Văn biểu cảm về mẹ
Chia sẻ bởi Trần Tâm Như |
Ngày 11/10/2018 |
21
Chia sẻ tài liệu: Văn biểu cảm về mẹ thuộc Ngữ văn 7
Nội dung tài liệu:
"Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha"
Với mọi người, có lẽ hai đấng sinh thành là người mà đứa con nào cũng yêu quý nhất. Nhưng đối với em, có lẽ người em yêu quý nhất lại là người mẹ. Có lẽ vì mẹ gần gũi với em hơn ba và mẹ cũng là người đã săn sóc em từng ngày cùng với ba.
Mẹ em năm nay cũng đã ngoài năm mươi. Ở cái tuổi này, có thể người phụ nữ nào cũng được nghỉ ngơi và để con cái săn sóc rồi. Nhưng, mẹ vẫn phải đi làm và vẫn chăm sóc cho em. Lòng em cứ như muốn nói lên: ``Mẹ ơi, con thương mẹ nhiều lắm.`` Nhưng dù em có thương mẹ nhiều lắm nhưng em cũng chẳng thể giúp được nhiều cho mẹ. Nhiều lúc thấy mẹ đi làm về còn phải lục đục nấu cơm, em cứ ước mình có phép lạ để giảm bớt việc cho mẹ. Tuy cực nhọc nhưng đôi mắt mẹ vẫn tràn ngập tình thương dành cho ba và em. Thường ngày, em lại ít để ý đến cặp mắt ấy. Nhiều người vẫn nói rằng mẹ có cặp mắt đẹp, nhưng giờ em mới nhận ra rằng: cặp mắt ấy không những đẹp mà còn mang muôn ngàn điều yêu thương ấm áp. Mỗi lần em học hành tiến bộ, mẹ mang đầy tình thương triều mến. Và mỗi khi em bị mắc khuyết điểm, mẹ lại nhẹ nhàng khuyên bảo em: "Từ nay con phải cố gắng hơn nữa, con đã là học sinh lớp 7 rồi." Giọng nói ấm áp cùng đôi mắt buồn buồn ấy làm em như nặng lòng xuống rất nhiều và tự nhủ rằng phải học thật tốt để ánh mắt mẹ lúc nào cũng tràn ngập niềm vui.
Nhà em cũng ở khá xa chợ, mà em lại cần đi học sớm buổi sáng, nên mẹ phải dậy sớm để đi chợ, nấu đồ ăn cho em. Nhiều lần em xung phong đi mua vài đồ lặt vặt cho mẹ nhưng mẹ vẫn cứ nói "Con cứ lo việc học trước đã. Mẹ có thể làm tất cả cho con và gia đình". Nghe mẹ nói, em càng thương mẹ hơn. Thật đúng là "Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ"
Có những hôm mẹ đi vắng, em cảm thấy thật trống trải và lạnh lẽo. Những lúc ấy, em ước ao cho mẹ mau chóng về bên em để nhà thêm ấm áp và rộn tiếng cười vui của mẹ và em.
Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha"
Với mọi người, có lẽ hai đấng sinh thành là người mà đứa con nào cũng yêu quý nhất. Nhưng đối với em, có lẽ người em yêu quý nhất lại là người mẹ. Có lẽ vì mẹ gần gũi với em hơn ba và mẹ cũng là người đã săn sóc em từng ngày cùng với ba.
Mẹ em năm nay cũng đã ngoài năm mươi. Ở cái tuổi này, có thể người phụ nữ nào cũng được nghỉ ngơi và để con cái săn sóc rồi. Nhưng, mẹ vẫn phải đi làm và vẫn chăm sóc cho em. Lòng em cứ như muốn nói lên: ``Mẹ ơi, con thương mẹ nhiều lắm.`` Nhưng dù em có thương mẹ nhiều lắm nhưng em cũng chẳng thể giúp được nhiều cho mẹ. Nhiều lúc thấy mẹ đi làm về còn phải lục đục nấu cơm, em cứ ước mình có phép lạ để giảm bớt việc cho mẹ. Tuy cực nhọc nhưng đôi mắt mẹ vẫn tràn ngập tình thương dành cho ba và em. Thường ngày, em lại ít để ý đến cặp mắt ấy. Nhiều người vẫn nói rằng mẹ có cặp mắt đẹp, nhưng giờ em mới nhận ra rằng: cặp mắt ấy không những đẹp mà còn mang muôn ngàn điều yêu thương ấm áp. Mỗi lần em học hành tiến bộ, mẹ mang đầy tình thương triều mến. Và mỗi khi em bị mắc khuyết điểm, mẹ lại nhẹ nhàng khuyên bảo em: "Từ nay con phải cố gắng hơn nữa, con đã là học sinh lớp 7 rồi." Giọng nói ấm áp cùng đôi mắt buồn buồn ấy làm em như nặng lòng xuống rất nhiều và tự nhủ rằng phải học thật tốt để ánh mắt mẹ lúc nào cũng tràn ngập niềm vui.
Nhà em cũng ở khá xa chợ, mà em lại cần đi học sớm buổi sáng, nên mẹ phải dậy sớm để đi chợ, nấu đồ ăn cho em. Nhiều lần em xung phong đi mua vài đồ lặt vặt cho mẹ nhưng mẹ vẫn cứ nói "Con cứ lo việc học trước đã. Mẹ có thể làm tất cả cho con và gia đình". Nghe mẹ nói, em càng thương mẹ hơn. Thật đúng là "Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ"
Có những hôm mẹ đi vắng, em cảm thấy thật trống trải và lạnh lẽo. Những lúc ấy, em ước ao cho mẹ mau chóng về bên em để nhà thêm ấm áp và rộn tiếng cười vui của mẹ và em.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Trần Tâm Như
Dung lượng: 24,00KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)