Tả cảnh đẹp mùa lúa chín
Chia sẻ bởi Trần Thị Thúy Hiền |
Ngày 11/10/2018 |
30
Chia sẻ tài liệu: tả cảnh đẹp mùa lúa chín thuộc Ngữ văn 7
Nội dung tài liệu:
Đề: Em hãy tả một cảnh đẹp ở quê em
Bài làm
Quê hương em biết bao tươi đẹp
Đồng lúa xanh núi rừng ngàn cây
Mỗi khi nhắc đến 2 tiếng quê hương, lòng tôi lại ngân nga lên câu hát ấy, nhớ đến đồng lúa vào vụ gặt ở Nam Định, quê hương tôi.
Ở đấy, vào tháng 6 mới từ tớ mờ sang, khi đằng đông ửng hồng, mọi người đã cùng nhau ra đồng, tiếng nói cười ríu ran, vui vẻ. Mặt trời ló lên dần dần, ánh nắng vàng tươi như đang vuốt ve, nâng niu hạt ngọc của trời. Trời trong vắt. Mây trắng bồng bềnh trôi. Những chú cò trắng chậm rãi kiếm ăn trên con kênh trong vắt, uốn lượn quanh co giống như mái tóc màu ánh kim. Đồng lúa vàng ươm. Hạt lúa đầy cành, được ủ ấp bên ngoài bằng một lớp áo có màu mật ong già hạn. Cành lúa trĩu nặng vì mang những hạt lúa chắc mẩy như là người mẹ đang còng lưng nuôi những đứa con thơ ngây của mình.
Mọi người ra đồng, ai vào việc nấy, chẳng còn tiếng nói cười ríu ran mà thay vào đó là tiếng gió rì rào và tiếng liềm cắt lúa. Mọi người làm việc hăng say chẳng quản mệt nhọc. Những giọt mồ hôi rơi xuống, ướt đãm cả gương mặt đen xạm đi về sương gió. Lưỡi liêm đưa đi, những cành lúa theo tay người nông dân được bó lại, theo quang gánh mang về nhà.
Những chiếc áo nâu bạc màu cùng cùng chiếc nón lá, tuy vật chất chẵng có bao nhiêu nhưng họ vẫn rất vui vẻ. Nụ cười chất phát, đôn hậu cùng vẻ mặt rang ngời khi được vụ mùa mới, ai cũng mong mình có thể trang trải cho cuộc sống cho nỗi lo gia đình.
Cuộc sống cứ thế chậm rãi trôi qua, quê hương yêu dấu của tôi lớn lên từng ngày, cùng sự độ thị hóa. Chẳng còn cảnh những người dân tất bật gặt lúa, thương quá Nam Định ơi!
Bài làm
Quê hương em biết bao tươi đẹp
Đồng lúa xanh núi rừng ngàn cây
Mỗi khi nhắc đến 2 tiếng quê hương, lòng tôi lại ngân nga lên câu hát ấy, nhớ đến đồng lúa vào vụ gặt ở Nam Định, quê hương tôi.
Ở đấy, vào tháng 6 mới từ tớ mờ sang, khi đằng đông ửng hồng, mọi người đã cùng nhau ra đồng, tiếng nói cười ríu ran, vui vẻ. Mặt trời ló lên dần dần, ánh nắng vàng tươi như đang vuốt ve, nâng niu hạt ngọc của trời. Trời trong vắt. Mây trắng bồng bềnh trôi. Những chú cò trắng chậm rãi kiếm ăn trên con kênh trong vắt, uốn lượn quanh co giống như mái tóc màu ánh kim. Đồng lúa vàng ươm. Hạt lúa đầy cành, được ủ ấp bên ngoài bằng một lớp áo có màu mật ong già hạn. Cành lúa trĩu nặng vì mang những hạt lúa chắc mẩy như là người mẹ đang còng lưng nuôi những đứa con thơ ngây của mình.
Mọi người ra đồng, ai vào việc nấy, chẳng còn tiếng nói cười ríu ran mà thay vào đó là tiếng gió rì rào và tiếng liềm cắt lúa. Mọi người làm việc hăng say chẳng quản mệt nhọc. Những giọt mồ hôi rơi xuống, ướt đãm cả gương mặt đen xạm đi về sương gió. Lưỡi liêm đưa đi, những cành lúa theo tay người nông dân được bó lại, theo quang gánh mang về nhà.
Những chiếc áo nâu bạc màu cùng cùng chiếc nón lá, tuy vật chất chẵng có bao nhiêu nhưng họ vẫn rất vui vẻ. Nụ cười chất phát, đôn hậu cùng vẻ mặt rang ngời khi được vụ mùa mới, ai cũng mong mình có thể trang trải cho cuộc sống cho nỗi lo gia đình.
Cuộc sống cứ thế chậm rãi trôi qua, quê hương yêu dấu của tôi lớn lên từng ngày, cùng sự độ thị hóa. Chẳng còn cảnh những người dân tất bật gặt lúa, thương quá Nam Định ơi!
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Trần Thị Thúy Hiền
Dung lượng: 30,00KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)