TRỐN ANH NƠI CỬA PHẬT
Chia sẻ bởi Hải Nguyên Văn |
Ngày 12/10/2018 |
53
Chia sẻ tài liệu: TRỐN ANH NƠI CỬA PHẬT thuộc Tư liệu tham khảo
Nội dung tài liệu:
Trốn anh nơi cửa Phật
Ảnh minh họa: Mitchieville.com.
Mỗi lần đọc kinh là mỗi lần nước mắt em chảy dài, khóc cho quên hết những gì anh đã lừa dối em, để chạy trốn sự thật phũ phàng vì em không bao giờ tin nổi, một người như anh lại lừa dối em như thế.
Em đến với anh thật tình cờ vì chúng ta đều là bạn thân của một người, chỉ khác là anh và cậu ấy là tình bạn đồng giới, còn em là tình bạn khác giới. Vậy mà tám năm, cả em và anh đều chỉ biết nhau qua lời kể của cậu bạn thân, dù cả ba đều sống cùng quê và cùng lên thành phố lập nghiệp. Mọi chuyện sẽ vẫn như xưa nếu không có ngày định mệnh ấy, cái ngày mà em và anh nhận ra chúng ta đã đi tìm nhau quá lâu trong cuộc đời.
Anh sẽ không quên khi giây phút anh gọi điện cho cậu bạn thân, lúc ấy vì một niềm vui gì đó cậu đưa điện thoại cho em nghe. Cũng vì tính cách trẻ con mà em đã nói chuyện và trêu đùa anh. Từ đó chúng ta chỉ nói chuyện trên điện thoại và chat trên yahoo. Có điều gì đó vẫn còn khiến anh ngập ngừng khi chưa muốn gặp em, và có thể cũng do tình cảm em dành cho anh chưa đủ lớn để bắt đầu một mối tình mới khi em đang lưu luyến một người ở phương xa.
Em và anh hẹn nhau ở một nơi thật lãng mạn, em đã chọn biển vì biển có sóng sẽ cuốn trôi mọi thứ nếu như đó là cuộc gặp không định mệnh, và biển có thể để em và anh đến với nhau nhiều hơn những cuộc gặp thông thường. Em yêu biển, yêu tiếng sóng vỗ, yêu cái cách mà chính mình cùng anh hẹn hò, chuyện tình của mình bắt đầu như thế đó.
Em đến với anh bằng một thứ tình cảm sâu lắng và hạnh phúc mỗi khi cùng anh chuyện trò, cùng anh chia sẻ những tháng ngày đã qua. Quyết định về ra mắt gia đình của cả em và anh có lẽ cũng vội vàng so với thời gian hai đứa đến với nhau. Nhưng em đã nghĩ, đó là tình yêu đích thực khi em sẵn sàng đánh đổi tất cả để đến với anh - điều mà trước giờ chưa có trong ý niệm của em. Em từng hỏi anh "Anh vẫn còn có thể suy nghĩ lại” khi chúng ta cùng đi bộ ra xe. Còn đủ thời gian để quay trở lại, nhưng anh đã quyết định vì anh nói rằng thật sự anh muốn về nhà hai đứa.
Tình yêu với anh như ngọn gió thổi qua cánh đồng đầy nắng cháy trong em, em yêu và dành cho anh thứ tình cảm như chưa từng san sẻ cho người nào. Để đến khi anh lạnh lùng nói với em “Anh cảm thấy ngột ngạt quá”, em mới nhận ra, em chỉ là người thay thế, lấp đầy chỗ trống trong tim anh, khi anh dành quá nhiều tình cảm cho người con gái anh đã chia tay.
Người con gái mà anh đã nói cô ấy thua xa em mọi thứ, công việc, gia đình, trình độ học vấn, chỉ có điều cô ấy hơn em bởi cô ấy ăn nói ngọt ngào và nhỏ nhẹ. Dù em chưa bao giờ lớn tiếng với anh hay yêu cầu anh phải thế này thế kia, dù em cùng anh đi biết bao nơi giữa trời nắng cháy, nhịn bữa để tìm cách làm ăn, thì trong em vẫn còn tính cách mạnh mẽ khi em quyết định làm gì thì làm bằng được trong công việc. Anh nói rất nhiều, rất nhiều những thứ mà khi không còn tình cảm thì anh sẵn sàng ném vào em.. Em đau đớn, gục ngã. Niềm tin duy nhất mà em còn lại sau nỗi đau về tình yêu đã va vấp, tất cả tan thành mây khói.
Bỏ dở công việc, em trốn chạy, giam mình trong những suy nghĩ chỉ muốn kết thúc cuộc đời vào cửa phật tu hành. Mỗi lần đọc kinh là mỗi lần nước mắt em chảy dài, khóc cho quên hết những gì anh đã lừa dối em, để chạy trốn sự thật phũ phàng vì em không bao giờ tin nổi, một người như anh lại lừa dối em như thế.
Có lẽ em chưa có duyên để xuất gia, nên sau thời gian bình tâm trở lại, em lao vào công việc chỉ để quên tất cả những gì về anh, một hình bóng quá lớn khiến em gần như gục ngã.
Em đã bình tâm trở lại, và em nhận ra có lẽ nên để gió cuốn đi mọi thứ bội bạc trong cuộc đời này, để tìm cho mình một niềm vui và hạnh phúc mới.
Khi em nhận ra điều đó, cũng là lúc trái tim em không còn dành cho anh tình cảm nào nữa. Giờ em có thể mỉm cười và chúc cho anh hạnh phúc với người anh đã lựa chọn để đi hết con đường đầy chông gai và thử thách lòng người.
