Nhung bai van cua hsg
Chia sẻ bởi Nguyễn Tiến Hải |
Ngày 12/10/2018 |
42
Chia sẻ tài liệu: nhung bai van cua hsg thuộc Bài giảng khác
Nội dung tài liệu:
Những bài văn hay của học sinh tiểu học
Năm học 2005 - 2006
Đề 1 : Em đã đợc học bài thơ “Tre Việt Nam ” của nhà thơ Nguyễn Duy (Tiếng Việt 5. tập 1). Dựa vào cảm nhận của nhà thơ về cây tre Việt Nam , em hãy viết bài văn tả cây tre với những cảm xúc của riêng mình.
Bài làm
Bao quanh làng em là luỹ tre xanh mát.Em cũng không biết luỹ tre này có từ bao giờ, chỉ nghe ngời làng bảo nhau: “Luỹ tre này đẫ có từ những năm đánh Mĩ.”
Nhìn từ xa, luỹ tre nh một bức tờng thành vững chắc che chở, bao bọc cho làng. Bức tờng ấy đợc tạo nên từ hàng trăm cây tre mảnh mai, gầy guộc nhng đầy sức sống. Đất làng em cũng chẳng màu mỡ gì, chỉ toàn những loại đất cằn, bạc màu, sỏi đá. Vậy mà, cây tre vẫn sống, vẫn cứ lên xanh tốt, quanh năm tre vẫn cứ xanh. Thân cây tre cao vút, vơn thẳng tới trời xanh. Trên cái thân mảnh mai ấy có bao nhiêu là cái đốt, cái gióng tre trông nh những cái đốt mía, gióng mía khổng lồ. Mỗi khi nhìn những cái đốt tre ấy, em lại nhớ đến anh trai cày trong truyện “Cây tre trăm đốt” với câu thơ “Chăm làm thì đợc áo cơm cửa nhà” của nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ. Thân tre làng em không mang màu xanh nh những cây tre ở nơi khác, tre làng em có màu hơi vàng. Dân làng em bảo: Những cây tre này phải chịu đng nắng gió, sơng đêm nh dân làng em một nắng hai sơng vậy. Dới cái thân tre vàng óng, cao vút ấy là những cái gốc sần sùi, tua tủa những cái rễ con con.Những cái rễ tre nổi lên mặt đất trông nh lũ giun con bò lổm ngổm. Không ai đếm đợc tre có bao nhiêu rễ, chỉ biết rằng hàng triệu cái rễ ấy ngày ngày chắt chiu màu mỡ để nuôi cây xanh tơi. Bên cạnh mấy gốc tre già, những cái măng đang mọc lên. Cây măng nào cũng mập, bụ bẫm và nhọn hoắt nh những cây chông. Cây măng nào cũng mặc chiếc áo cộc màu xanh xám. Chắc đó chính là cái áo mà tre mẹ đã nhờng cho chúng, để che ấm những đứa con non nớt. Trên chiếc áo đó có rất nhiều những lông tơ. Động tay vào những cái lông ấy là sẽ bị ngứa ngay. Lứa măng anh chị đã lớn, lứa măng em lại đang sinh ra. Mùa tre đẻ măng cũng là mùa xuân ấm áp. Từ những cái đốt tre mọc ra tua tủa các cành to, cành nhỏ. Trên cái “tay tre” ấy có vô số cái gai nhọn. Những cái tay ấy cứ đan vào nhau, giằng níu nhau làm cho tre đứng vững trong gió bão. Càng gần lên ngọn, tre càng nhiều lá. Chiếc lá tre cũng mỏng mảnh, nhỏ bé suốt ngày ca hát rì rào. Thỉnh thoảng, mấy chiếc lá tạm biệt mẹ rơi bay bay xuồng mặt ao, thả thuyền trôi vui đùa cùng bè bạn.
