BỒI DƯỠNG VĂN LỚP 5
Chia sẻ bởi Trần Đức Tuấn |
Ngày 12/10/2018 |
45
Chia sẻ tài liệu: BỒI DƯỠNG VĂN LỚP 5 thuộc Bài giảng khác
Nội dung tài liệu:
Tiết 12 : Em hãy tả lại thầy cô giáo đã dạy em nam học trước mà để lại trong em ấn tượng sâu sắc nhất
Cô và trò
Hướng dẫn em viết từng nét
Thầy và trò
1. Mở bài:
Nam nay là nam học cuối cấp do h/c gia đỡnh em chuyển lên Hoà Bỡnh đến một trường học mới. Sống gi?a thầy bạn mới với bao ngỡ ngàng, xa lạ khiến em càng nhớ đến cô Lan - Cô giáo dạy em nam học lớp 4 tại Hà Tây
Mỗi nam học dường như chúng em lại dược học một thầy cô giáo mới. Mỗi thầy cô đều để lại trong chúng em nh?ng ấn tượng sâu nặng. Nhưng có lẽ đ? lại trong lòng em không thể nào quên được là h/a cô Huế. Cô đã để lại trong em sự cảm phục và nh?ng ấn tượng tuổi thơ, tuổi học trò sự kính trọng và mãi mãi theo em trong nh?ng chặng đường sau này
- Nam nay tôi đã lên lớp 5 rồi, tôi không còn rụt rè e sợ như nh?ng ngày đầu tiên đến trường. Xong có được như ngày hôm nay là nhờ công dạy bảo của cô Thương. H/a cô luôn trong tâm trí tôi..
Tặng hoa cô giáo ngày 20/11
Cô giáo Tiếng Anh
Cô giáo trang điểm cho h/sinh
2. Thân bài: Tham khảo ( 207 bài van tr-104,105,106 )
- Tả hỡnh dáng:
+ Dáng người: Thon thả hay dỏng cao.
+ Mái tóc : Den dài, xoã ngang vai, ngắn ánh lên sự khoẻ mạnh..
+ Tuổi: Nên ước chừng thôi
+ Khuôn mặt, nụ cười, hàm rang.
+ ánh mắt, cái nhỡn xa thẳm như thấu hiểu tất cả tâm sự của h/s
- Tả tính tỡnh:
+ Giọng nói đầy truyền cảm của cô đã thu hút chúng tôi (Nêu k/n nhớ nhất về giọng đọc, kể chuyện, t/c trò chơi, nhắc nhở các bạn chưa ngoan)
+ Thói quen, sự ân cần dịu dàng uốn nắn chúng tôi
+ Tiết học thú vị nhất của cô
+ Kỉ niệm nhớ nhất của các em với cô
- Nh?ng cảm xúc của bản thân về cô giáo
Bài làm
Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ có thời gian là thước đo tình cảm của con người. Bây giờ tuy đã học lớp 5 - lớp cuối cấp của trường tiểu học, sắp sửa phải tạm biệt mái trường, thầy cô, bạn bè để tiếp bước vào bậc trung học . Nhưng quãng thời gian là năm năm học ở trường, em không sao quên được những kỷ niệm về cô giáo đã dạy em những năm đầu chập chững cắp sách tới trường.
