Truyện hay: Trở lại thiên đường
Chia sẻ bởi Tống Minh Công |
Ngày 12/10/2018 |
74
Chia sẻ tài liệu: truyện hay: Trở lại thiên đường thuộc Tư liệu tham khảo
Nội dung tài liệu:
Chương một: GIÃ BIỆT THIÊN ĐƯỜNG
Thái Vũ kết thúc xong nhạc khúc xô - nát của Sô - panh, cất bản nhạc, kéo tấm vải nỉ đậy giàn phím lại, kéo nấp đậy cây piano, rồi đứng lên. Mẹ chàng âu yếm hỏi:
– Dây thánh giá đâu, sao con không đeo hở Vũ?
– Thưa mẹ, hôm tắm sông vừa rồi con đã đánh rơi.
Vũ hơi ngượng chàng không quen nói dối, nhất là nói dối với mẹ. Thật ra 3 ngày trước, khi đi ngang cầu, chàng đã tháo dây thánh giá trên cổ và ném xuống dòng sông.
Cha chàng lấy tẩu thuốc ra hỏi: – Sao ngót mấy tháng nay con không đi lễ?
– Thưa cha, con bận bài vở ở lớp nhiều quá, với con thấy điều đó cũng không cần thiết lắm.
Mẹ chàng tròn xoe mắt chưa kịp nói gì thì cha chàng gắt lên:
– Con nói cái gì không cần thiết? Làm con chiên của Chúa, mỗi tuần đi lễ một lần mà con tính bỏ luôn hở?
Thái Vũ đứng tựa cây đàn piano ôn tồn đáp:
– Thưa cha, con thấy để dành thì giờ đó làm việc khác có lợi hơn.
Nỗi bất mãn nhà thờ âm ỉ của Vũ mấy năm nay đã đến lúc bùng vỡ. Cha chàng run run: – Mày tính bỏ đạo hả...
– Xin cha và mẹ hãy bình tĩnh nghe con trình bày. Lúc này khoa học đã tiến bộ quá xa rồi và cũng đã soi sáng được những sai lầm của tôn giáo xuất phát từ những thế kỷ đơn sơ lạc hậu. Tại sao chúng ta cứ giữ mãi những giáo điều lỗi thời phản tri thức. Nếu Chúa đã tạo nên thế gian và con người thì thiên tai chiến tranh, bệnh hoạn và sự ác độc của con người do ai tạo ra. Những vấn đề rất đơn giản như vậy mà chúng ta không chịu suy xét, cứ nhắm mắt tin tưởng một chiều mãi.Con thấy đã đến lúc phải cởi bỏ những gì lỗi thời từ những thời đại mà con người còn quá ngây thơ trong tư duy và tín ngưỡng. Thế giới mỗi ngày mỗi tiến bộ. Những quan niệm từ xưa cần phải xét lại cho hợp với thời đại mới. Con không muốn giam mình mãi trong ngục tù của lòng tin mù quáng...
– Chúa ơi! Tao cho mày ăn học để hôm nay mày dạy khôn tao và phản bội với Chúa. Không có khoa học gì hết! Mày nói cái gì lỗi thời, Chúa lỗi thời hả?
– Thưa cha, xin cha đừng giận, hãy bình tĩnh suy xét lời con nói có vô lý hay không. Con công nhận là tín ngưỡng nào cũng cố gắng dạy con người ăn hiền ở lành, nhưng cũng đã trói buộc thêm nhiều mê tín, dị đoan và huyền hoặc. Khi con người trông đợi một phép lạ từ cõi giới xa xăm, liền đó họ đánh mất sự nỗ lực của chính họ trong việc xây dựng cuộc sống thực tế nơi thế gian này. Tín ngưỡng luôn luôn đồng nghĩa với sự kiềm hãm phát triển con người. Tất cả những công trình khoa học dường như đều được xây dựng bởi những người dám qua mặt tôn giáo.