Có luỹ tre làng, ngời làng em cảm thấy nh gần gũi, gắn bó với nhau hơn.Sau những buổi làm đồng mệt nhọc dới trời nắng nóng,mọi ngời ngồi nghỉ dới bóng mát của luỹ tre. Họ kể chuyện làm ăn, chuyện
Năm học 2005 - 2006
Đề 1 : Em đã đợc học bài thơ “Tre Việt Nam ” của nhà thơ Nguyễn Duy (Tiếng Việt 5. tập 1). Dựa vào cảm nhận của nhà thơ về cây tre Việt Nam , em hãy viết bài văn tả cây tre với những cảm xúc của riêng mình.
Bài làm
Bao quanh làng em là luỹ tre xanh mát.Em cũng không biết luỹ tre này có từ bao giờ, chỉ nghe ngời làng bảo nhau: “Luỹ tre này đẫ có từ những năm đánh Mĩ.”
Nhìn từ xa, luỹ tre nh một bức tờng thành vững chắc che chở, bao bọc cho làng. Bức tờng ấy đợc tạo nên từ hàng trăm cây tre mảnh mai, gầy guộc nhng đầy sức sống. Đất làng em cũng chẳng màu mỡ gì, chỉ toàn những loại đất cằn, bạc màu, sỏi đá. Vậy mà, cây tre vẫn sống, vẫn cứ lên xanh tốt, quanh năm tre vẫn cứ xanh. Thân cây tre cao vút, vơn thẳng tới trời xanh. Trên cái thân mảnh mai ấy có bao nhiêu là cái đốt, cái gióng tre trông nh những cái đốt mía, gióng mía khổng lồ. Mỗi khi nhìn những cái đốt tre ấy, em lại nhớ đến anh trai cày trong truyện “Cây tre trăm đốt” với câu thơ “Chăm làm thì đợc áo cơm cửa nhà” của nhà thơ Lâm Thị Mỹ Dạ. Thân tre làng em không mang màu xanh nh những cây tre ở nơi khác, tre làng em có màu hơi vàng. Dân làng em bảo: Những cây tre này phải chịu đng nắng gió, sơng đêm nh dân làng em một nắng hai sơng vậy. Dới cái thân tre vàng óng, cao vút ấy là những cái gốc sần sùi, tua tủa những cái rễ con con.Những cái rễ tre nổi lên mặt đất trông nh lũ giun con bò lổm ngổm. Không ai đếm đợc tre có bao nhiêu rễ, chỉ biết rằng hàng triệu cái rễ ấy ngày ngày chắt chiu màu mỡ để nuôi cây xanh tơi. Bên cạnh mấy gốc tre già, những cái măng đang mọc lên. Cây măng nào cũng mập, bụ bẫm và nhọn hoắt nh những cây chông. Cây măng nào cũng mặc chiếc áo cộc màu xanh xám. Chắc đó chính là cái áo mà tre mẹ đã nhờng cho chúng, để che ấm những đứa con non nớt. Trên chiếc áo đó có rất nhiều những lông tơ. Động tay vào những cái lông ấy là sẽ bị ngứa ngay. Lứa măng anh chị đã lớn, lứa măng em lại đang sinh ra. Mùa tre đẻ măng cũng là mùa xuân ấm áp. Từ những cái đốt tre mọc ra tua tủa các cành to, cành nhỏ. Trên cái “tay tre” ấy có vô số cái gai nhọn. Những cái tay ấy cứ đan vào nhau, giằng níu nhau làm cho tre đứng vững trong gió bão. Càng gần lên ngọn, tre càng nhiều lá. Chiếc lá tre cũng mỏng mảnh, nhỏ bé suốt ngày ca hát rì rào. Thỉnh thoảng, mấy chiếc lá tạm biệt mẹ rơi bay bay xuồng mặt ao, thả thuyền trôi vui đùa cùng bè bạn.
Có luỹ tre làng, ngời làng em cảm thấy nh gần gũi, gắn bó với nhau hơn.Sau những buổi làm đồng mệt nhọc dới trời nắng nóng,mọi ngời ngồi nghỉ dới bóng mát của luỹ tre. Họ kể chuyện làm ăn, chuyện
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Tiến Hải
Dung lượng: 14,56KB|
Lượt tài: 1
Loại file: rar
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)