Cô có cái tên rất hay và em cũng rất thích đó là Kim Oanh. Cô là người mẹ hiền dịu nhất trong những ngay fem còn học lớp 1. Với dáng người đậm đà, mái tóc xoăn xoăn màu hạt dẻ thì ai cũng nói nhìn cô trông rất xinh. Cô thường mặc những bộ quần áo lịch sự, phù hợp với dáng người của mình. Ngày đó, em cứ nghĩ cô giáo phải dễ sợ lắm. Nhưng không, cô đã làm tan biến những ý nghĩ vẩn vơ đó của em. Cô vẫn là cô giáo hiền lành, tốt bụng. Với khuôn mặt tròn, phúc hậu, hai gò má cao cao, lúc nào cũng ửng hồng. Mắt cô đen láy, long lanh với hàng lông mi cong vút. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là ánh mắt nhìn trìu mến, bao dung mà cô dành cho chúng em. Mỗi lần không học bài, chỉ cần nhìn vào đôi mắt buồn buồm của cô là bạn ấy hối hận ngay về việc làm của mình. Có lẽ, chính cô là người khơi dậy lòng hăng say học tập của chúng em. Ẩn dưới vầng trán cao cao thông minh ấy là đôi lông mày vòng nguyệt cân đối tạo cho khuôn mặt vẻ thanh tú. Cô Oanh là một giáo viên hăng say trong công việc và hết lòng thương yêu học sinh. Tâm hồn cô là cả một khoảng trời chứa chan bao tình yêu cô dành cho chúng em: Nghe cô giảng bài thì thật là thú vị. Cô giảng rất dễ hiểu, dễ nghe nên chúng em luôn tiếp thu được bài. Vào những giờ ra chơi, cô luôn ngồi lại để viết mẫu và chấm bài cho chúng em. Có những hôm cô còn trao đổi cách giảng bài với bạn bè đồng nghiệp. Nếu bạn nào đọc chưa tốt hay viết chưa đúng thì cô luôn sẵn sàng giúp đỡ. Khi cô đã giảng cho bạn nào thì bạn ấy hiểu ngay. Vào những giờ sinh hoạt lớp, cô luôn nhận xét cho từng bạn và nói cho các bạn cách sửa lỗi sai đó. Có hôm cô nhận xét rất tốt về lớp em và em rất nhớ câu: “Tuần qua, các con đã rất cố gắng để nhận cờ Đội. Cô rất vui vì không những các con được nhận cờ tốt mà còn nhận cờ xuất sắc. Cô mong tuần nào các con cũng như vậy”. Và khi đó, lớp em vỗ tay rào rào.
Giờ đây khi đã lên lớp năm, mỗi khi có việc cần đi qua lớp cô, cô lại goi em lại hỏi han. Khi đó, em lại nhớ những giây phút khi còn học lớp 1, được cô yêu thương dạy dỗ. Trong em vang lên lời bài hát: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương...”. Vâng! Đúng vậy em sẽ không bao giờ quên cô - người mẹ đã đưa em đón những tia nắng đầu tiên của cuộc đời.
Cô giáo và học sinh vùng cao
Hôm nay Thầy về thăm trường cũ
Giữa rừng sâu núi non hiểm trở
Suối reo vui rừng núi đón mừng Thầy
Em không quên ngày đầu đến lớp
Thầy cõng em qua núi đến trường
Sách bút mực Thầy mua
Lớp có tám trò bàn ghế bằng tre
Bục giảng của Thầy bốn cọc gỗ kê
Bàn giáo án trải tấm phên nho nhỏ
Chiếc bảng đen ghép bằng ván gỗ
Nhựa củ nâu trà nhọ lá khoai lang
Nét chữ thắng ngay theo tay Thầy nối thành hàng
Từng nét bút trò nghiêng rừng gió thổi
Thầy luyện cho em từng nét chữ nết người
Giờ ra chơi Thầy dạy những trò vui
Rồng rắn lên mây, nhảy dây, đánh trận
Dạy trò tinh nhanh luyện rèn lòng kiên nhẫn
Sức khỏe dẻo dai năng động nhiệt tình
Bài giảng của thầy là tình nghĩa mẹ cha sinh
Tình yêu Tổ quốc quê hương con người bình dị
Xây ước mơ từng bước em đi
Hơn ba mươi năm kể từ ngày ấy
Em lớn lên đi theo học các trường
Từ lớp học rừng sâu đến những giảng đường
Nét chữ thầy theo suốt cuộc đời em
Thầy về lại trường xưa
Trường đã xây dựng mới
Lớp học cao tầng đỏ khăn quàng phơi phới
Ríu rít đàn em tiếng hát tiếng cười
Mái tóc bạc phơ bên trẻ nhỏ vui tươi
Đàn em nhỏ gọi Thầy là ông giáo
Ánh mắt nụ cười bừng sáng niềm tin
Nghề trồng người lời ăn tiếng nói dịu hiền
Như nước mát thấm vào lòng đất mẹ
Em kính chúc Thầy luôn mạnh khoẻ
Thầy hãy vui tin vào thế hệ tương lai
Chúng em tiếp bước Thầy
dìu dắt chủ nhân của đất nước ngày mai
Dạy trẻ biết yêu thương
Lao động dựng xây cuộc sống làm người
Em tự hào nghề nhà giáo thầy ơi!
