THO VUI
Chia sẻ bởi Nguyễn Khắc Cường |
Ngày 12/10/2018 |
52
Chia sẻ tài liệu: THO VUI thuộc Tư liệu tham khảo
Nội dung tài liệu:
TRuyện thơ la-phăng-ten
Chó Sói Và Bức Tượng Danh tiếng chẳng qua hề vẽ mặt Cái dềnh dàng rối mắt thằng ngây, Lừa kia chỉ biết nhìn ngay. Sói kia thóc - mách tính hay xét cùng; Trước sau nhìn kỹ, thủy- chung cặn kẽ; Cái hư danh ai hễ ở ngoài, Thì y lập- tức chê - bai. Chuyện xưa có tượng anh - tài một pho; Pho tượng ấy dẫu to nhưng rỗng; Sói nhìn khen thợ dụng tinh công: Đầu to mà óc thì không! Đại danh lắm bậc tượng đồng khác chi!
Con Lừa Đội Lốt Sư Tử Con lừa kia đội da sư tử, Khắp một vùng tưởng dữ đều kinh. Tuy rằng là vật đáng khinh, Mà ai cũng sợ oai linh con lừa. Rủi phải khi tài thò một mẩu, Lời ngay ra điên- đảo khi - man. Chó kia chạy đuổi sủa ran, Làm cho ai lấy nổi cơn tức cười. Cách giả- hình mấy người đã biết, Thấy mãnh sư chạy riết trong đồng. Thì ai cũng thấy lạ lùng, Mãnh - sư để chó đuổi cùng thế nhưng? Xét lắm kẻ lẫy lừng trong cõi, Cũng chẳng qua giả- dỗi như lừa, Nghênh - ngang hống- hách gió mưa, Chẳng qua đội lốt để lừa người ngây.
Con Ve Và Con Kiến Ve sầu kêu ve ve, suốt mùa hè, Đến kỳ gió bấc thổi, Nguồn cơn thật bối rối. Một miếng cũng chẳng còn, Ruồi bọ không một con. Vác miệng chịu khúm núm, Sang chị kiến hàng xóm. Xin cũng chị cho vay, Giăm ba hạt qua ngày. - Từ nay sang tháng hạ, Em lại xin đem trả, Trước thu, thề đất trời! Xin đủ cả vốn lời, Tính kiến ghét vay cậy; Thói ấy chẳng hề chi. - Nắng ráo chú làm gì? Kiến hỏi ve như vậy. Ve rằng: - luôn đêm ngày, Tôi hát, thiệt gì bác, Kiến rằng: - Xưa chú hát! Nay thử múa coi đây.
Con Nhái Muốn To Bằng Con Bò Con nhái nom thấy con bò, Hình- dung đẹp- đẽ, mình to béo tròn. Nhái bằng quả trứng tí hon. Lại toan cố sức bằng con bò vàng. Ngậm hơi, cổ bạnh, bụng trương; Kêu: -Chị em đến xem tường cho ta. Đã bằng chưa, chị trông nà! Bạn rằng: - còn kém. -Nhái đã phồng thêm; Hỏi rằng: Được chửa, chị em? ↓↓ Bạn rằng: - Chưa được; phồng thêm ít nhiều, - Chị ơi! Còn kém bao nhiêu? Bạn rằng:- Còn phải phồng nhiều. Kém xa! Tức mình chị nhái oắt ta, Lại phồng bụng quá vỡ ra chết liền. Ở đời lắm kẻ thật điên, Sức hèn lại muốn tranh tiên với người. Dại thay những thói đua đòi Vinh gì cuộc rượu trận cười mà ganh. Để cho cơ- nghiệp tan tành.
Con Gà Đẻ Trứng Vàng Tham thì thâm, cổ nhân dạy thế, Lấy chuyện gà ra để răn đời, Đem câu bịa đặt kể chơi: Mỗi hôm gà nọ đẻ rơi trứng vàng. Chủ ngỡ có bảo tàng trong bụng, Mổ phăng ra chắc cũng mau giàu, Ai ngờ có cóc chi đâu, Gà thường cũng vậy, khác nhau chút nào, Chủ biết dại kêu gào tiếc của; Làm gương soi cho đứa tham - tâm, Mới đây có kẻ nghĩ lầm; Được mười lại muốn ngay trăm ngay nghìn. Trơ ra hết nhẵn ngồi nhìn.
Chó Sói Và Giàn Nho Chó sói kia ở nơi rừng ấy Đương đói lòng lại thấy giàn nho, Mấy chùm vừa chín vừa to. Nước da đỏ thắm,thơm-tho ngọt ngào. Cậu sói cũng ước- ao được bữa. Nhưng giàn cao không với đến nơi. Chê bai sói lại được lời: Nho xanh chẳng xứng miệng người phong lưu.
