Truyện Thái Bình Rơi Nước Măt 2
Chia sẻ bởi Nguyễn Quang Hà |
Ngày 12/10/2018 |
81
Chia sẻ tài liệu: Truyện Thái Bình Rơi Nước Măt 2 thuộc Tư liệu tham khảo
Nội dung tài liệu:
Thái Bình Rơi Nước Mắt – P1 Quang Hà
Cảm giác tuôn rơi nước mắt của các bạn thế nào ,đau khổ,hay vui sướng.Tôi cũng đã từng phải trải qua những cảm giác như thế .Tôi cùng với quê hương thái bình chôn sau giọt nước mắt cay đắng, rồi e thẹn ,xúc đọng,vui sướng ,vào trong tuổi thơ.Đó là vì tôi cứ đuổi hoài theo cái đam mê đến tột đỉnh với bao hậu quả vui sướng nào ai dâu biết. Cuộc sống của tôi vì cha mẹ vì Thái Bình vì đam mê,thế nào các bạn có muốn nghe câu chuyện của tôi không không biết các bạn sẽ xúc động,hay buồn cười nữa .
Tôi tên là Nguyễn Thanh Tùng. Quê tôi ở làng Nguyễn Thái Bình, đặc sản bánh cáy kẹo lạc ,kẹo dồi ,….. ngon lắm. Hồi ấy bố tôi đi làm ruộng , mẹ tôi làm bán quần áo .Các bạn có biết không ,lúc còn nhỏ nhà tôi nghèo lắm.Bố mẹ tôi làm nụng vất vả nhưng chỉ kiếm được miếng cơm để nuôi sống tôi qua ngày. Hằng ngày bố mẹ tôi làm vất vả mồ hôi tuôn ra mà đâu hay biết .Bờ vai mẹ tôi thì phải mang vác những tấm hạng nặng.Có những dêm lạnh thấu xương , mưa tuôn ra , mà bố tôi vẫn chưa về ,mẹ tôi an ủi tôi : Con ráng đợi nhé , bố sắp về rồi .Tôi thấy mẹ mỉm cười trông như bà tiên mà trái tim rung động biết bao. Tôi biết mẹ nói dối tôi , chứ tôi hiểu mẹ ,tôi biết mẹ lo lắm ,mẹ lo cho tôi nghĩ nhiều về cha thì sợ sức khỏe yếu đi, mẹ lo cho bố làm đồng vất vả.Còn tôi thì lo cho mẹ sẽ già đi,càng nhìn mẹ mà tôi càng thương .Mẹ đánh đổi tình thương của tôi bằng những giột mồ hôi .Đôi bàn tay gầy của mẹ đã nổi gân xanh ,đã xuất hiện nếp nhăn .
Rồi một ngày đã đến ,các bạn biết gì không ,hôm nay có một ca sĩ trẻ đến làng tôi hát từ thiện. Trông anh ấy cao ,to ,trẻ ,khỏe và đẹp trai biết bao.Nghe giọng hát của anh trong lòng tôi đầy ngưỡng mộ. Giọng ca êm đềm khiến tôi dễ chịu .Anh nói : Có ai muốn lên hát cùng anh không nào . Tôi mạnh dạn giơ tay cao lên .Cuối cùng thì anh ấy đã gọi tôi .Và tôi lên hát cùng anh .Tôi cũng thấy giọng hát của mình cũng hay . Mấy lũ bạn xóm tôi vỗ tay khen tôi .Đêm hôm đó tôi ngồi suy nghĩ suốt ,rồi nghĩ mình nhất định phải được làm ca sĩ .
Chạy theo đam mê ,mỗi ngày tôi cứ luyện tập hát ,ầm ĩ ,mà đâu để ý đến cha ,đến mẹ. Tôi cũng chải chuốt chăm sóc da ghê lắm chứ .Rồi vào một hôm đi học cô giáo hỏi tôi sau này muốn làm gì ? Tôi trả lời :Dạ em muốn làm một ngôi sao nổi tiếng ạ. Cả lớp nói :Kinh ,ngưỡng mộ ghê.