Chúc anh bình yên
Ảnh minh họa: Mitchieville.com.
Mỗi lần đọc kinh là mỗi lần nước mắt em chảy dài, khóc cho quên hết những gì anh đã lừa dối em, để chạy trốn sự thật phũ phàng vì em không bao giờ tin nổi, một người như anh lại lừa dối em như thế.
Em đến với anh thật tình cờ vì chúng ta đều là bạn thân của một người, chỉ khác là anh và cậu ấy là tình bạn đồng giới, còn em là tình bạn khác giới. Vậy mà tám năm, cả em và anh đều chỉ biết nhau qua lời kể của cậu bạn thân, dù cả ba đều sống cùng quê và cùng lên thành phố lập nghiệp. Mọi chuyện sẽ vẫn như xưa nếu không có ngày định mệnh ấy, cái ngày mà em và anh nhận ra chúng ta đã đi tìm nhau quá lâu trong cuộc đời.
Anh sẽ không quên khi giây phút anh gọi điện cho cậu bạn thân, lúc ấy vì một niềm vui gì đó cậu đưa điện thoại cho em nghe. Cũng vì tính cách trẻ con mà em đã nói chuyện và trêu đùa anh. Từ đó chúng ta chỉ nói chuyện trên điện thoại và chat trên yahoo. Có điều gì đó vẫn còn khiến anh ngập ngừng khi chưa muốn gặp em, và có thể cũng do tình cảm em dành cho anh chưa đủ lớn để bắt đầu một mối tình mới khi em đang lưu luyến một người ở phương xa.
Em và anh hẹn nhau ở một nơi thật lãng mạn, em đã chọn biển vì biển có sóng sẽ cuốn trôi mọi thứ nếu như đó là cuộc gặp không định mệnh, và biển có thể để em và anh đến với nhau nhiều hơn những cuộc gặp thông thường. Em yêu biển, yêu tiếng sóng vỗ, yêu cái cách mà chính mình cùng anh hẹn hò, chuyện tình của mình bắt đầu như thế đó.
Em đến với anh bằng một thứ tình cảm sâu lắng và hạnh phúc mỗi khi cùng anh chuyện trò, cùng anh chia sẻ những tháng ngày đã qua. Quyết định về ra mắt gia đình của cả em và anh có lẽ cũng vội vàng so với thời gian hai đứa đến với nhau. Nhưng em đã nghĩ, đó là tình yêu đích thực khi em sẵn sàng đánh đổi tất cả để đến với anh - điều mà trước giờ chưa có trong ý niệm của em. Em từng hỏi anh "Anh vẫn còn có thể suy nghĩ lại” khi chúng ta cùng đi bộ ra xe. Còn đủ thời gian để quay trở lại, nhưng anh đã quyết định vì anh nói rằng thật sự anh muốn về nhà hai đứa.
Tình yêu với anh như ngọn gió thổi qua cánh đồng đầy nắng cháy trong em, em yêu và dành cho anh thứ tình cảm như chưa từng san sẻ cho người nào. Để đến khi anh lạnh lùng nói với em “Anh cảm thấy ngột ngạt quá”, em mới nhận ra, em chỉ là người thay thế, lấp đầy chỗ trống trong tim anh, khi anh dành quá nhiều tình cảm cho người con gái anh đã chia tay.
Người con gái mà anh đã nói cô ấy thua xa em mọi thứ, công việc, gia đình, trình độ học vấn, chỉ có điều cô ấy hơn em bởi cô ấy ăn nói ngọt ngào và nhỏ nhẹ. Dù em chưa bao giờ lớn tiếng với anh hay yêu cầu anh phải thế này thế kia, dù em cùng anh đi biết bao nơi giữa trời nắng cháy, nhịn bữa để tìm cách làm ăn, thì trong em vẫn còn tính cách mạnh mẽ khi em quyết định làm gì thì làm bằng được trong công việc. Anh nói rất nhiều, rất nhiều những thứ mà khi không còn tình cảm thì anh sẵn sàng ném vào em.. Em đau đớn, gục ngã. Niềm tin duy nhất mà em còn lại sau nỗi đau về tình yêu đã va vấp, tất cả tan thành mây khói.
Bỏ dở công việc, em trốn chạy, giam mình trong những suy nghĩ chỉ muốn kết thúc cuộc đời vào cửa phật tu hành. Mỗi lần đọc kinh là mỗi lần nước mắt em chảy dài, khóc cho quên hết những gì anh đã lừa dối em, để chạy trốn sự thật phũ phàng vì em không bao giờ tin nổi, một người như anh lại lừa dối em như thế.
Có lẽ em chưa có duyên để xuất gia, nên sau thời gian bình tâm trở lại, em lao vào công việc chỉ để quên tất cả những gì về anh, một hình bóng quá lớn khiến em gần như gục ngã.
Em đã bình tâm trở lại, và em nhận ra có lẽ nên để gió cuốn đi mọi thứ bội bạc trong cuộc đời này, để tìm cho mình một niềm vui và hạnh phúc mới.
Khi em nhận ra điều đó, cũng là lúc trái tim em không còn dành cho anh tình cảm nào nữa. Giờ em có thể mỉm cười và chúc cho anh hạnh phúc với người anh đã lựa chọn để đi hết con đường đầy chông gai và thử thách lòng người.
Chúc anh bình yên
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Hải Nguyên Văn
Dung lượng: 84,50KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)