Cô và trò
Hướng dẫn em viết từng nét
Thầy và trò
1. Mở bài:
Nam nay là nam học cuối cấp do h/c gia đỡnh em chuyển lên Hoà Bỡnh đến một trường học mới. Sống gi?a thầy bạn mới với bao ngỡ ngàng, xa lạ khiến em càng nhớ đến cô Lan - Cô giáo dạy em nam học lớp 4 tại Hà Tây
Mỗi nam học dường như chúng em lại dược học một thầy cô giáo mới. Mỗi thầy cô đều để lại trong chúng em nh?ng ấn tượng sâu nặng. Nhưng có lẽ đ? lại trong lòng em không thể nào quên được là h/a cô Huế. Cô đã để lại trong em sự cảm phục và nh?ng ấn tượng tuổi thơ, tuổi học trò sự kính trọng và mãi mãi theo em trong nh?ng chặng đường sau này
- Nam nay tôi đã lên lớp 5 rồi, tôi không còn rụt rè e sợ như nh?ng ngày đầu tiên đến trường. Xong có được như ngày hôm nay là nhờ công dạy bảo của cô Thương. H/a cô luôn trong tâm trí tôi..
Tặng hoa cô giáo ngày 20/11
Cô giáo Tiếng Anh
Cô giáo trang điểm cho h/sinh
2. Thân bài: Tham khảo ( 207 bài van tr-104,105,106 )
- Tả hỡnh dáng:
+ Dáng người: Thon thả hay dỏng cao.
+ Mái tóc : Den dài, xoã ngang vai, ngắn ánh lên sự khoẻ mạnh..
+ Tuổi: Nên ước chừng thôi
+ Khuôn mặt, nụ cười, hàm rang.
+ ánh mắt, cái nhỡn xa thẳm như thấu hiểu tất cả tâm sự của h/s
- Tả tính tỡnh:
+ Giọng nói đầy truyền cảm của cô đã thu hút chúng tôi (Nêu k/n nhớ nhất về giọng đọc, kể chuyện, t/c trò chơi, nhắc nhở các bạn chưa ngoan)
+ Thói quen, sự ân cần dịu dàng uốn nắn chúng tôi
+ Tiết học thú vị nhất của cô
+ Kỉ niệm nhớ nhất của các em với cô
- Nh?ng cảm xúc của bản thân về cô giáo
Bài làm
Năm tháng rồi cũng qua đi, chỉ có thời gian là thước đo tình cảm của con người. Bây giờ tuy đã học lớp 5 - lớp cuối cấp của trường tiểu học, sắp sửa phải tạm biệt mái trường, thầy cô, bạn bè để tiếp bước vào bậc trung học . Nhưng quãng thời gian là năm năm học ở trường, em không sao quên được những kỷ niệm về cô giáo đã dạy em những năm đầu chập chững cắp sách tới trường.
Cô có cái tên rất hay và em cũng rất thích đó là Kim Oanh. Cô là người mẹ hiền dịu nhất trong những ngay fem còn học lớp 1. Với dáng người đậm đà, mái tóc xoăn xoăn màu hạt dẻ thì ai cũng nói nhìn cô trông rất xinh. Cô thường mặc những bộ quần áo lịch sự, phù hợp với dáng người của mình. Ngày đó, em cứ nghĩ cô giáo phải dễ sợ lắm. Nhưng không, cô đã làm tan biến những ý nghĩ vẩn vơ đó của em. Cô vẫn là cô giáo hiền lành, tốt bụng. Với khuôn mặt tròn, phúc hậu, hai gò má cao cao, lúc nào cũng ửng hồng. Mắt cô đen láy, long lanh với hàng lông mi cong vút. