Sưu tầm câu nghi vấn
Chia sẻ bởi Trần Cao Nhiệm |
Ngày 12/10/2018 |
58
Chia sẻ tài liệu: Sưu tầm câu nghi vấn thuộc Tư liệu tham khảo
Nội dung tài liệu:
CÂU NGHI VẤN
Đây thôn Vĩ Dạ
Tác giả: Hàn Mạc Tử
Sao anh không về chơi thôn Vĩ ?
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.
Gió theo lối gió, mây đường mây,
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay...
Thuyền ai đậu bến sông Trăng đó,
Có chở trăng về kịp tối nay ?
Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà.
ƠN THẦY Viên phấn nào trên tay
Thầy dạy em học chữ Bụi phấn nào bay bay Vương tóc thầy trắng xóa
Bao mùa thu đi qua
Thầy xưa nay đã già Khai trí em thêm sáng Cho cây đời nở hoa
Từng lời giảng yêu thương
Bao lớp trẻ xa trường Gói hành trang thêm nặng Nghĩa tình thầy vấn vương
Mai lớn khôn nên người
Khi nào em quên được Công ơn người đi trước Dìu dắt chúng em theo ?
Cô ơi! Rời mái trường thân yêu Bao năm rồi cô nhỉ? Trong em luôn đọng lại Lời dạy bảo của cô Ngày ấy vào mùa thu Bước chân em rộn rã... Cô không lời từ giã Xa trường tự lúc nào Em ngỡ như chiêm bao Cô về đâu, chẳng biết?
Vẫn vang lời tha thiết Từ giọng cô dịu hiền Thời gian bước triền miên Cô chưa lần quay lại Chúng em nhớ cô mãi Mong thấy cô trở về Lúc xưa cô vỗ về... Nay chúng em khôn lớn Ngày rời trường gần đến Bao giờ gặp lại cô?
QUÊ HƯƠNG
Quê hương là gì hỡi mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
…
Giếng Nước
Tác Giả: Hồ Xuân Hương
Ngõ sâu thăm thẳm tới nhà ông, Giếng ấy thanh tân, giếng lạ lùng. Cầu trắng phau phau đôi ván ghép, Nuớc trong leo lẻo một dòng thông!
Cỏ gà lún phún leo quanh mép, Cá giếc le te lách giữa dòng. Giếng ấy thanh tân ai đã biết? Đố ai dám thả nạ rồng rồng
Chửa Hoang
Tác Giả: Hồ Xuân Hương
Cả nể cho nên hóa dở dang, Nỗi niềm có thấy hỡi chăng chàng? Duyên thiên chưa thấy nhô đầu dọc, Phận liễu sao đành nẩy nét ngang
Cái nghĩa trăm năm chàng nhớ chửa? Mảnh tình một khối thiếp xin mang. Quản bao miệng thế lời chênh lệch, Không có nhưng mà có mới ngoan.
Tranh Hai Tố Nữ
Tác Giả: Hồ Xuân Hương
Hỏi bao nhiêu tuổi hỡi cô mình? Chị cũng xinh mà em cũng xinh. Đôi lứa như in tờ giấy trắng, Nghìn năm còn mãi cái xuân xanh.
Phiếu mai chi dám tình trăng gió, Bồ liễu thôi đành phận mỏng manh. Còn thú vui kia sao chẳng thấy, Trách ông thợ vẽ khéo vô tình!
Trút Linh Hồn
Tác Giả: Hàn Mặc Tử
Máu đã khô rồi, thơ cũng khô Tình ta chết yểu tự bao giờ Từ nay trong gió trong mây gió Lời thảm thương rền khắp nẻo mơ
Ta còn trìu mến biết bao người Vẻ đẹp xa hoa của một thời Đầy lệ, đầy thương, đầy tuyệt vọng Ôi! giờ hấp hối sắp chia phôi.
Ta trút linh hồn giữa lúc đây Gió sầu vô hạn nuôi trong cây Còn em sao chẳng hay gì cả? Xin để tang anh đến vạn ngày.
Thu
Tác Giả: Hàn Mặc Tử
Lụa trời ai dệt với ai căng, Ai thả chim bay đến Quảng Hàn, Và ai gánh máu đi trên tuyết, Mảnh áo da cừu ngắm nở nang.
Mây vẽ hằng hà sa số lệ, Là nguồn ly biệt giữa cô đơn. Sao không tô điểm nên sương khói, Trong cõi lòng tôi buổi chập chờn.
Đây bãi cô liêu lạnh hững hờ, Với buồn phơn phớt, vắng trơ vơ. Cây gì mảnh khảnh run cầm cập, Điềm báo thu vàng gầy xác xơ.
Thu héo nấc thành những tiếng khô. Một vì sao lạ mọc phương mô? Người thơ chưa thấy ra đời nhỉ? Trinh bạch ai chôn tận đáy mồ?
Đây thôn Vĩ Dạ
Tác giả: Hàn Mạc Tử
Sao anh không về chơi thôn Vĩ ?
