Tả cảnh mưa rào
Chia sẻ bởi Huỳnh Kim Trang |
Ngày 11/10/2018 |
39
Chia sẻ tài liệu: tả cảnh mưa rào thuộc Ngữ văn 7
Nội dung tài liệu:
Bài văn tả mưa hay dành cho các bạn học sinh
“… Mùa hè hoa rau muống
Tím lấp lánh trong đầm
Cơn mưa rào ập xuống
Cá rô rạch lên sân …”
Mỗi khi mùa hè đến, em lại thấy những cơn mưa rào bất chợt, dội xuống xối xả, trắng phau cả một vùng trời và hơn hết là khi em đọc tới bài thơ của Tạ Vũ em lại chợt nhớ đến cơn mưa ở làng em trong những mùa mưa gió như thế này.
Em nhớ như in cái ngày hôm đó. Đó là một ngày đẹp trời chợt bầu trời đen xám xịt, dặc quánh lại. Những đám mây đen kéo nhau ùn ùn bay, che khuất đi ánh mắt trời chói chang. Nhìn bầu trời như đang giận giữ và chuẩn bị trút cơn giận xuống mặt đất cọc cằn đã lâu không có nước tưới.Trên những tán cây cao, cành lung lay, ngả nghiêng như sắp gãy vì cơn gió từ đâu mạnh mẽ thổi thốc về. Gió làm rơi rụng những chiếc lá ở trên cây phủ đầy gốc. Đúng với câu “chuồn chuồn bay thấp thì mưa bay cao thì nắng bay vừa thì râm”, những chú chuồn chuồn bây giờ cứ dần dần bay thấp xuống. Những cô tre thì đang tần ngần gỡ tóc. Những bầy gà thì đang hối hả tìm chỗ ẩn nấp. Khung cảnh trước lúc trời mưa khiến con người phát sợ, chỉ có một màu xám xịt bao phủ. Một lúc sau, bầu trời càng đen sám xịt hơn. Lách... tách cơn mưa rào bắt đầu đổ xuống trước sân nhà em. Những ngọn mồng tơi như đang nhảy múa như chào một ngày mới xanh tươi hơn. Những lúc mưa như thế này mẹ em lại lấy một chiếc “ thùng to” dùng để hứng nước và để giảm bớt những chi phí về nước cho gia đình và xã hội. Hồi nhỏ, mỗi khi mưa em lại cùng mấy đứa em họ rủ nhau đi tắm mưa, tắm cho đã vào rồi ngày mai đứa nào, đưa nấy bị cảm. Nhớ lại lúc đó mà giờ nực cười, tắm mưa chi cho rước cái khổ vào thân. Có hôm còn phải nhập viện vì sốt cao nữa. Gió càng ngày càng mạnh làm những cánh cửa sổ ở nhà em cứ lúc đóng lúc mở. Lúc đó, trong em đang ăn cơm sáng. Ba em thì như thường ngày cứ uống cà phê và ngồi lên chiếc võng để đọc những bài báo, những cuốn sách để “thu nạp kiến thức” cho sự giảng dạy của mình. Mẹ thì ngồi dưới ánh sáng mờ ảo đó để may cho em của em một bộ áo mới. Ngoài đường, những chiếc xe honda dừng lại, có xe thì dừng lại để mặc áo mưa, có xe thì dừng lại tấp vào quán “Thu Hoài” đối diện nhà em. Mưa là nỗi ám ảnh của rất nhiều người nhất là những khi trời có sấm sét. Tiếng đùng....