– Trời ơi! Tất cả sự khôn ngoan của mày chỉ dùng để công kích Chúa. Lạy Cha chí Thánh! Xin cất quỷ satan ra khỏi tâm hồn đứa trẻ tội lỗi này. Trời ơi! Không lẽ tao đã sinh ra và nuôi nấng một đứa con phản nghịch.
– Thưa cha.
– Không có cha con gì với mày hết...
Mẹ Vũ ngồi chết lặng không nói được lời nào. Người cha căm giận cực độ. Gian phòng khách đầm ấm này đã chứng kiến biết bao nhiêu là hạnh phúc của gia đình Vũ, bỗng hôm nay chứng kiến một cuộc xung đột giữa hai thế hệ mà tâm hồn họ đã trở thành đối kháng. Những chiếc ghế nệm bọc nhung sang trọng màu vàng sậm vây quanh chiếc bàn gỗ cẩm lai mặt kiếng dày. Góc phòng là cây đàn piano to lớn hiệu Yamaha của Nhật. Giữa trần nhà treo một giàn đèn hoa thủy tinh lộng lẫy. Khung của sổ trông ra khu vườn. Gần cửa là những chậu hoa cúc, hoa mai, ngọc nữ... Xa hơn là những tàng cây teck to lớn phủ bóng mát đầy sân. Ở trên cao của bức tường là bệ thờ Chúa Jê - Su đang bị đóng đinh trên thập giá. Đầu Người đội mũ gai gục xuống. Đôi bàn tay rướm máu vì cây đinh to đóng vào đấy. Quanh Người là chiếc khố vải đơn sơ vì bọn lính bắt Người đã đoạt lấy những chiếc áo dài. Cạnh sườn bên trái còn hiện rõ một vết thương rỉ máu, máu của Người đã đến để cứu chuộc tội lỗi thế gian.
– Thưa cha, xin cha hãy thương con, hãy cho phép con tự tìm lấy lẽ sống mà con thấy hợp lý. Đừng buộc con phải nhắm mắt cúi đầu đi theo lối mòn tăm tối dẫn đến sai lầm và vô lý. Làm sao con có thể chấp nhận
Thái Vũ kết thúc xong nhạc khúc xô - nát của Sô - panh, cất bản nhạc, kéo tấm vải nỉ đậy giàn phím lại, kéo nấp đậy cây piano, rồi đứng lên. Mẹ chàng âu yếm hỏi:
– Dây thánh giá đâu, sao con không đeo hở Vũ?
– Thưa mẹ, hôm tắm sông vừa rồi con đã đánh rơi.
Vũ hơi ngượng chàng không quen nói dối, nhất là nói dối với mẹ. Thật ra 3 ngày trước, khi đi ngang cầu, chàng đã tháo dây thánh giá trên cổ và ném xuống dòng sông.
Cha chàng lấy tẩu thuốc ra hỏi: – Sao ngót mấy tháng nay con không đi lễ?
– Thưa cha, con bận bài vở ở lớp nhiều quá, với con thấy điều đó cũng không cần thiết lắm.
Mẹ chàng tròn xoe mắt chưa kịp nói gì thì cha chàng gắt lên:
– Con nói cái gì không cần thiết? Làm con chiên của Chúa, mỗi tuần đi lễ một lần mà con tính bỏ luôn hở?
Thái Vũ đứng tựa cây đàn piano ôn tồn đáp:
– Thưa cha, con thấy để dành thì giờ đó làm việc khác có lợi hơn.
Nỗi bất mãn nhà thờ âm ỉ của Vũ mấy năm nay đã đến lúc bùng vỡ. Cha chàng run run: – Mày tính bỏ đạo hả...
