Cac bai tho...
Chia sẻ bởi Nguyễn Minh |
Ngày 12/10/2018 |
109
Chia sẻ tài liệu: Cac bai tho... thuộc Tư liệu tham khảo
Nội dung tài liệu:
Đông Hòa mến yêu
Ngày tôi về với Đông Hoà
Sắc xuân đương thắm, nõn nà giêng hai
Rì rầm sóng biển bên tai
Lúa xanh, xanh cả tương lai đất này
Trời cao chim én liệng bay
Trong veo câu hát, đong đầy yêu thương
Tình người, tình đất ngát hương
Cho lòng trĩu nặng đôi đường người ơi!
Xưa là mãnh đất xa xôi
Mà nay máu thịt trong tôi – Đông Hoà
--------------------------
Tình đời
Nửa đời tóc ngã màu sương
Mải mê sự ngiệp văn chương trồng người.
Tưởng đâu quên mất thơ rồi
Cầm thư mời gọi lại ngồi với thơ.(*)
Cầm cây bút, nghĩ hàng giờ
Mạch ngầm vẫn chảy, đôi bờ sóng im.
Nỗi đời lay động con tim
Mang theo đôi cánh nặng tình yêu thương.
Văn chương vẫy gọi văn chương
Nàng thơ tỉnh giấc vấn vương cuộc đời.
(* Thư mời tham gia sáng tác của Hội VHNT - XB Tập san Đá bia - xuân Tân mão)
Phạm An
GV trường THPT Nguyễn Công Trứ
Non nước Đông Hoà
Phạm An
Xuân về trên đất quê ta
Đẹp thay non nước Đông Hoà mình yêu.
Đá Bia mây phủ sớm chiều
Biển Đông lộng gió, buồm treo ráng vàng.
Thuyền về tôm cá đầy khoang
Xóm thôn mọi nẽo rộn ràng lời ca.
Trời cao “ én bạc” sáng loà
Phi trường lên xuống cho ta gần người.
Đồng xanh vang vọng tiếng cười
Mênh mông biển lúa xây đời từ đây.
Xuân về mang tiếng ca bay
Quê hương đang sống những ngày bừng lên.
Dù đi xuôi ngược mọi miền
Không sao quên được mẹ hiền-đất quê.
Non xanh nước biếc tìm về
Ngàn năm vẫn trọn lời thề thuỷ chung.
Đông Hoà ơi! Đẹp vô cùng!
Đẹp người, đẹp cảnh một vùng nước non.
( Tháng 10/ 2011)
***@@@***
XUÂN QUÊ HƯƠNG
Mỗi độ xuân về rộn ràng thay
Quê ta đang đổi mới từng ngày.
Nhà cao đường rộng dài thêm phố
Cuộc sống hương nồng tiếng ca bay.
Xóm dưới làng trên sáng rực trời
Ánh đèn điện chiếu khắp muôn nơi.
Hoa cười trong gió, hoa đua nở
Mật ngọt dâng đầy ong bướm say.
Khúc ca xuân
Điệu hò xứ sở ai buông
Lắng nghe càng thấy yêu thương quê mình.
Non xanh nước biếc hữu tình
Chóp Chài, Tháp Nhạn in hình trời cao.
Biển Đông dậy sóng tuôn trào
Vũng Rô soi bóng tạc vào sử xanh.
Quê hương đẹp tựa bức tranh
Người hồng nét mặt, đất thành bài thơ.
Phú Yên ơi! Tự bao giờ?
Nghe câu Bá Trạo ngẩn ngơ lòng người.
Dù đi khắp bốn phương trời
Ươm trong câu hát cho đời đơm hoa.
Xuân về thắm đượm lời ca
Đường lên hạnh phúc, cho ta đẹp giàu.
Từ ngàn xưa đến mai sau
Bài thơ quê đẹp nhuốm màu sắc xuân.
3/2/2012
Ngày tôi về với Đông Hoà
Sắc xuân đương thắm, nõn nà giêng hai
Rì rầm sóng biển bên tai
Lúa xanh, xanh cả tương lai đất này
Trời cao chim én liệng bay
Trong veo câu hát, đong đầy yêu thương
Tình người, tình đất ngát hương
Cho lòng trĩu nặng đôi đường người ơi!
Xưa là mãnh đất xa xôi
Mà nay máu thịt trong tôi – Đông Hoà
--------------------------
Tình đời
Nửa đời tóc ngã màu sương
Mải mê sự ngiệp văn chương trồng người.
Tưởng đâu quên mất thơ rồi
Cầm thư mời gọi lại ngồi với thơ.(*)
Cầm cây bút, nghĩ hàng giờ
Mạch ngầm vẫn chảy, đôi bờ sóng im.
Nỗi đời lay động con tim
Mang theo đôi cánh nặng tình yêu thương.
Văn chương vẫy gọi văn chương
Nàng thơ tỉnh giấc vấn vương cuộc đời.
(* Thư mời tham gia sáng tác của Hội VHNT - XB Tập san Đá bia - xuân Tân mão)
Phạm An
GV trường THPT Nguyễn Công Trứ
Non nước Đông Hoà
Phạm An
Xuân về trên đất quê ta
Đẹp thay non nước Đông Hoà mình yêu.
Đá Bia mây phủ sớm chiều
Biển Đông lộng gió, buồm treo ráng vàng.
Thuyền về tôm cá đầy khoang
Xóm thôn mọi nẽo rộn ràng lời ca.
Trời cao “ én bạc” sáng loà
Phi trường lên xuống cho ta gần người.
Đồng xanh vang vọng tiếng cười
Mênh mông biển lúa xây đời từ đây.
Xuân về mang tiếng ca bay
Quê hương đang sống những ngày bừng lên.
Dù đi xuôi ngược mọi miền
Không sao quên được mẹ hiền-đất quê.
Non xanh nước biếc tìm về
Ngàn năm vẫn trọn lời thề thuỷ chung.
Đông Hoà ơi! Đẹp vô cùng!
Đẹp người, đẹp cảnh một vùng nước non.
( Tháng 10/ 2011)
***@@@***
XUÂN QUÊ HƯƠNG
Mỗi độ xuân về rộn ràng thay
Quê ta đang đổi mới từng ngày.
Nhà cao đường rộng dài thêm phố
Cuộc sống hương nồng tiếng ca bay.
Xóm dưới làng trên sáng rực trời
Ánh đèn điện chiếu khắp muôn nơi.
Hoa cười trong gió, hoa đua nở
Mật ngọt dâng đầy ong bướm say.
Khúc ca xuân
Điệu hò xứ sở ai buông
Lắng nghe càng thấy yêu thương quê mình.
Non xanh nước biếc hữu tình
Chóp Chài, Tháp Nhạn in hình trời cao.
Biển Đông dậy sóng tuôn trào
Vũng Rô soi bóng tạc vào sử xanh.
Quê hương đẹp tựa bức tranh
Người hồng nét mặt, đất thành bài thơ.
Phú Yên ơi! Tự bao giờ?
Nghe câu Bá Trạo ngẩn ngơ lòng người.
Dù đi khắp bốn phương trời
Ươm trong câu hát cho đời đơm hoa.
Xuân về thắm đượm lời ca
Đường lên hạnh phúc, cho ta đẹp giàu.
Từ ngàn xưa đến mai sau
Bài thơ quê đẹp nhuốm màu sắc xuân.
3/2/2012
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Minh
Dung lượng: 35,00KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)