đùng kèm với những làn sét sẹt ngang như những tia ánh sáng rực rỡ trên bầu trời. Lúc đó em nhớ đến câu chuyện của mẹ kể là ngày xưa có bốn anh em đi ăn cỗ, ba người anh đầu ham ăn, vừa ăn vừa khen. Người em út thì buồn rầu dù ăn cỡ nào cũng nghĩ đến mẹ bèn tìm mọi cách để lấy đồ ăn về. Trên đường về nhà 3 người anh biết em mình có gói một phần riêng cho mẹ, 3 người anh bảo người em phải giao nộp cho họ gói thức ăn đó những người em không chịu. 3 người anh lấy sức của ba người giật lấy gói thức ăn và đến chỗ gốc cây bên kia chia nhau. Lúc đó người em út rất tức giận và khóc. Về đến nhà mẹ anh thấy người em út đi ăn cổ về mà không vui bèn hỏi: “Sao vậy con”, người em bèn kể ra hết sự việc. Người mẹ nghe vậy vừa thương vừa tức giận bèn buột miệng nói: “Ba đứa bây, sống chẳng nghĩ đến ai, mai sau chết cũng chẳng ai quý ai thương đâu, may ra có thằng út...”. Về sau ba người anh hóa kiếp thành mưa. Ngoài những việc có ích, mưa dầm còn gây ra lũ lụt mà ai cũng ghét. Đó là dấu ấn và tính cách của ba người anh bất hiếu.Nghe qua câu chuyện đó em cảm thấy mưa vừa có lợi vừa có hại nhưng hầu hết mưa có hại nhiều hơn cùng với những con người vô ý thức bởi họ làm trong các nhà máy, khói bụi bay ra ngoài tạo ra một tuần hoàn nước có thể làm ô nhiễm nguồn nước sạch, nhưng nghĩ đi nghĩ lại đó cũng là lỗi do con người vô ý thức. Em nghĩ mưa là “vô tội” trong những hiện tượng như lũ lụt, bão,.... Những kí ức đó chợt tan biến, trước mắt em là một chú mèo nhỏ bé đang co ro thỉnh thoảng kêu lên meo...meo nhìn bầu trời. Mưa đang ào ạt rồi càng ngày càng thưa dần. Một lúc sau rồi tạnh hẳn. Mặt trời như mới hé nở, nhè nhẹ đặt những ánh nắng xuống đường. Cỏ cây
“… Mùa hè hoa rau muống
Tím lấp lánh trong đầm
Cơn mưa rào ập xuống
Cá rô rạch lên sân …”
Mỗi khi mùa hè đến, em lại thấy những cơn mưa rào bất chợt, dội xuống xối xả, trắng phau cả một vùng trời và hơn hết là khi em đọc tới bài thơ của Tạ Vũ em lại chợt nhớ đến cơn mưa ở làng em trong những mùa mưa gió như thế này.
Em nhớ như in cái ngày hôm đó. Đó là một ngày đẹp trời chợt bầu trời đen xám xịt, dặc quánh lại. Những đám mây đen kéo nhau ùn ùn bay, che khuất đi ánh mắt trời chói chang. Nhìn bầu trời như đang giận giữ và chuẩn bị trút cơn giận xuống mặt đất cọc cằn đã lâu không có nước tưới.Trên những tán cây cao, cành lung lay, ngả nghiêng như sắp gãy vì cơn gió từ đâu mạnh mẽ thổi thốc về. Gió làm rơi rụng những chiếc lá ở trên cây phủ đầy gốc. Đúng với câu “chuồn chuồn bay thấp thì mưa bay cao thì nắng bay vừa thì râm”, những chú chuồn chuồn bây giờ cứ dần dần bay thấp xuống. Những cô tre thì đang tần ngần gỡ tóc. Những bầy gà thì đang hối hả tìm chỗ ẩn nấp. Khung cảnh trước lúc trời mưa khiến con người phát sợ, chỉ có một màu xám xịt bao phủ. Một lúc sau, bầu trời càng đen sám xịt hơn. Lách... tách cơn mưa rào bắt đầu đổ xuống trước sân nhà em. Những ngọn mồng tơi như đang nhảy múa như chào một ngày mới xanh tươi hơn. Những lúc mưa như thế này mẹ em lại lấy một chiếc “ thùng to” dùng để hứng nước và để giảm