6 năm sau khi tôi học THPT.Quê hương đang đổi mới ………………………………………………………………
Khi đó tôi học giỏi nhạc ghê hát hay học thuộc các nốt nhạc bài hát.Nhưng có một điều đang đổi thay cha đã già , mẹ đã yếu , mà tôi cũng không quan tâm .Với tôi tôi chỉ yêu hát ,thích hát,đam mê với sự cuồng nhiệt .Năm ấy tôi thi môn Nhạc đạt
10 điểm .Đó chỉ là cái tin mừng đối với tôi nhưng nó báo hiệu sự tàn lụa của thời gian vết thương của quê hương của cha mẹ , một nỗi đau xót xa khi ai đó phải ngậm ngùi cố che giấu đi ,và giữ kín ở trong lòng. Quê hương đang đổi mới ,cha mẹ cũng sắp già thì đối với tôi đó chỉ là cơn gió thoáng qua ngọn nến để phụt tắt thôi .Và rồi cái ước mơ của tôi nó được bồi đắp ,năm lớp 11 tôi được đi hát ở sân khấu Tôi hát bằng hết mình , hát cho tình yêu ,cho đam mê. Thế là đoàn nhạc ở Thành Phố Hồ Chí Minh đã mời tôi về thu âm bài “ Cơn Mưa Ngang Qua ; và được nằm trong top hit của nhạc việt và được hàng triệu người nghe. Không ngừng ở đó lên năm lớp 12 tôi tiếp tục phát hành ca khúc Em đừng đi và cũng được nằm trong top Hit của Âm nhạc Việt Nam.
Một năm sau ………………….
Đuổi theo ước mơ làm ca sĩ tôi đã thi đỗ vào trường Học Viện Âm Nhạc Hà Nội .Tôi đa cho ra mắt ca khúc Em của ngày hôm qua và đã được nhận lượt nghe trăm triệu lượt nghe ,và còn được công nhận là Việt Nam Thần Khúc.Tôi đặt biệt danh cho mình là Sơn Tùng.Tôi bắt đầu nhận được nhiều like trên Facebook,nhưng các bạn biết chuyện gì đã xảy ra không bí mật nhé mời các bạn đón đọc phần hai vào ngày 22/4/2015 nhé
Cảm giác tuôn rơi nước mắt của các bạn thế nào ,đau khổ,hay vui sướng.Tôi cũng đã từng phải trải qua những cảm giác như thế .Tôi cùng với quê hương thái bình chôn sau giọt nước mắt cay đắng, rồi e thẹn ,xúc đọng,vui sướng ,vào trong tuổi thơ.Đó là vì tôi cứ đuổi hoài theo cái đam mê đến tột đỉnh với bao hậu quả vui sướng nào ai dâu biết. Cuộc sống của tôi vì cha mẹ vì Thái Bình vì đam mê,thế nào các bạn có muốn nghe câu chuyện của tôi không không biết các bạn sẽ xúc động,hay buồn cười nữa .
Tôi tên là Nguyễn Thanh Tùng. Quê tôi ở làng Nguyễn Thái Bình, đặc sản bánh cáy kẹo lạc ,kẹo dồi ,….. ngon lắm. Hồi ấy bố tôi đi làm ruộng , mẹ tôi làm bán quần áo .Các bạn có biết không ,lúc còn nhỏ nhà tôi nghèo lắm.Bố mẹ tôi làm nụng vất vả nhưng chỉ kiếm được miếng cơm để nuôi sống tôi qua ngày. Hằng ngày bố mẹ tôi làm vất vả mồ hôi tuôn ra mà đâu hay biết .Bờ vai mẹ tôi thì phải mang vác những tấm hạng nặng.Có những dêm lạnh thấu xương , mưa tuôn ra , mà bố tôi vẫn chưa về ,mẹ tôi an ủi tôi : Con ráng đợi nhé , bố sắp về rồi .Tôi thấy mẹ mỉm cười trông như bà tiên mà trái tim rung động biết bao. Tôi biết mẹ nói dối tôi , chứ tôi hiểu mẹ ,tôi biết mẹ lo lắm ,mẹ lo cho tôi nghĩ nhiều về cha thì sợ sức khỏe yếu đi, mẹ lo cho bố làm đồng vất vả.Còn tôi thì lo cho mẹ sẽ già đi,càng nhìn mẹ mà tôi càng thương .Mẹ đánh đổi tình thương của tôi bằng những giột mồ hôi .Đôi bàn tay gầy của mẹ đã nổi gân xanh ,đã xuất hiện nếp nhăn .