– Xin cha và mẹ hãy bình tĩnh nghe con trình bày. Lúc này khoa học đã tiến bộ quá xa rồi và cũng đã soi sáng được những sai lầm của tôn giáo xuất phát từ những thế kỷ đơn sơ lạc hậu. Tại sao chúng ta cứ giữ mãi những giáo điều lỗi thời phản tri thức. Nếu Chúa đã tạo nên thế gian và con người thì thiên tai chiến tranh, bệnh hoạn và sự ác độc của con người do ai tạo ra. Những vấn đề rất đơn giản như vậy mà chúng ta không chịu suy xét, cứ nhắm mắt tin tưởng một chiều mãi.Con thấy đã đến lúc phải cởi bỏ những gì lỗi thời từ những thời đại mà con người còn quá ngây thơ trong tư duy và tín ngưỡng. Thế giới mỗi ngày mỗi tiến bộ. Những quan niệm từ xưa cần phải xét lại cho hợp với thời đại mới. Con không muốn giam mình mãi trong ngục tù của lòng tin mù quáng...
– Chúa ơi! Tao cho mày ăn học để hôm nay mày dạy khôn tao và phản bội với Chúa. Không có khoa học gì hết! Mày nói cái gì lỗi thời, Chúa lỗi thời hả?
– Thưa cha, xin cha đừng giận, hãy bình tĩnh suy xét lời con nói có vô lý hay không. Con công nhận là tín ngưỡng nào cũng cố gắng dạy con người ăn hiền ở lành, nhưng cũng đã trói buộc thêm nhiều mê tín, dị đoan và huyền hoặc. Khi con người trông đợi một phép lạ từ cõi giới xa xăm, liền đó họ đánh mất sự nỗ lực của chính họ trong việc xây dựng cuộc sống thực tế nơi thế gian này. Tín ngưỡng luôn luôn đồng nghĩa với sự kiềm hãm phát triển con người. Tất cả những công trình khoa học dường như đều được xây dựng bởi những người dám qua mặt tôn giáo.
– Trời ơi! Tất cả sự khôn ngoan của mày chỉ dùng để công kích Chúa. Lạy Cha chí Thánh! Xin cất quỷ satan ra khỏi tâm hồn đứa trẻ tội lỗi này. Trời ơi! Không lẽ tao đã sinh ra và nuôi nấng một đứa con phản nghịch.
– Thưa cha.
– Không có cha con gì với mày hết...
Mẹ Vũ ngồi chết lặng không nói được lời nào. Người cha căm giận cực độ. Gian phòng khách đầm ấm này đã chứng kiến biết bao nhiêu là hạnh phúc của gia đình Vũ, bỗng hôm nay chứng kiến một cuộc xung đột giữa hai thế hệ mà tâm hồn họ đã trở thành đối kháng. Những chiếc ghế nệm bọc nhung sang trọng màu vàng sậm vây quanh chiếc bàn gỗ cẩm lai mặt kiếng dày. Góc phòng là cây đàn piano to lớn hiệu Yamaha của Nhật. Giữa trần nhà treo một giàn đèn hoa thủy tinh lộng lẫy. Khung của sổ trông ra khu vườn. Gần cửa là những chậu hoa cúc, hoa mai, ngọc nữ... Xa hơn là những tàng cây teck to lớn phủ bóng mát đầy sân. Ở trên cao của bức tường là bệ thờ Chúa Jê - Su đang bị đóng đinh trên thập giá. Đầu Người đội mũ gai gục xuống. Đôi bàn tay rướm máu vì cây đinh to đóng vào đấy. Quanh Người là chiếc khố vải đơn sơ vì bọn lính bắt Người đã đoạt lấy những chiếc áo dài. Cạnh sườn bên trái còn hiện rõ một vết thương rỉ máu, máu của Người đã đến để cứu chuộc tội lỗi thế gian.
– Thưa cha, xin cha hãy thương con, hãy cho phép con tự tìm lấy lẽ sống mà con thấy hợp lý. Đừng buộc con phải nhắm mắt cúi đầu đi theo lối mòn tăm tối dẫn đến sai lầm và vô lý. Làm sao con có thể chấp nhận
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Tống Minh Công
Dung lượng: 754,50KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)