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là ánh mắt nhìn trìu mến, bao dung mà cô dành cho chúng em. Mỗi lần không học bài, chỉ cần nhìn vào đôi mắt buồn buồm của cô là bạn ấy hối hận ngay về việc làm của mình. Có lẽ, chính cô là người khơi dậy lòng hăng say học tập của chúng em. Ẩn dưới vầng trán cao cao thông minh ấy là đôi lông mày vòng nguyệt cân đối tạo cho khuôn mặt vẻ thanh tú. Cô Oanh là một giáo viên hăng say trong công việc và hết lòng thương yêu học sinh. Tâm hồn cô là cả một khoảng trời chứa chan bao tình yêu cô dành cho chúng em: Nghe cô giảng bài thì thật là thú vị. Cô giảng rất dễ hiểu, dễ nghe nên chúng em luôn tiếp thu được bài. Vào những giờ ra chơi, cô luôn ngồi lại để viết mẫu và chấm bài cho chúng em. Có những hôm cô còn trao đổi cách giảng bài với bạn bè đồng nghiệp. Nếu bạn nào đọc chưa tốt hay viết chưa đúng thì cô luôn sẵn sàng giúp đỡ. Khi cô đã giảng cho bạn nào thì bạn ấy hiểu ngay. Vào những giờ sinh hoạt lớp, cô luôn nhận xét cho từng bạn và nói cho các bạn cách sửa lỗi sai đó. Có hôm cô nhận xét rất tốt về lớp em và em rất nhớ câu: “Tuần qua, các con đã rất cố gắng để nhận cờ Đội. Cô rất vui vì không những các con được nhận cờ tốt mà còn nhận cờ xuất sắc. Cô mong tuần nào các con cũng như vậy”. Và khi đó, lớp em vỗ tay rào rào.
Giờ đây khi đã lên lớp năm, mỗi khi có việc cần đi qua lớp cô, cô lại goi em lại hỏi han. Khi đó, em lại nhớ những giây phút khi còn học lớp 1, được cô yêu thương dạy dỗ. Trong em vang lên lời bài hát: “Mẹ của em ở trường là cô giáo mến thương...”. Vâng! Đúng vậy em sẽ không bao giờ quên cô - người mẹ đã đưa em đón những tia nắng đầu tiên của cuộc đời.
Cô giáo và học sinh vùng cao
Hôm nay Thầy về thăm trường cũ
Giữa rừng sâu núi non hiểm trở
Suối reo vui rừng núi đón mừng Thầy
Em không quên ngày đầu đến lớp
Thầy cõng em qua núi đến trường
Sách bút mực Thầy mua
Lớp có tám trò bàn ghế bằng tre
Bục giảng của Thầy bốn cọc gỗ kê
Bàn giáo án trải tấm phên nho nhỏ
Chiếc bảng đen ghép bằng ván gỗ
Nhựa củ nâu trà nhọ lá khoai lang
Nét chữ thắng ngay theo tay Thầy nối thành hàng
Từng nét bút trò nghiêng rừng gió thổi
Thầy luyện cho em từng nét chữ nết người
Giờ ra chơi Thầy dạy những trò vui
Rồng rắn lên mây, nhảy dây, đánh trận
Dạy trò tinh nhanh luyện rèn lòng kiên nhẫn
Sức khỏe dẻo dai năng động nhiệt tình
Bài giảng của thầy là tình nghĩa mẹ cha sinh
Tình yêu Tổ quốc quê hương con người bình dị
Xây ước mơ từng bước em đi
Hơn ba mươi năm kể từ ngày ấy
Em lớn lên đi theo học các trường
Từ lớp học rừng sâu đến những giảng đường
Nét chữ thầy theo suốt cuộc đời em
Thầy về lại trường xưa
Trường đã xây dựng mới
Lớp học cao tầng đỏ khăn quàng phơi phới
Ríu rít đàn em tiếng hát tiếng cười
Mái tóc bạc phơ bên trẻ nhỏ vui tươi
Đàn em nhỏ gọi Thầy là ông giáo
Ánh mắt nụ cười bừng sáng niềm tin
Nghề trồng người lời ăn tiếng nói dịu hiền
Như nước mát thấm vào lòng đất mẹ
Em kính chúc Thầy luôn mạnh khoẻ
Thầy hãy vui tin vào thế hệ tương lai
Chúng em tiếp bước Thầy
dìu dắt chủ nhân của đất nước ngày mai
Dạy trẻ biết yêu thương
Lao động dựng xây cuộc sống làm người
Em tự hào nghề nhà giáo thầy ơi!
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Trần Đức Tuấn
Dung lượng: 3,44MB|
Lượt tài: 1
Loại file: ppt
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)