Biểu cảm về con vật
Chia sẻ bởi Lê Ngọc Nhi |
Ngày 12/10/2018 |
82
Chia sẻ tài liệu: biểu cảm về con vật thuộc Bài giảng khác
Nội dung tài liệu:
XIN CHÀO THẦY CÔ
VÀ CÁC BẠN
Nhóm chúng em gồm :
1 . Lê Ngọc Nhi
2. Nguyễn Ngọc Hiền
3. Bùi Ngọc Khánh
4. Đỗ Huyền Trang
5. Nguyễn Thị Thùy Linh
6. Trần Tiến Đạt
7. Nguyễn Thanh Quang Huy
Đề bài: Biểu cảm về con vật mà em yêu quý
Đề bài: Biểu cảm về con vật
mà em yêu
Cứ mỗi lần nghe tiếng “Gâu ” “Gâu ” của chú chó nhà hàng xóm là tôi lại nhớ đến Ky – tên gọi thân mật của chú chó Lucky nhà tôi. . Nhớ mỗi lần đi học về Ky lại ra quấn lấy chân tôi, tôi liền cúi xuống vuốt ve nó. Nhớ cái cảm giác êm dịu mượt mà khi tôi vuốt ve chú làm sao. Nhưng giờ này Ky đã không còn ở bên cạnh tôi nữa rồi.
Mới đầu tôi rất ghét chú vì chú hay bắt nạt con mèo “Miu” của tôi. Tôi còn cấu véo vào người Ky, có bữa còn cố tình quên không cho chú ăn... Nhưng đến một lần khi tôi bị một con chó gần nhà cắn, Ky liền chạy ra. Tôi còn tưởng Ky sẽ trả thù tôi sau bao chuyện tôi đối xử không tốt với chú, nhưng chú lại chạy ra đuổi con chó kia đi, lại gần người tôi như an ủi tôi khỏi nỗi sợ hãi, đau đớn. Từ đó, tôi và Ky cũng trở nên thân thiết với nhau hơn. Nhớ một lần, Ky bị ốm. Chú nằm ủ rũ dưới sân, nhìn mà thấy thương Ky làm sao. Hôm nào cũng vậy, tầm trưa trưa tôi lại mang cơm ra cho Ky, nhưng chú ngoảnh lại, không thèm đụng đến. Lúc đó, mẹ ra bảo với tôi rằng, khi ốm nó chỉ ăn cháo chứ không ăn cơm. Tôi ngại ngùng không giám nhìn vào đôi mắt Ky. Nó quay mặt về phía tôi như nói không sao. Cứ mỗi lần nhớ đến việc đó, tôi lại thấy thú vị biết bao. Từ đó, giữa tôi và Ky ngày càng trở nên gắn bó hơn. Không bao giờ tôi và gia đình có thể quên được chú chó Ky thân yêu này. Bởi chú đã giúp cho gia đình tôi rất nhiều.
Nhớ cái ngày mẹ tôi còn chưa mang Ky về thì tôi vẫn còn đang buồn bã vì đã không đạt được nhiều điểm cao tặng bố mẹ. Nhưng thật ngạc nhiên ,đến mấy ngày sau, mẹ tôi mang chú chó Lucky về; chẳng hiểu sao sự hiện diện của chú đã làm tôi vui hẳn lên. Bởi chăng vì sự hồn nhiên trong đôi mắt chú đã làm tôi bật cười trong những ngày buồn? Chao ôi ! Nhìn mày mới đáng yêu làm sao ! – Đó chính là điều Ky khiến tôi phải thốt lên khi lần đầu tiên gặp chú ! Tôi đã coi chú như một niềm vui, sự may mắn của mình vậy, chính vì thế nên tôi mới đặt cho chú cái tên Lucky.