Nhìn nắng hàng cau nắng mới lên.
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc
Lá trúc che ngang mặt chữ điền.
Gió theo lối gió, mây đường mây,
Dòng nước buồn thiu, hoa bắp lay...
Thuyền ai đậu bến sông Trăng đó,
Có chở trăng về kịp tối nay ?
Mơ khách đường xa, khách đường xa
Áo em trắng quá nhìn không ra
Ở đây sương khói mờ nhân ảnh
Ai biết tình ai có đậm đà.
ƠN THẦY Viên phấn nào trên tay
Thầy dạy em học chữ Bụi phấn nào bay bay Vương tóc thầy trắng xóa
Bao mùa thu đi qua
Thầy xưa nay đã già Khai trí em thêm sáng Cho cây đời nở hoa
Từng lời giảng yêu thương
Bao lớp trẻ xa trường Gói hành trang thêm nặng Nghĩa tình thầy vấn vương
Mai lớn khôn nên người
Khi nào em quên được Công ơn người đi trước Dìu dắt chúng em theo ?
Cô ơi! Rời mái trường thân yêu Bao năm rồi cô nhỉ? Trong em luôn đọng lại Lời dạy bảo của cô Ngày ấy vào mùa thu Bước chân em rộn rã... Cô không lời từ giã Xa trường tự lúc nào Em ngỡ như chiêm bao Cô về đâu, chẳng biết?
Vẫn vang lời tha thiết Từ giọng cô dịu hiền Thời gian bước triền miên Cô chưa lần quay lại Chúng em nhớ cô mãi Mong thấy cô trở về Lúc xưa cô vỗ về... Nay chúng em khôn lớn Ngày rời trường gần đến Bao giờ gặp lại cô?
QUÊ HƯƠNG
Quê hương là gì hỡi mẹ
Mà cô giáo dạy phải yêu
Quê hương là gì hở mẹ
Ai đi xa cũng nhớ nhiều
…
Giếng Nước
Tác Giả: Hồ Xuân Hương
Ngõ sâu thăm thẳm tới nhà ông, Giếng ấy thanh tân, giếng lạ lùng. Cầu trắng phau phau đôi ván ghép, Nuớc trong leo lẻo một dòng thông!
Cỏ gà lún phún leo quanh mép, Cá giếc le te lách giữa dòng. Giếng ấy thanh tân ai đã biết? Đố ai dám thả nạ rồng rồng
Chửa Hoang
Tác Giả: Hồ Xuân Hương
Cả nể cho nên hóa dở dang, Nỗi niềm có thấy hỡi chăng chàng? Duyên thiên chưa thấy nhô đầu dọc, Phận liễu sao đành nẩy nét ngang
Cái nghĩa trăm năm chàng nhớ chửa? Mảnh tình một khối thiếp xin mang. Quản bao miệng thế lời chênh lệch, Không có nhưng mà có mới ngoan.
Tranh Hai Tố Nữ
Tác Giả: Hồ Xuân Hương
Hỏi bao nhiêu tuổi hỡi cô mình? Chị cũng xinh mà em cũng xinh. Đôi lứa như in tờ giấy trắng, Nghìn năm còn mãi cái xuân xanh.
Phiếu mai chi dám tình trăng gió, Bồ liễu thôi đành phận mỏng manh. Còn thú vui kia sao chẳng thấy, Trách ông thợ vẽ khéo vô tình!
Trút Linh Hồn
Tác Giả: Hàn Mặc Tử
Máu đã khô rồi, thơ cũng khô Tình ta chết yểu tự bao giờ Từ nay trong gió trong mây gió Lời thảm thương rền khắp nẻo mơ
Ta còn trìu mến biết bao người Vẻ đẹp xa hoa của một thời Đầy lệ, đầy thương, đầy tuyệt vọng Ôi! giờ hấp hối sắp chia phôi.
Ta trút linh hồn giữa lúc đây Gió sầu vô hạn nuôi trong cây Còn em sao chẳng hay gì cả? Xin để tang anh đến vạn ngày.
Thu
Tác Giả: Hàn Mặc Tử
Lụa trời ai dệt với ai căng, Ai thả chim bay đến Quảng Hàn, Và ai gánh máu đi trên tuyết, Mảnh áo da cừu ngắm nở nang.
Mây vẽ hằng hà sa số lệ, Là nguồn ly biệt giữa cô đơn. Sao không tô điểm nên sương khói, Trong cõi lòng tôi buổi chập chờn.
Đây bãi cô liêu lạnh hững hờ, Với buồn phơn phớt, vắng trơ vơ. Cây gì mảnh khảnh run cầm cập, Điềm báo thu vàng gầy xác xơ.
Thu héo nấc thành những tiếng khô. Một vì sao lạ mọc phương mô? Người thơ chưa thấy ra đời nhỉ? Trinh bạch ai chôn tận đáy mồ?
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Trần Cao Nhiệm
Dung lượng: 39,50KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)