Bài 15. Mùa xuân của tôi

Chia sẻ bởi Nguyễn Thị Thảo | Ngày 28/04/2019 | 27

Chia sẻ tài liệu: Bài 15. Mùa xuân của tôi thuộc Ngữ văn 7

Nội dung tài liệu:

Nhiệt liệt chào mừng
quý thầy cô giáo về dự chuyên đề môn Ngữ văn.
Lớp 7A
Kiểm tra bài cũ
Câu hỏi
* Nhà văn Thạch Lam đã có những cảm nhận như thế nào về giá trị của cốm ?
- “Cốm là thức quà riêng biệt của đất nước, là thức dâng của những cánh đồng lúa bát ngát xanh, mang trong hương vị tất cả cái mộc mạc, giản dị và thanh khiết của đồng quê nội cỏ.”
* Em có nhận xét gì về đặc sắc nghệ thuật của tác giả trong bài tùy bút “Một thứ quà của lúa non: cốm” ?
- Ngôn ngữ tinh tế, nhạy cảm; phương thức biểu đạt phong phú.
HOA MAI
HOA ĐÀO
1
2
GÓI BÁNH CHƯNG, BÁNH TÉT
3
4


Tiết 63:


mùa xuân của tôI
VU B?NG
TIẾT 63. MÙA XUÂN CỦA TÔI
Vũ Bằng
I. TÌM HIỂU CHUNG.
1.Tác giả.



- Em hãy nêu một vài nét cơ bản về tác giả Vũ Bằng ?
Một số truyện ngắn, bút kí, tùy bút.
TIẾT 63. MÙA XUÂN CỦA TÔI
Vũ Bằng
I. TÌM HIỂU CHUNG.
1.Tác giả.
2. Văn bản.


- Văn bản “Mùa xuân của tôi” được trích từ tác phẩm nào ?

TIẾT 63. MÙA XUÂN CỦA TÔI
Vũ Bằng
I. TÌM HIỂU CHUNG.
1.Tác giả.
2. Văn bản.
3. Thể loại.
4. Đọc – tìm hiểu chú thích.


Đọc: diễn cảm trầm ấm, tha thiết, sôi nổi, thể hiện tình cảm của tác giả đối với mùa xuân ở Hà Nội.
Lưu ý một số chú thích khó:
Chú thích *
(4)Bắc Việt:
Vùng Bắc Bộ Việt Nam. Cũng có thể chỉ miền Bắc nước ta theo cách gọi của miền Nam, trong thời kì đất nước bị chia cắt (1954-1975)
(5)Riêu riêu:
Lửa cháy rất nhỏ và đều. Ở đây tác giả dùng để nói về mưa: mua phùn, mưa hạt nhỏ, đều và kéo dài.
(15)Nhụy vẫn còn phong:
Nhụy hoa vẫn còn chụm lại, chưa tách nở ra.
(17)Điều:
Màu đỏ tươi, màn điều: tấm màn bằng vải đỏ tươi che trước bàn thờ.

TIẾT 63. MÙA XUÂN CỦA TÔI
Vũ Bằng
I. TÌM HIỂU CHUNG.
1.Tác giả.
2. Văn bản.
3. Thể loại.
4. Đọc – tìm hiểu chú thích.
5. Bố cục.
Bố cục văn bản:
* Phần1: Từ đầu đến " ...mê luyến mùa xuân": ?Tỡnh cảm của con người với mùa xuân là một quy luật tất yếu, tự nhiên.
* Phần 2: Từ "Tôi yêu sông xanh.." đến "..mở hội liên hoan":
? Cảnh sắc và không khí mùa xuân ở đất trời và lòng người.
* Phần 3: Từ " Dẹp quá đi.." đến hết bài:
? Cảnh sắc và không khí xuân miền Bắc từ sau rằm tháng giêng.
TIẾT 63. MÙA XUÂN CỦA TÔI
Vũ Bằng
I. TÌM HIỂU CHUNG.
1.Tác giả.
2. Văn bản.
3. Thể loại.
4. Đọc – tìm hiểu chú thích.
5. Bố cục.

