học trò tựa như con sóng vỗ bờ. Lúc mơn man êm êm, lúc dữ dội ầm ầm, sóng ngàn đời ấp iu bờ cát vàng phẳng lặng. Khi vỗ về nhỏ nhẹ, khi nghiêm nghị bảo ban, thầy cô muôn thuở dắt dìu lớp lớp học trò nhỏ dại.
Làm cha mẹ của bầy trẻ thơ là thiên chức của thầy cô giáo. Chúng em sung sướng đón nhận tình cảm sâu sắc ấy . Chúng em không thể quên được ánh mắt ngời ngời hạnh phúc của cô giáo khi nhìn thấy học trò ngoan ngoãn. Không thể phai mờ trong trí óc chúng em những nụ cười mãn nguyện của thầy giáo khi nhìn thấy học trò tiến bộ.
Thầy cô giáo Hạnh phúc với niềm đam mê nghề nghiệp.
Thầy cô giáo của chúng em ngày đêm cần mẫn với sự nghiệp trồng người. Yêu trẻ bao nhiêu lại càng gắn bó với nghề nghiệp bấy nhiêu. Cảm động thay là tâm nguyện của những kỹ sư tâm hồn, quyết đem hết tài năng, nhiệt huyết để đưa trò cập bến tương lai tươi sáng! Đáng kính vô cùng, những nhà giáo tận tụy hy sinh thầm lặng để nâng bước em thơ. In sâu trong tâm khảm chúng em là hình ảnh thầy cô giáo quên ngủ bên những trang giáo án, quên ăn cùng những tiết dạy, giờ thi…
Thế đấy, mỗi thầy cô giáo đều là những người lái đò âm thầm chuyên chở bao thế hệ học trò trên dòng sông tri thức, nhân cách. Dẫu sự nghiệp lái đò ấy có khó khăn, gian nan đến mấy, thầy cô vẫn cảm thấy Hạnh phúc. Bởi những người khách sang sông trên bao chuyến đò đều là những đứa con thơ yêu dấu của thầy cô.
Nhà thơ Chế Lan Viên đã đúc kết chân lý sâu xa: Con dẫu lớn vẫn là con của mẹ- Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con. Câu thơ ấy là tình mẹ thiêng liêng. Và đọc câu thơ ấy, học trò chúng em cũng thấm thía quy luật: Trò dẫu lớn vẫn là trò thầy cô – Đi hết đời lòng họ vẫn theo ta. Những người lái đò tận tụy – những nhà giáo âm thầm đốt cháy đời mình cho những chuyến đò cập bến tương lai !
Thương lắm, thầy cô ơi ! Sang sông, chúng em chẳng quên đò. Cập bến, chúng em nhớ hoài những người lái đò. Nhớ hoài, nhớ mãi ...THẦY CÔ GIÁO CỦA CHÚNG EM !
Kính chúc quý thầy cô giáo luôn luôn dồi dào sức khỏe, mãi mãi tươi trẻ trong niềm Hạnh phúc với những chuyến đò tình nghĩa !
Kính thưa quý vị đại biểu!
Kính thưa quý Thầy Cô giáo!
Hôm nay, hòa với niềm vui chung của hàng triệu học sinh trên cả nước, nhân dịp kỷ niệm Ngày Nhà giáo Việt Nam, em xin thay mặt Liên đội trường THCS Ngô Mây gửi đến Thầy Cô giáo lời chúc mừng với tất cả tấm lòng thành kính tri ân.
Đúng như nhà văn Lý Lan đã mượn lời người mẹ nói với con trai vào ngày khai trường đầu tiên của nó trong bài Cổng trường mở ra: Đi đi con, hãy can đảm lên, thế giới này là của con, bước qua cánh cổng trường là một thế giới kỳ diệu sẽ mở ra, trò nhỏ chúng em được tận hưởng bao điều kì diệu từ những trái tim tha thiết yêu nghề mến trẻ.
Thưa thầy thưa cô, trong buổi tọa đàm này, xin cho phép em được nói lên những cảm nghĩ về nhà giáo qua vài dòng văn chan chứa nỗi kính niềm yêu.
