Tieu pham Dung xe khoi 3
Chia sẻ bởi Hải Phòng |
Ngày 12/10/2018 |
39
Chia sẻ tài liệu: Tieu pham Dung xe khoi 3 thuộc Bài giảng khác
Nội dung tài liệu:
Tiểu phẩm:
ĐỤNG XE
Nhân vật:
Thắng
Minh
Bác xe ôm
Người dẫn truyện: Thắng không chờ đèn tín hiệu xanh, chạy ào qua đường bị đụng xe, nằm đau đớn rên rỉ …
Minh (ôm bạn): Bạn có làm sao không? Bạn đã bảo chờ đèn xanh, thế mà đèn đỏ bạn đã chạy băng qua …
Thắng: Đau quá! Chân mình gãy rồi, làm sao đi học. Hu hu …
Bác xe ôm: Đâu, để bác xem. Thế có khổ không. Qua đường phải quan sát cẩn thận chứ. Thôi, đừng khóc, bác sẽ đưa cháu đi bệnh viện.
Thắng: Ôi ! Đau quá … Chân cháu tê hết cả rồi …
Minh: Thôi, cậu đừng khóc. Cậu càng khóc nó càng đau.
Bác xe ôm: Không thấy gãy chân … Chắc chỉ xây xát nhẹ … Cháu thử đứng lên xem.
(Bác xe ôm và Minh đỡ Thắng dậy)
Thắng: Ôi … đau… Ôi … đau …
Bác xe ôm: May mà không gãy chân. Nó chỉ hơi sưng phần mềm. Ngồi lên đây, bác sẽ chở cháu đến phòng y tế kiểm tra. Điện thoại đây, con gọi cho bố mẹ đến đón đi.
Thắng: Hu … hu … cháu sợ bố mẹ mắng…
Bác xe ôm: Nín. Con trai sao hay khóc thế? Bố mẹ thấy con đang sợ, đang đau ai lại nỡ mắng. Nhưng cháu phải nhớ xe cộ bây giờ nhiều lắm, qua đường phải biết quan sát cẩn thận, người đi bộ phải chấp hành luật giao thông. Cháu cứ cắm đàu cắm cổ chạy băng qua đường rất dễ xảy ra tai nạn.
Minh: Bây giơ bác ấy sẽ chở bạn đi, tớ tới trường xin phép cho bạn nhé.
Thắng: Minh ơi mình không bị gãy chân thật à?
Bác xe ôm: Yên tâm đi. Bác coi rồi. Nhưng còn đau cả tuần đấy.
Thắng: Cảm ơn bác. Hì hì … Không bị gãy chân là cháu hết đau rồi …
Bác xe ôm: Cháu đúng là “Mít … ướt” khà khà.
ĐỤNG XE
Nhân vật:
Thắng
Minh
Bác xe ôm
Người dẫn truyện: Thắng không chờ đèn tín hiệu xanh, chạy ào qua đường bị đụng xe, nằm đau đớn rên rỉ …
Minh (ôm bạn): Bạn có làm sao không? Bạn đã bảo chờ đèn xanh, thế mà đèn đỏ bạn đã chạy băng qua …
Thắng: Đau quá! Chân mình gãy rồi, làm sao đi học. Hu hu …
Bác xe ôm: Đâu, để bác xem. Thế có khổ không. Qua đường phải quan sát cẩn thận chứ. Thôi, đừng khóc, bác sẽ đưa cháu đi bệnh viện.
Thắng: Ôi ! Đau quá … Chân cháu tê hết cả rồi …
Minh: Thôi, cậu đừng khóc. Cậu càng khóc nó càng đau.
Bác xe ôm: Không thấy gãy chân … Chắc chỉ xây xát nhẹ … Cháu thử đứng lên xem.
(Bác xe ôm và Minh đỡ Thắng dậy)
Thắng: Ôi … đau… Ôi … đau …
Bác xe ôm: May mà không gãy chân. Nó chỉ hơi sưng phần mềm. Ngồi lên đây, bác sẽ chở cháu đến phòng y tế kiểm tra. Điện thoại đây, con gọi cho bố mẹ đến đón đi.
Thắng: Hu … hu … cháu sợ bố mẹ mắng…
Bác xe ôm: Nín. Con trai sao hay khóc thế? Bố mẹ thấy con đang sợ, đang đau ai lại nỡ mắng. Nhưng cháu phải nhớ xe cộ bây giờ nhiều lắm, qua đường phải biết quan sát cẩn thận, người đi bộ phải chấp hành luật giao thông. Cháu cứ cắm đàu cắm cổ chạy băng qua đường rất dễ xảy ra tai nạn.
Minh: Bây giơ bác ấy sẽ chở bạn đi, tớ tới trường xin phép cho bạn nhé.
Thắng: Minh ơi mình không bị gãy chân thật à?
Bác xe ôm: Yên tâm đi. Bác coi rồi. Nhưng còn đau cả tuần đấy.
Thắng: Cảm ơn bác. Hì hì … Không bị gãy chân là cháu hết đau rồi …
Bác xe ôm: Cháu đúng là “Mít … ướt” khà khà.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Hải Phòng
Dung lượng: 3,10KB|
Lượt tài: 1
Loại file: rar
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)