Cuoc
Chia sẻ bởi Trần Quốc Thắng |
Ngày 09/10/2018 |
33
Chia sẻ tài liệu: cuoc thuộc Toán học 3
Nội dung tài liệu:
Bạn tôi
Nhà Nam nghèo lắm, bố mẹ Nam bỏ nhau từ lúc Nam còn bé tí. Cho đến tận bây giờ Nam vẫn chưa một lần được đến gặp bố.
Mẹ Nam, một người mẹ thương con hết mực và cực kỳ đảm đang. Ngoài mấy sào ruộng khoán mẹ còn làm đậu, chăn nuôi lợn gà để có tiền cho Nam đi học. Nam thương mẹ lắm! Sáng nào Nam cũng dậy sớm cùng mẹ làm những công việc vất vả của một buổi sáng. Khi thì giúp mẹ xay đỗ, chất bếp, khi thì cho lợn, gà ăn...Nam luôn tự nhủ phải học thật giỏi để mẹ được vui, và học giỏi, sau này Nam sẽ giúp được mẹ đỡ vất hơn so với hiện nay.
Tháng trước khi Nam nhận được giấy báo trúng tuyển vào lớp 6 chuyên toán ở trường chuyên trên huyện thì cũng là lúc mẹ ngã bệnh phải nằm liệt giường. Nam càng thương mẹ nhiều hơn. Nó buồn lắm nhưng không hề khóc. Suốt ngày chỉ quanh quẩn ở bên giường mẹ lo lắng không biết đến khi nào mẹ mới tỉnh.
Rồi mẹ cũng tỉnh. Hai mắt mẹ mở một cách khẽ khàng. Nam mừng lắm, nó vội khoe ngay với mẹ tờ giấy báo trúng tuyển hôm trước. Khuôn mặt khắc khổ của mẹ gắng gượng lắm cũng nở một nụ cười vẻ phấn khởi. Nhưng Nam vẫn đọc được đằng sau nụ cười ấy là cả một sự lo lắng thẳm sâu trong đôi mắt mẹ. Chắc nẹ cũng biết đi học ở trường chuyên sẽ rất tốn kém. Nhìn mẹ lo lắng Nam thầm nghĩ: Mẹ ơi! Con hiểu nhưng con sẽ cố gắng giúp mẹ để bớt đi phần nào gánh nặng đang đè trĩu lên đôi vai gầy của mẹ.
Nam nói trong sự vui mừng phấn khởi:
- Mẹ! Thế là mẹ đã tỉnh lại rồi! Mẹ ăn gì để con làm cho. Từ mai mẹ cứ nghỉ cho khoẻ mọi việc mẹ cứ để đấy, con làm được mà.
Khuôn mặt mẹ rạng rỡ hẳn lên:
- Ôi! Con trai mẹ giỏi quá, mẹ khoẻ lai rồi. Thế bao giờ thì con nhập học?
- Còn hơn một tuần nữa cơ mẹ ạ!
Niềm vui tràn ngập trong lòng. Nam đặt bàn tay khô gầy và rám nắng của mẹ lên ngực, lên má mình. Nó chớp chớp mắt nghẹn ngào:
- Từ mai con sẽ giúp mẹ. Con thật có lỗi vì chẳng giúp gì được cho mẹ để mẹ đỡ vất vả hơn.
Nam rời khỏi mẹ và bắt đầu những công việc mà mẹ nó vẫn làm hằng ngày. Tuy hơi vất vả nhưng nó thấy vui hơn bao giờ hết. Ngày đầu tiên đi bán hàng thay mẹ, nó chỉ lo ế hàng nhưng rồi mọi việc đã diễn ra tốt đẹp.
Và cũng từ hôm đó, sáng nào Nam cũng dạy sớm hơn để hoàn thành mọi công việc trước khi đến lớp. Trưa về Nam phải đi nhanh hơn còn lo cơm nước giặt giũ phục vụ mẹ.
... Hôm nào đi học tôi cũng thấy Nam thật đúng giờ vào lớp. Một mình Nam với những bước đi âm thầm lặng lẽ chứa đựng cả một nỗi niềm riêng biệt. Nhìn dáng vẻ gầy gò, nhỏ bé nhưng nhanh nhẹn của Nam lòng tôi chợt se lại, một chút gì đó gợn buồn trong tôi. Tôi chợt nghĩ: "Giá như bố mẹ nó đừng bỏ nhau thì nó đã không vất vả như thế” và tôi ước thay nó "Một ngày nào đó bố mẹ nó sẽ đoàn tụ, gia đì
Nhà Nam nghèo lắm, bố mẹ Nam bỏ nhau từ lúc Nam còn bé tí. Cho đến tận bây giờ Nam vẫn chưa một lần được đến gặp bố.
