TRUYỆN CƯỜI 5 !
Chia sẻ bởi Nguyễn Thị Tuyết |
Ngày 12/10/2018 |
58
Chia sẻ tài liệu: TRUYỆN CƯỜI 5 ! thuộc Tư liệu tham khảo
Nội dung tài liệu:
I’m here already Mary wanted to be a nurse when she lefl school, but in the meantime, she joined the Red Cross and had some limited training. She was taught that, in case of an accident – and they were plentiful in her town – she should give first aid at once and then send for a doctor. One day, there was an accident in a busy street, and when Mary arrived soon after, she saw a man bending cover a woman who had been accidentally knocked down by a car and was lying motionless in the street. Mary ran up, pushed the man away, informed the crowd that she was a Red Cross nurse and began to help the wounded woman. After a few minutes, the man who had been bending over the woman when Mary arrived touched her on the shoulder and said. “When you reach the part about sending for a doctor, don’t worry. I’m here already.” Tôi đã có mặt ở đây rồi Cô học sinh Mary muốn trở thành y tá khi học xong phổ thông, nhưng trong thời gian đi học cô đã gia nhập Hội chữ thập đỏ và cũng được đào tạo chút it. Cô được dạy là khi có tai nạn – mà thường thì ở thị trấn nơi cô ở xảy ra rất nhiều tai nạn – thì cô phải tiến hành cấp cứu ngay, sau đó chuyển người bị nạn tới cho bác sĩ. Một hôm có một tai nạn xảy ra trong một khu phố rất đông người, và khi Mary đến cô thấy có một người đàn ông đang cúi người trên một phụ nữ đang nằm bất động trên đường do bị ô tô đâm phải. Mary vội chạy lại, đẩy người đàn ông ra, thông báo với mọi người rằng cô là y tá của Hội chữ thập đỏ và bắt đầu cấp cứu người bị nạn. Một vài phút sau, người đàn ông lúc trước đã cúi xem người phụ nữ khi Mary đến chạm vào vai cô và nói: - “ Đến lúc cần đến bác sĩ thì cô đừng lo nhé! Tôi đã có mặt ở đây rồi.”
I didn’t want to walk home Mrs Brown’s old grandfather lived with het and her husband. Every morning he went for a walk in the park and came home at half past twelve for his lunch. But one morning a police car stopped outside Mrs Brown’s house at twelve o’clock, and two policemen helped Mr Brown to get out. One of them said to Mrs Brown. “The poor old gentleman lost his way in the park and telephoned to us for help, so we sent a car to bring him home.” Mrs Brown was very surpirsed, but she thanked the policemen and they left. “ But, Grandfather,” she then said, “you have been to that park nearly every day for twenty years. How did you lose your way there?” The old man smiled, closed one eye and said, “I didn’t quite lose my way. I just got tired and I didn’t want to walk home!” Ông không muốn đi bộ về nhà Ông nội của bà Brown sống chung với vợ chồng bà. Sáng nào ông cụ cũng đi bộ trong công viên và trở về nhà lúc 12 giờ 30 để dùng cơm trưa. Nhưng một buổi sáng nọ có một xe cảnh sát dừng trước cửa nhà bà Browm lúc 12 giờ, và hai cảnh sát giúp cụ Brown xuống xe. Một trong hai cảnh sát nói với bà: -“ Ông cụ đáng thương này lạc đường trong công viên và gọi điện nhờ chúng tôi giúp đỡ vì thế chúng tôi đã cho xe đến và chở ông cụ về đây.” Bà Brown rất ngạc nhiên nhưng cũng cảm ơn hai viên cảnh sát và họ đi về. Sau đó bà nói với ông nội: - “Nhưng nội à, gần như ngày nào nội cũng đi dạo tại công viên đó trong suốt 20 năm nay. Làm sao mà nội lạc đường ở đó được?” Ông cụ mỉm cười, nheo mắt và nói: -“ Nội đâu có lạc đường. Nội chỉ mỏi mệt và không muốn đi bộ về nhà thôi!”
How can he explain it? An old gentleman was walking slowly along a street one day when he saw a little boy who was trying to reach a door bell which was too high for him. He was a kind – hearted old man, so he stopped and said. “I will ring the bell for you.” And then he pulled the bell so hard that it could be heard all over the house. The little boy looked up at him and said. “ Now we will run away. Come on” And before the old gentleman knew what was happening, the naughty boy had run round the corner of the street, leaving the man to explain to the angry owner of the house why he had rung the bell. Ông cụ biết giải thích sao đây Một ngày nọ, có một ông lão chậm rãi đi bộ dọc theo khu phố thì chợt trông thấy một cậu bé đang cố gắng với tay kéo chuông
I didn’t want to walk home Mrs Brown’s old grandfather lived with het and her husband. Every morning he went for a walk in the park and came home at half past twelve for his lunch. But one morning a police car stopped outside Mrs Brown’s house at twelve o’clock, and two policemen helped Mr Brown to get out. One of them said to Mrs Brown. “The poor old gentleman lost his way in the park and telephoned to us for help, so we sent a car to bring him home.” Mrs Brown was very surpirsed, but she thanked the policemen and they left. “ But, Grandfather,” she then said, “you have been to that park nearly every day for twenty years. How did you lose your way there?” The old man smiled, closed one eye and said, “I didn’t quite lose my way. I just got tired and I didn’t want to walk home!” Ông không muốn đi bộ về nhà Ông nội của bà Brown sống chung với vợ chồng bà. Sáng nào ông cụ cũng đi bộ trong công viên và trở về nhà lúc 12 giờ 30 để dùng cơm trưa. Nhưng một buổi sáng nọ có một xe cảnh sát dừng trước cửa nhà bà Browm lúc 12 giờ, và hai cảnh sát giúp cụ Brown xuống xe. Một trong hai cảnh sát nói với bà: -“ Ông cụ đáng thương này lạc đường trong công viên và gọi điện nhờ chúng tôi giúp đỡ vì thế chúng tôi đã cho xe đến và chở ông cụ về đây.” Bà Brown rất ngạc nhiên nhưng cũng cảm ơn hai viên cảnh sát và họ đi về. Sau đó bà nói với ông nội: - “Nhưng nội à, gần như ngày nào nội cũng đi dạo tại công viên đó trong suốt 20 năm nay. Làm sao mà nội lạc đường ở đó được?” Ông cụ mỉm cười, nheo mắt và nói: -“ Nội đâu có lạc đường. Nội chỉ mỏi mệt và không muốn đi bộ về nhà thôi!”
How can he explain it? An old gentleman was walking slowly along a street one day when he saw a little boy who was trying to reach a door bell which was too high for him. He was a kind – hearted old man, so he stopped and said. “I will ring the bell for you.” And then he pulled the bell so hard that it could be heard all over the house. The little boy looked up at him and said. “ Now we will run away. Come on” And before the old gentleman knew what was happening, the naughty boy had run round the corner of the street, leaving the man to explain to the angry owner of the house why he had rung the bell. Ông cụ biết giải thích sao đây Một ngày nọ, có một ông lão chậm rãi đi bộ dọc theo khu phố thì chợt trông thấy một cậu bé đang cố gắng với tay kéo chuông
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Thị Tuyết
Dung lượng: 17,45KB|
Lượt tài: 0
Loại file: docx
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)