Nhớ mấy ngày đầu, Ky vừa mới được mẹ tôi đưa về, chú còn nhỏ lắm. Chú rất nhút nhát ,hay sợ hãi, cứ nấp một mình ở trong xó như đang rất buồn vì phải xa mẹ mình. Nhưng một thời gian sau Lucky đã mạnh dạn hơn, cùng vui đùa chạy nhảy với mấy chú chó hàng xóm. Ngay từ ngày đầu, tôi đã ấn tượng về cậu bé vì một màu vàng nâu thật đẹp được chú khoác trên mình. Lông chú mới mượt làm sao, nó cứ êm êm dịu dịu cảm giác sướng mà tôi không thể nói được. Đã vậy có lẽ Ky vẫn còn bụ sữa nên sự mũm mĩm của chú càng làm bộ lông ấy đẹp biết bao ! Không hiểu sao tôi mới gặp gỡ chú mà đã có cảm giác như vậy, hay vì tôi quá yêu quý chú? Không phải vậy, mà chính vẻ đẹp của chú đã làm tôi mê mẩn. Chú có những chiếc răng nanh nhỏ, sắc bén khiến tên trộm nào cũng phải chú ý. Mỗi khi có người lạ vào nhà, chú lại nhe răng ra, gầm gừ, trông rất dữ. Tuy vậy,đối với người quen thì nó vui tính lắm! Đôi mắt chú không long lanh như mèo cũng không tinh như mèo nhưng bù lại chú có đôi tai rất thính.
Tôi còn nhớ Lucky cũng rất giỏi bắt chuột. Từ ngày có nó, cô mèo trắng nhà tôi cũng nhàn nhã hơn nhiều vì có thêm một "trợ thủ". Mặc dù loài chó không còn đôi mắt tinh như loài mèo nhưng chú cũng bắt chuột giỏi không kém gì mèo. Chú dùng đôi tai thính của mình để bắt những con chuột đáng ghét. Chú chỉ cần nấp vào một chỗ kín rồi khi thấy con chuột nào chạy qua thì chú lại vồ thật con chuột. Trông vẻ mặt của chú khi bắt được con chuột như sung sướng và hạnh phúc vậy. Nhờ chú mà nhà tôi cũng không còn nhiều chuột nữa. Nhưng mà cũng có nhiều lần, bọn chuột nhắt nhanh chân leo lên cột nhà, thế là Ky ta chỉ đành đứng dưới sàn ngước mặt lên nhìn theo đầy hậm hực.
Tôi còn nhớ Lucky cũng rất giỏi bắt chuột. Từ ngày có nó, cô mèo trắng nhà em cũng nhàn nhã hơn nhiều vì có thêm một "trợ thủ". Mặc dù chú chó của tôi không còn đôi mắt tinh nhưng chú cũng bắt chuột rất giỏi không kém gì mèo. Chú dùng đôi tai thính của mình để bắt những con chuột đáng ghét. Chú chỉ cần nấp vào một chỗ kín rồi khi thấy con chuột nào chạy qua thì chú lại vồ thật con chuột. Trông vẻ mặt của chú khi bắt được con chuột như sung sướng và hạnh phúc vậy. Nhờ chú mà nhà tôi cũng không còn nhiều chuột nữa. Nhưng mà cũng có nhiều lần, bọn chuột nhắt nhanh chân leo lên cột nhà, thế là Ky ta chỉ đành đứng dưới sàn ngước mặt lên nhìn theo đầy hậm hực.
Gia đình tôi rất quý Ky, biết bao kỷ niệm vui buồn của cả nhà cùng Ky chia sẻ. Bố tôi nói :“Nó không phải là 1 vật nuôi của gia đình mà như là 1 người em út trong nhà.” Dù đã đi xa khỏi gia đình tôi nhưng hình ảnh của Lucky lúc nào cũng hiện lên trong tâm trí tôi. Tôi tự hưa sẽ không bao giờ quên Ky và sẽ giữ gìn những kỉ niệm giữa tôi và chú chó thân yêu này.
