THO THAY CO
Chia sẻ bởi Đỗ Trương Long |
Ngày 12/10/2018 |
58
Chia sẻ tài liệu: THO THAY CO thuộc Tư liệu tham khảo
Nội dung tài liệu:
NHÂN NGÀY NHÀ GIÁO VIệT NAM - TặNG NGUYễN TấT THịNH
Ngọn lửa thời hồng hoang
Nguyễn Tất San
12:02` PM - Thứ năm, 19/11/2009
Từ thuở Hồng hoang, như Anh từng biết đó Con người ta sống tăm tối cơ hàn Từ đỉnh Cô – Ca – Dơ Promete đã cướp Lửa Trời Mang xuống Trần gian Mặc cho Ác Điểu Theo lệnh Trời Moi gan xé thịt Nhưng cũng từ đó Đã qua rồi Những tối đen mù mịt Ngọn lửa hồng soi dọi ánh Văn minh Muôn triệu đời sau Con người dẫu vô tình Ngọn lửa đỏ chẳng bao giờ nguội tắt
Anh – Nhà giáo Với tấm lòng son sắt Mang trong lòng Ngọn lửa với Niềm tin Như Đan Cô giữa rừng thẳm đêm đen Tim vọt máu Hóa thân thành Ngọn đuốc Anh – Nhà giáo Noi theo người lớp trước Sống đơn sơ trong cuộc sống khiêm nhường Đứng trước cuộc đời Như đứng trước tấm gương Soi lại bóng trước mỗi giờ lên lớp Ôi, Nhà giáo Việt Nam Như Nguyễn Trãi Chu Văn An… Thưở trước… Và các Anh – Nhà giáo bây giờ… Góp xây đời, đẹp mãi những vần Thơ....
Thư gửi thầy giáo
Lê Hoàng Thanh Niên
06:54` PM - Thứ tư, 22/08/2007
Thưa thầy kính mến!
Đến giờ phút này em mới dám cầm bút viết thư cho thầy. Không phải vì em bận (em còn bận gì nữa đâu!), không phải vì em lười, mà vì em cần có thời gian tìm ra con đường của mình.
Như thầy đã biết, em rất khó khăn vượt qua kỳ thi tốt nghiệp phổ thông, hay nói khác đi, là em suýt chết, suýt trượt. Nhưng không sao, mà suýt trượt không phải là trượt, em vẫn may mắn lọt qua cửa. Phải thú thực em hiểu điều ấy một phần cực lớn nhờ công của thầy đã tận tâm dìu dắt một đứa kém như em. Ơn đấy em không bao giờ quên.
Nhưng đến kỳ thi đại học thì em trượt. Đấy là kết quả tất yếu, là chân lý không gì lay chuyển nổi sau những giờ phút bi-da, những năm tháng chơi trò chơi điện tử và những đêm dạo phố. Thú thực với thầy, ngay trước khi thi em đã không tin là mình đậu và sau khi thi, niềm tin đó trở nên vững chắc như thành trì.
Thầy ơi!
Như vậy là đùng một cái, một chàng trai mười bảy tuổi như em, buổi sáng thức dậy, sau khi rửa mặt, đánh răng không biết phải làm gì. Đi làm thì chưa có nghề, đi học thì chưa có nơi còn đi chơi thì không phải lúc nào mẹ cũng cho tiền.
Nếu xét theo quan điểm thông thường, em phải lo lắng. Và thầy yên tâm, em cũng rất lo vì dù tệ hại tới đâu, em cũng hiểu rằng con người phải có cách sống. Cách đó hoặc phải học, hoặc phải được di truyền hoặc phải tự mày mò ra.
Và thầy ơi, tuyệt vời làm sao, hạnh phúc làm sao khi em đã mò ra rồi. Sau một tuần không có chuyện làm, ngồi trước ti vi, em đã phát hiện ra mình có khả năng trở thành một công dân tốt, một chàng trai tuyệt vời mà chẳng mất công đèn sách, mất công tu dưỡng gì cả.
Đọc đến đây, chắc thầy sẽ hỏi ngay: em định trở thành một kẻ phi pháp, một tên lừa đảo hay buôn lậu à? Không đời nào, thưa thầy, vì có một thứ thầy dạy em thấm thía là dù có gì xảy ra vẫn phải là kẻ lương thiện.
Cách thành đạt lương thiện vô cùng, thậm chí còn luôn luôn được cổ vũ. Nó đơn giản chỉ là cách làm theo những lời khuyên trong quảng cáo, thưa thầy.
Sau khi theo dõi quảng cáo mê mệt một tuần liền, em hiểu một cách sâu sắc rằng ngay khi ra đời, muốn thông minh chỉ cần chọn đúng loại sữa nào đó, muốn vui khỏe thì cần chọn đúng loại tã lót nào đó còn muốn làn da hồng hào đáng yêu chỉ cần chọn không nhầm sữa tắm là xong ngay.
Rồi lớn lên chút nữa, việc của em là tìm được đúng loại thuốc bổ hoặc loại bột ra sao. Nếu chọn chính xác thì em sẽ biết đá bóng như Maradona hoặc chí ít cũng như Công Minh. Thỉnh thoảng khi đá mệt, thì chớ có dại mà nghỉ ngơi, phải dùng nước tăng lực, còn khi bị chấn thương, vấn đề chẳng phải bác sĩ, mà loại keo dán nào.
Nhưng chắc thầy cũng đồng ý rằng con người muốn phát triển không phải toàn cơ bắp mà còn cần tác phong, thái độ. Thầy yên tâm, em cũng nhờ ti vi khám phá nốt rồi.