Rồi một ngày đã đến ,các bạn biết gì không ,hôm nay có một ca sĩ trẻ đến làng tôi hát từ thiện. Trông anh ấy cao ,to ,trẻ ,khỏe và đẹp trai biết bao.Nghe giọng hát của anh trong lòng tôi đầy ngưỡng mộ. Giọng ca êm đềm khiến tôi dễ chịu .Anh nói : Có ai muốn lên hát cùng anh không nào . Tôi mạnh dạn giơ tay cao lên .Cuối cùng thì anh ấy đã gọi tôi .Và tôi lên hát cùng anh .Tôi cũng thấy giọng hát của mình cũng hay . Mấy lũ bạn xóm tôi vỗ tay khen tôi .Đêm hôm đó tôi ngồi suy nghĩ suốt ,rồi nghĩ mình nhất định phải được làm ca sĩ .
Chạy theo đam mê ,mỗi ngày tôi cứ luyện tập hát ,ầm ĩ ,mà đâu để ý đến cha ,đến mẹ. Tôi cũng chải chuốt chăm sóc da ghê lắm chứ .Rồi vào một hôm đi học cô giáo hỏi tôi sau này muốn làm gì ? Tôi trả lời :Dạ em muốn làm một ngôi sao nổi tiếng ạ. Cả lớp nói :Kinh ,ngưỡng mộ ghê.
6 năm sau khi tôi học THPT.Quê hương đang đổi mới ………………………………………………………………
Khi đó tôi học giỏi nhạc ghê hát hay học thuộc các nốt nhạc bài hát.Nhưng có một điều đang đổi thay cha đã già , mẹ đã yếu , mà tôi cũng không quan tâm .Với tôi tôi chỉ yêu hát ,thích hát,đam mê với sự cuồng nhiệt .Năm ấy tôi thi môn Nhạc đạt
10 điểm .Đó chỉ là cái tin mừng đối với tôi nhưng nó báo hiệu sự tàn lụa của thời gian vết thương của quê hương của cha mẹ , một nỗi đau xót xa khi ai đó phải ngậm ngùi cố che giấu đi ,và giữ kín ở trong lòng. Quê hương đang đổi mới ,cha mẹ cũng sắp già thì đối với tôi đó chỉ là cơn gió thoáng qua ngọn nến để phụt tắt thôi .Và rồi cái ước mơ của tôi nó được bồi đắp ,năm lớp 11 tôi được đi hát ở sân khấu Tôi hát bằng hết mình , hát cho tình yêu ,cho đam mê. Thế là đoàn nhạc ở Thành Phố Hồ Chí Minh đã mời tôi về thu âm bài “ Cơn Mưa Ngang Qua ; và được nằm trong top hit của nhạc việt và được hàng triệu người nghe. Không ngừng ở đó lên năm lớp 12 tôi tiếp tục phát hành ca khúc Em đừng đi và cũng được nằm trong top Hit của Âm nhạc Việt Nam.
Một năm sau ………………….
Đuổi theo ước mơ làm ca sĩ tôi đã thi đỗ vào trường Học Viện Âm Nhạc Hà Nội .Tôi đa cho ra mắt ca khúc Em của ngày hôm qua và đã được nhận lượt nghe trăm triệu lượt nghe ,và còn được công nhận là Việt Nam Thần Khúc.Tôi đặt biệt danh cho mình là Sơn Tùng.Tôi bắt đầu nhận được nhiều like trên Facebook,nhưng các bạn biết chuyện gì đã xảy ra không bí mật nhé mời các bạn đón đọc phần hai vào ngày 22/4/2015 nhé
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Quang Hà
Dung lượng: 46,50KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)