Cảm ơn cô và các bạn đã lắng nghe !
VÀ CÁC BẠN
Nhóm chúng em gồm :
1 . Lê Ngọc Nhi
2. Nguyễn Ngọc Hiền
3. Bùi Ngọc Khánh
4. Đỗ Huyền Trang
5. Nguyễn Thị Thùy Linh
6. Trần Tiến Đạt
7. Nguyễn Thanh Quang Huy
Đề bài: Biểu cảm về con vật mà em yêu quý
Đề bài: Biểu cảm về con vật
mà em yêu
Cứ mỗi lần nghe tiếng “Gâu ” “Gâu ” của chú chó nhà hàng xóm là tôi lại nhớ đến Ky – tên gọi thân mật của chú chó Lucky nhà tôi. . Nhớ mỗi lần đi học về Ky lại ra quấn lấy chân tôi, tôi liền cúi xuống vuốt ve nó. Nhớ cái cảm giác êm dịu mượt mà khi tôi vuốt ve chú làm sao. Nhưng giờ này Ky đã không còn ở bên cạnh tôi nữa rồi.
Mới đầu tôi rất ghét chú vì chú hay bắt nạt con mèo “Miu” của tôi. Tôi còn cấu véo vào người Ky, có bữa còn cố tình quên không cho chú ăn... Nhưng đến một lần khi tôi bị một con chó gần nhà cắn, Ky liền chạy ra. Tôi còn tưởng Ky sẽ trả thù tôi sau bao chuyện tôi đối xử không tốt với chú, nhưng chú lại chạy ra đuổi con chó kia đi, lại gần người tôi như an ủi tôi khỏi nỗi sợ hãi, đau đớn. Từ đó, tôi và Ky cũng trở nên thân thiết với nhau hơn. Nhớ một lần, Ky bị ốm. Chú nằm ủ rũ dưới sân, nhìn mà thấy thương Ky làm sao. Hôm nào cũng vậy, tầm trưa trưa tôi lại mang cơm ra cho Ky, nhưng chú ngoảnh lại, không thèm đụng đến. Lúc đó, mẹ ra bảo với tôi rằng, khi ốm nó chỉ ăn cháo chứ không ăn cơm. Tôi ngại ngùng không giám nhìn vào đôi mắt Ky. Nó quay mặt về phía tôi như nói không sao. Cứ mỗi lần nhớ đến việc đó, tôi lại thấy thú vị biết bao. Từ đó, giữa tôi và Ky ngày càng trở nên gắn bó hơn. Không bao giờ tôi và gia đình có thể quên được chú chó Ky thân yêu này. Bởi chú đã giúp cho gia đình tôi rất nhiều.
Nhớ cái ngày mẹ tôi còn chưa mang Ky về thì tôi vẫn còn đang buồn bã vì đã không đạt được nhiều điểm cao tặng bố mẹ. Nhưng thật ngạc nhiên ,đến mấy ngày sau, mẹ tôi mang chú chó Lucky về; chẳng hiểu sao sự hiện diện của chú đã làm tôi vui hẳn lên. Bởi chăng vì sự hồn nhiên trong đôi mắt chú đã làm tôi bật cười trong những ngày buồn? Chao ôi ! Nhìn mày mới đáng yêu làm sao ! – Đó chính là điều Ky khiến tôi phải thốt lên khi lần đầu tiên gặp chú ! Tôi đã coi chú như một niềm vui, sự may mắn của mình vậy, chính vì thế nên tôi mới đặt cho chú cái tên Lucky.