Để
Ngọn lửa thời hồng hoang
Nguyễn Tất San
12:02` PM - Thứ năm, 19/11/2009
Từ thuở Hồng hoang, như Anh từng biết đó Con người ta sống tăm tối cơ hàn Từ đỉnh Cô – Ca – Dơ Promete đã cướp Lửa Trời Mang xuống Trần gian Mặc cho Ác Điểu Theo lệnh Trời Moi gan xé thịt Nhưng cũng từ đó Đã qua rồi Những tối đen mù mịt Ngọn lửa hồng soi dọi ánh Văn minh Muôn triệu đời sau Con người dẫu vô tình Ngọn lửa đỏ chẳng bao giờ nguội tắt
Anh – Nhà giáo Với tấm lòng son sắt Mang trong lòng Ngọn lửa với Niềm tin Như Đan Cô giữa rừng thẳm đêm đen Tim vọt máu Hóa thân thành Ngọn đuốc Anh – Nhà giáo Noi theo người lớp trước Sống đơn sơ trong cuộc sống khiêm nhường Đứng trước cuộc đời Như đứng trước tấm gương Soi lại bóng trước mỗi giờ lên lớp Ôi, Nhà giáo Việt Nam Như Nguyễn Trãi Chu Văn An… Thưở trước… Và các Anh – Nhà giáo bây giờ… Góp xây đời, đẹp mãi những vần Thơ....
Thư gửi thầy giáo
Lê Hoàng Thanh Niên
06:54` PM - Thứ tư, 22/08/2007
Thưa thầy kính mến!
Đến giờ phút này em mới dám cầm bút viết thư cho thầy. Không phải vì em bận (em còn bận gì nữa đâu!), không phải vì em lười, mà vì em cần có thời gian tìm ra con đường của mình.
Như thầy đã biết, em rất khó khăn vượt qua kỳ thi tốt nghiệp phổ thông, hay nói khác đi, là em suýt chết, suýt trượt. Nhưng không sao, mà suýt trượt không phải là trượt, em vẫn may mắn lọt qua cửa. Phải thú thực em hiểu điều ấy một phần cực lớn nhờ công của thầy đã tận tâm dìu dắt một đứa kém như em. Ơn đấy em không bao giờ quên.
Nhưng đến kỳ thi đại học thì em trượt. Đấy là kết quả tất yếu, là chân lý không gì lay chuyển nổi sau những giờ phút bi-da, những năm tháng chơi trò chơi điện tử và những đêm dạo phố. Thú thực với thầy, ngay trước khi thi em đã không tin là mình đậu và sau khi thi, niềm tin đó trở nên vững chắc như thành trì.
Thầy ơi!
Như vậy là đùng một cái, một chàng trai mười bảy tuổi như em, buổi sáng thức dậy, sau khi rửa mặt, đánh răng không biết phải làm gì. Đi làm thì chưa có nghề, đi học thì chưa có nơi còn đi chơi thì không phải lúc nào mẹ cũng cho tiền.
Nếu xét theo quan điểm thông thường, em phải lo lắng. Và thầy yên tâm, em cũng rất lo vì dù tệ hại tới đâu, em cũng hiểu rằng con người phải có cách sống. Cách đó hoặc phải học, hoặc phải được di truyền hoặc phải tự mày mò ra.
Và thầy ơi, tuyệt vời làm sao, hạnh phúc làm sao khi em đã mò ra rồi. Sau một tuần không có chuyện làm, ngồi trước ti vi, em đã phát hiện ra mình có khả năng trở thành một công dân tốt, một chàng trai tuyệt vời mà chẳng mất công đèn sách, mất công tu dưỡng gì cả.
Đọc đến đây, chắc thầy sẽ hỏi ngay: em định trở thành một kẻ phi pháp, một tên lừa đảo hay buôn lậu à? Không đời nào, thưa thầy, vì có một thứ thầy dạy em thấm thía là dù có gì xảy ra vẫn phải là kẻ lương thiện.
Cách thành đạt lương thiện vô cùng, thậm chí còn luôn luôn được cổ vũ. Nó đơn giản chỉ là cách làm theo những lời khuyên trong quảng cáo, thưa thầy.
Sau khi theo dõi quảng cáo mê mệt một tuần liền, em hiểu một cách sâu sắc rằng ngay khi ra đời, muốn thông minh chỉ cần chọn đúng loại sữa nào đó, muốn vui khỏe thì cần chọn đúng loại tã lót nào đó còn muốn làn da hồng hào đáng yêu chỉ cần chọn không nhầm sữa tắm là xong ngay.
Rồi lớn lên chút nữa, việc của em là tìm được đúng loại thuốc bổ hoặc loại bột ra sao. Nếu chọn chính xác thì em sẽ biết đá bóng như Maradona hoặc chí ít cũng như Công Minh. Thỉnh thoảng khi đá mệt, thì chớ có dại mà nghỉ ngơi, phải dùng nước tăng lực, còn khi bị chấn thương, vấn đề chẳng phải bác sĩ, mà loại keo dán nào.
Nhưng chắc thầy cũng đồng ý rằng con người muốn phát triển không phải toàn cơ bắp mà còn cần tác phong, thái độ. Thầy yên tâm, em cũng nhờ ti vi khám phá nốt rồi.
Để
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Đỗ Trương Long
Dung lượng: 21,83KB|
Lượt tài: 0
Loại file: rar
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)