Chó Sói Và Bức Tượng Danh tiếng chẳng qua hề vẽ mặt Cái dềnh dàng rối mắt thằng ngây, Lừa kia chỉ biết nhìn ngay. Sói kia thóc - mách tính hay xét cùng; Trước sau nhìn kỹ, thủy- chung cặn kẽ; Cái hư danh ai hễ ở ngoài, Thì y lập- tức chê - bai. Chuyện xưa có tượng anh - tài một pho; Pho tượng ấy dẫu to nhưng rỗng; Sói nhìn khen thợ dụng tinh công: Đầu to mà óc thì không! Đại danh lắm bậc tượng đồng khác chi!
Con Lừa Đội Lốt Sư Tử Con lừa kia đội da sư tử, Khắp một vùng tưởng dữ đều kinh. Tuy rằng là vật đáng khinh, Mà ai cũng sợ oai linh con lừa. Rủi phải khi tài thò một mẩu, Lời ngay ra điên- đảo khi - man. Chó kia chạy đuổi sủa ran, Làm cho ai lấy nổi cơn tức cười. Cách giả- hình mấy người đã biết, Thấy mãnh sư chạy riết trong đồng. Thì ai cũng thấy lạ lùng, Mãnh - sư để chó đuổi cùng thế nhưng? Xét lắm kẻ lẫy lừng trong cõi, Cũng chẳng qua giả- dỗi như lừa, Nghênh - ngang hống- hách gió mưa, Chẳng qua đội lốt để lừa người ngây.
Con Ve Và Con Kiến Ve sầu kêu ve ve, suốt mùa hè, Đến kỳ gió bấc thổi, Nguồn cơn thật bối rối. Một miếng cũng chẳng còn, Ruồi bọ không một con. Vác miệng chịu khúm núm, Sang chị kiến hàng xóm. Xin cũng chị cho vay, Giăm ba hạt qua ngày. - Từ nay sang tháng hạ, Em lại xin đem trả, Trước thu, thề đất trời! Xin đủ cả vốn lời, Tính kiến ghét vay cậy; Thói ấy chẳng hề chi. - Nắng ráo chú làm gì? Kiến hỏi ve như vậy. Ve rằng: - luôn đêm ngày, Tôi hát, thiệt gì bác, Kiến rằng: - Xưa chú hát! Nay thử múa coi đây.
Con Nhái Muốn To Bằng Con Bò Con nhái nom thấy con bò, Hình- dung đẹp- đẽ, mình to béo tròn. Nhái bằng quả trứng tí hon. Lại toan cố sức bằng con bò vàng. Ngậm hơi, cổ bạnh, bụng trương; Kêu: -Chị em đến xem tường cho ta. Đã bằng chưa, chị trông nà! Bạn rằng: - còn kém. -Nhái đã phồng thêm; Hỏi rằng: Được chửa, chị em? ↓↓ Bạn rằng: - Chưa được; phồng thêm ít nhiều, - Chị ơi! Còn kém bao nhiêu? Bạn rằng:- Còn phải phồng nhiều. Kém xa! Tức mình chị nhái oắt ta, Lại phồng bụng quá vỡ ra chết liền. Ở đời lắm kẻ thật điên, Sức hèn lại muốn tranh tiên với người. Dại thay những thói đua đòi Vinh gì cuộc rượu trận cười mà ganh. Để cho cơ- nghiệp tan tành.
Con Gà Đẻ Trứng Vàng Tham thì thâm, cổ nhân dạy thế, Lấy chuyện gà ra để răn đời, Đem câu bịa đặt kể chơi: Mỗi hôm gà nọ đẻ rơi trứng vàng. Chủ ngỡ có bảo tàng trong bụng, Mổ phăng ra chắc cũng mau giàu, Ai ngờ có cóc chi đâu, Gà thường cũng vậy, khác nhau chút nào, Chủ biết dại kêu gào tiếc của; Làm gương soi cho đứa tham - tâm, Mới đây có kẻ nghĩ lầm; Được mười lại muốn ngay trăm ngay nghìn. Trơ ra hết nhẵn ngồi nhìn.
Chó Sói Và Giàn Nho Chó sói kia ở nơi rừng ấy Đương đói lòng lại thấy giàn nho, Mấy chùm vừa chín vừa to. Nước da đỏ thắm,thơm-tho ngọt ngào. Cậu sói cũng ước- ao được bữa. Nhưng giàn cao không với đến nơi. Chê bai sói lại được lời: Nho xanh chẳng xứng miệng người phong lưu.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Khắc Cường
Dung lượng: 31,00KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)