Một bài văn có tựa đề là: HẠNH PHÚC NGƯỜI LÁI ĐÒ.
Trời cao, bãi vắng, sông rộng, nước sâu. Cần lắm, đò ơi! Người lái đò đưa khách sang sông. Thương lắm đò ơi! Mấy khách sang sông còn nhớ người lái đò? Người lái đò chỉ còn biết ngậm ngùi buồn cho kiếp đò đưa. Thế nhưng vẫn có những người lái đò lặng lẽ vui với niềm Hạnh phúc đưa đò . Chẳng phải là thầy cô giáo của chúng em đó sao?
Thầy cô giáo Hạnh phúc với tình yêu trẻ thơ.
Học trò là con thơ, thầy cô giáo là cha mẹ. Đã là cha thì công lao như núi Thái Sơn, đã là mẹ thì tấm lòng như biển Thái Bình. Tình yêu học trò tựa như con sóng vỗ bờ. Lúc mơn man êm êm, lúc dữ dội ầm ầm, sóng ngàn đời ấp iu bờ cát vàng phẳng lặng. Khi vỗ về nhỏ nhẹ, khi nghiêm nghị bảo ban, thầy cô muôn thuở dắt dìu lớp lớp học trò nhỏ dại.
Làm cha mẹ của bầy trẻ thơ là thiên chức của thầy cô giáo. Chúng em sung sướng đón nhận tình cảm sâu sắc ấy . Chúng em không thể quên được ánh mắt ngời ngời hạnh phúc của cô giáo khi nhìn thấy học trò ngoan ngoãn. Không thể phai mờ trong trí óc chúng em những nụ cười mãn nguyện của thầy giáo khi nhìn thấy học trò tiến bộ.
Thầy cô giáo Hạnh phúc với niềm đam mê nghề nghiệp.
Thầy cô giáo của chúng em ngày đêm cần mẫn với sự nghiệp trồng người. Yêu trẻ bao nhiêu lại càng gắn bó với nghề nghiệp bấy nhiêu. Cảm động thay là tâm nguyện của những kỹ sư tâm hồn, quyết đem hết tài năng, nhiệt huyết để đưa trò cập bến tương lai tươi sáng! Đáng kính vô cùng, những nhà giáo tận tụy hy sinh thầm lặng để nâng bước em thơ. In sâu trong tâm khảm chúng em là hình ảnh thầy cô giáo quên ngủ bên những trang giáo án, quên ăn cùng những tiết dạy, giờ thi…
Thế đấy, mỗi thầy cô giáo đều là những người lái đò âm thầm chuyên chở bao thế hệ học trò trên dòng sông tri thức, nhân cách. Dẫu sự nghiệp lái đò ấy có khó khăn, gian nan đến mấy, thầy cô vẫn cảm thấy Hạnh phúc. Bởi những người khách sang sông trên bao chuyến đò đều là những đứa con thơ yêu dấu của thầy cô.
Nhà thơ Chế Lan Viên đã đúc kết chân lý sâu xa: Con dẫu lớn vẫn là con của mẹ- Đi hết đời lòng mẹ vẫn theo con. Câu thơ ấy là tình mẹ thiêng liêng. Và đọc câu thơ ấy, học trò chúng em cũng thấm thía quy luật: Trò dẫu lớn vẫn là trò thầy cô – Đi hết đời lòng họ vẫn theo ta. Những người lái đò tận tụy – những nhà giáo âm thầm đốt cháy đời mình cho những chuyến đò cập bến tương lai !
Thương lắm, thầy cô ơi ! Sang sông, chúng em chẳng quên đò. Cập bến, chúng em nhớ hoài những người lái đò. Nhớ hoài, nhớ mãi ...THẦY CÔ GIÁO CỦA CHÚNG EM !
Kính chúc quý thầy cô giáo luôn luôn dồi dào sức khỏe, mãi mãi tươi trẻ trong niềm Hạnh phúc với những chuyến đò tình nghĩa !
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Ngô Trọng Nghĩa
Dung lượng: 30,00KB|
Lượt tài: 3
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)