bớt những chi phí về nước cho gia đình và xã hội. Hồi nhỏ, mỗi khi mưa em lại cùng mấy đứa em họ rủ nhau đi tắm mưa, tắm cho đã vào rồi ngày mai đứa nào, đưa nấy bị cảm. Nhớ lại lúc đó mà giờ nực cười, tắm mưa chi cho rước cái khổ vào thân. Có hôm còn phải nhập viện vì sốt cao nữa. Gió càng ngày càng mạnh làm những cánh cửa sổ ở nhà em cứ lúc đóng lúc mở. Lúc đó, trong em đang ăn cơm sáng. Ba em thì như thường ngày cứ uống cà phê và ngồi lên chiếc võng để đọc những bài báo, những cuốn sách để “thu nạp kiến thức” cho sự giảng dạy của mình. Mẹ thì ngồi dưới ánh sáng mờ ảo đó để may cho em của em một bộ áo mới. Ngoài đường, những chiếc xe honda dừng lại, có xe thì dừng lại để mặc áo mưa, có xe thì dừng lại tấp vào quán “Thu Hoài” đối diện nhà em. Mưa là nỗi ám ảnh của rất nhiều người nhất là những khi trời có sấm sét. Tiếng đùng....đùng kèm với những làn sét sẹt ngang như những tia ánh sáng rực rỡ trên bầu trời. Lúc đó em nhớ đến câu chuyện của mẹ kể là ngày xưa có bốn anh em đi ăn cỗ, ba người anh đầu ham ăn, vừa ăn vừa khen. Người em út thì buồn rầu dù ăn cỡ nào cũng nghĩ đến mẹ bèn tìm mọi cách để lấy đồ ăn về. Trên đường về nhà 3 người anh biết em mình có gói một phần riêng cho mẹ, 3 người anh bảo người em phải giao nộp cho họ gói thức ăn đó những người em không chịu. 3 người anh lấy sức của ba người giật lấy gói thức ăn và đến chỗ gốc cây bên kia chia nhau. Lúc đó người em út rất tức giận và khóc. Về đến nhà mẹ anh thấy người em út đi ăn cổ về mà không vui bèn hỏi: “Sao vậy con”, người em bèn kể ra hết sự việc. Người mẹ nghe vậy vừa thương vừa tức giận bèn buột miệng nói: “Ba đứa bây, sống chẳng nghĩ đến ai, mai sau chết cũng chẳng ai quý ai thương đâu, may ra có thằng út...”. Về sau ba người anh hóa kiếp thành mưa. Ngoài những việc có ích, mưa dầm còn gây ra lũ lụt mà ai cũng ghét. Đó là dấu ấn và tính cách của ba người anh bất hiếu.Nghe qua câu chuyện đó em cảm thấy mưa vừa có lợi vừa có hại nhưng hầu hết mưa có hại nhiều hơn cùng với những con người vô ý thức bởi họ làm trong các nhà máy, khói bụi bay ra ngoài tạo ra một tuần hoàn nước có thể làm ô nhiễm nguồn nước sạch, nhưng nghĩ đi nghĩ lại đó cũng là lỗi do con người vô ý thức. Em nghĩ mưa là “vô tội” trong những hiện tượng như lũ lụt, bão,.... Những kí ức đó chợt tan biến, trước mắt em là một chú mèo nhỏ bé đang co ro thỉnh thoảng kêu lên meo...meo nhìn bầu trời. Mưa đang ào ạt rồi càng ngày càng thưa dần. Một lúc sau rồi tạnh hẳn. Mặt trời như mới hé nở, nhè nhẹ đặt những ánh nắng xuống đường. Cỏ cây
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Huỳnh Kim Trang
Dung lượng: 20,72KB|
Lượt tài: 0
Loại file: docx
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)