Mẹ Nam, một người mẹ thương con hết mực và cực kỳ đảm đang. Ngoài mấy sào ruộng khoán mẹ còn làm đậu, chăn nuôi lợn gà để có tiền cho Nam đi học. Nam thương mẹ lắm! Sáng nào Nam cũng dậy sớm cùng mẹ làm những công việc vất vả của một buổi sáng. Khi thì giúp mẹ xay đỗ, chất bếp, khi thì cho lợn, gà ăn...Nam luôn tự nhủ phải học thật giỏi để mẹ được vui, và học giỏi, sau này Nam sẽ giúp được mẹ đỡ vất hơn so với hiện nay.
Tháng trước khi Nam nhận được giấy báo trúng tuyển vào lớp 6 chuyên toán ở trường chuyên trên huyện thì cũng là lúc mẹ ngã bệnh phải nằm liệt giường. Nam càng thương mẹ nhiều hơn. Nó buồn lắm nhưng không hề khóc. Suốt ngày chỉ quanh quẩn ở bên giường mẹ lo lắng không biết đến khi nào mẹ mới tỉnh.
Rồi mẹ cũng tỉnh. Hai mắt mẹ mở một cách khẽ khàng. Nam mừng lắm, nó vội khoe ngay với mẹ tờ giấy báo trúng tuyển hôm trước. Khuôn mặt khắc khổ của mẹ gắng gượng lắm cũng nở một nụ cười vẻ phấn khởi. Nhưng Nam vẫn đọc được đằng sau nụ cười ấy là cả một sự lo lắng thẳm sâu trong đôi mắt mẹ. Chắc nẹ cũng biết đi học ở trường chuyên sẽ rất tốn kém. Nhìn mẹ lo lắng Nam thầm nghĩ: Mẹ ơi! Con hiểu nhưng con sẽ cố gắng giúp mẹ để bớt đi phần nào gánh nặng đang đè trĩu lên đôi vai gầy của mẹ.
Nam nói trong sự vui mừng phấn khởi:
- Mẹ! Thế là mẹ đã tỉnh lại rồi! Mẹ ăn gì để con làm cho. Từ mai mẹ cứ nghỉ cho khoẻ mọi việc mẹ cứ để đấy, con làm được mà.
Khuôn mặt mẹ rạng rỡ hẳn lên:
- Ôi! Con trai mẹ giỏi quá, mẹ khoẻ lai rồi. Thế bao giờ thì con nhập học?
- Còn hơn một tuần nữa cơ mẹ ạ!
Niềm vui tràn ngập trong lòng. Nam đặt bàn tay khô gầy và rám nắng của mẹ lên ngực, lên má mình. Nó chớp chớp mắt nghẹn ngào:
- Từ mai con sẽ giúp mẹ. Con thật có lỗi vì chẳng giúp gì được cho mẹ để mẹ đỡ vất vả hơn.
Nam rời khỏi mẹ và bắt đầu những công việc mà mẹ nó vẫn làm hằng ngày. Tuy hơi vất vả nhưng nó thấy vui hơn bao giờ hết. Ngày đầu tiên đi bán hàng thay mẹ, nó chỉ lo ế hàng nhưng rồi mọi việc đã diễn ra tốt đẹp.
Và cũng từ hôm đó, sáng nào Nam cũng dạy sớm hơn để hoàn thành mọi công việc trước khi đến lớp. Trưa về Nam phải đi nhanh hơn còn lo cơm nước giặt giũ phục vụ mẹ.
... Hôm nào đi học tôi cũng thấy Nam thật đúng giờ vào lớp. Một mình Nam với những bước đi âm thầm lặng lẽ chứa đựng cả một nỗi niềm riêng biệt. Nhìn dáng vẻ gầy gò, nhỏ bé nhưng nhanh nhẹn của Nam lòng tôi chợt se lại, một chút gì đó gợn buồn trong tôi. Tôi chợt nghĩ: "Giá như bố mẹ nó đừng bỏ nhau thì nó đã không vất vả như thế” và tôi ước thay nó "Một ngày nào đó bố mẹ nó sẽ đoàn tụ, gia đì
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Trần Quốc Thắng
Dung lượng: 23,50KB|
Lượt tài: 2
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)