Nhớ mấy ngày đầu, Ky vừa mới được mẹ tôi đưa về, chú còn nhỏ lắm. Chú rất nhút nhát ,hay sợ hãi, cứ nấp một mình ở trong xó như đang rất buồn vì phải xa mẹ mình. Nhưng một thời gian sau Lucky đã mạnh dạn hơn, cùng vui đùa chạy nhảy với mấy chú chó hàng xóm. Ngay từ ngày đầu, tôi đã ấn tượng về cậu bé vì một màu vàng nâu thật đẹp được chú khoác trên mình. Lông chú mới mượt làm sao, nó cứ êm êm dịu dịu cảm giác sướng mà tôi không thể nói được. Đã vậy có lẽ Ky vẫn còn bụ sữa nên sự mũm mĩm của chú càng làm bộ lông ấy đẹp biết bao ! Không hiểu sao tôi mới gặp gỡ chú mà đã có cảm giác như vậy, hay vì tôi quá yêu quý chú? Không phải vậy, mà chính vẻ đẹp của chú đã làm tôi mê mẩn. Chú có những chiếc răng nanh nhỏ, sắc bén khiến tên trộm nào cũng phải chú ý. Mỗi khi có người lạ vào nhà, chú lại nhe răng ra, gầm gừ, trông rất dữ. Tuy vậy,đối với người quen thì nó vui tính lắm! Đôi mắt chú không long lanh như mèo cũng không tinh như mèo nhưng bù lại chú có đôi tai rất thính.
Tôi còn nhớ Lucky cũng rất giỏi bắt chuột. Từ ngày có nó, cô mèo trắng nhà tôi cũng nhàn nhã hơn nhiều vì có thêm một "trợ thủ". Mặc dù loài chó không còn đôi mắt tinh như loài mèo nhưng chú cũng bắt chuột giỏi không kém gì mèo. Chú dùng đôi tai thính của mình để bắt những con chuột đáng ghét. Chú chỉ cần nấp vào một chỗ kín rồi khi thấy con chuột nào chạy qua thì chú lại vồ thật con chuột. Trông vẻ mặt của chú khi bắt được con chuột như sung sướng và hạnh phúc vậy. Nhờ chú mà nhà tôi cũng không còn nhiều chuột nữa. Nhưng mà cũng có nhiều lần, bọn chuột nhắt nhanh chân leo lên cột nhà, thế là Ky ta chỉ đành đứng dưới sàn ngước mặt lên nhìn theo đầy hậm hực.
Tôi còn nhớ Lucky cũng rất giỏi bắt chuột. Từ ngày có nó, cô mèo trắng nhà em cũng nhàn nhã hơn nhiều vì có thêm một "trợ thủ". Mặc dù chú chó của tôi không còn đôi mắt tinh nhưng chú cũng bắt chuột rất giỏi không kém gì mèo. Chú dùng đôi tai thính của mình để bắt những con chuột đáng ghét. Chú chỉ cần nấp vào một chỗ kín rồi khi thấy con chuột nào chạy qua thì chú lại vồ thật con chuột. Trông vẻ mặt của chú khi bắt được con chuột như sung sướng và hạnh phúc vậy. Nhờ chú mà nhà tôi cũng không còn nhiều chuột nữa. Nhưng mà cũng có nhiều lần, bọn chuột nhắt nhanh chân leo lên cột nhà, thế là Ky ta chỉ đành đứng dưới sàn ngước mặt lên nhìn theo đầy hậm hực.
Gia đình tôi rất quý Ky, biết bao kỷ niệm vui buồn của cả nhà cùng Ky chia sẻ. Bố tôi nói :“Nó không phải là 1 vật nuôi của gia đình mà như là 1 người em út trong nhà.” Dù đã đi xa khỏi gia đình tôi nhưng hình ảnh của Lucky lúc nào cũng hiện lên trong tâm trí tôi. Tôi tự hưa sẽ không bao giờ quên Ky và sẽ giữ gìn những kỉ niệm giữa tôi và chú chó thân yêu này.
Cảm ơn cô và các bạn đã lắng nghe !
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Lê Ngọc Nhi
Dung lượng: 5,22MB|
Lượt tài: 3
Loại file: pptx
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)