II. TÌM HIỂU VĂN BẢN.
1. Tình cảm tự nhiên đối với mùa xuân Hà Nội
Tự nhiên như thế: ai cũng chuộng mùa xuân. Mà tháng giêng là tháng đầu của mùa xuân, người ta càng trìu mến, không có gì lạ hết. Ai bảo được non đừng thương nước, bướm đừng thương hoa, trăng đừng thương gió; ai cấm được trai thương gái, ai cấm được mẹ yêu con; ai cấm được cô gái còn son nhớ chồng thì mới hết được người mê luyến mùa xuân…
TIẾT 63. MÙA XUÂN CỦA TÔI
Vũ Bằng
I. TÌM HIỂU CHUNG.
II. TÌM HIỂU VĂN BẢN.
1. Tình cảm tự nhiên đối với mùa xuân Hà Nội.

2. Cảnh sắc và không khí mùa xuân của đất trời và lòng người.
Mùa xuân của tôi – mùa xuân Bắc Việt, mùa xuân của Hà Nội – là mùa có mưa riêu riêu, gió lành lạnh, có tiếng nhạn kêu trong đêm xanh, có tiếng trống chèo vọng lại từ những thôn xóm xa xa, có câu hát huê tình của cô gái đẹp như thơ mộng...
....Ấy đấy, cái mùa xuân thần thánh của tôi nó làm cho người ta muốn phát điên lên như thế đấy. Ngồi yên không chịu được. Nhựa sống ở trong người căng lên như máu căng lên trong lộc của loài nai, như mầm non của cây cối, nằm im mãi không chịu được, phải trồi ra thành những cái lá nhỏ li ti giơ tay vẫy những cặp uyên ương đứng cạnh.
Cùng với mùa xuân trở lại, tim người ta dường như cũng trẻ hơn ra, và đập mạnh hơn trong những ngày đông tháng giá. Lúc ấy, đường xá không còn lầy lội nữa mà là cái rét ngọt ngào, chớ không còn tê buốt căm căm nữa.
... Nhang trầm, đèn nến, và nhất là bầu không khí gia đình đoàn tụ êm đềm, trên kính dưới nhường, trước những bàn thờ Phật, bàn thờ Thánh, bàn thờ tổ tiên làm cho lòng anh ấm lạ ấm lùng, tuy miệng chẳng nói ra nhưng trong lòng thì cảm như có không biết bao nhiêu là hoa mới nở, bướm ra ràng mở hội liên hoan.



câu hát huê tình của cô gái
mưa riêu riêu
mưa riêu riêu, gió lành lạnh
Mùa xuân của tôi – mùa xuân Bắc Việt, mùa xuân của Hà Nội – là mùa có mưa riêu riêu, gió lành lạnh, có tiếng nhạn kêu trong đêm xanh, có tiếng trống chèo vọng lại từ những thôn xóm xa xa, có câu hát huê tình của cô gái đẹp như thơ mộng...
....Ấy đấy, cái mùa xuân thần thánh của tôi nó làm cho người ta muốn phát điên lên như thế đấy. Ngồi yên không chịu được. Nhựa sống ở trong người căng lên như máu căng lên trong lộc của loài nai, như mầm non của cây cối, nằm im mãi không chịu được, phải trồi ra thành những cái lá nhỏ li ti giơ tay vẫy những cặp uyên ương đứng cạnh.
Cùng với mùa xuân trở lại, tim người ta dường như cũng trẻ hơn ra, và đập mạnh hơn trong những ngày đông tháng giá. Lúc ấy, đường xá không còn lầy lội nữa mà là cái rét ngọt ngào, chớ không còn tê buốt căm căm nữa.
... Nhang trầm, đèn nến, và nhất là bầu không khí gia đình đoàn tụ êm đềm, trên kính dưới nhường, trước những bàn thờ Phật, bàn thờ Thánh, bàn thờ tổ tiên làm cho lòng anh ấm lạ ấm lùng, tuy miệng chẳng nói ra nhưng trong lòng thì cảm như có không biết bao nhiêu là hoa mới nở, bướm ra ràng mở hội liên hoan.
Bàn thờ ngày tết
không khí gia đình đoàn tụ
Mùa xuân của tôi – mùa xuân Bắc Việt, mùa xuân của Hà Nội – là mùa có mưa riêu riêu, gió lành lạnh, có tiếng nhạn kêu trong đêm xanh, có tiếng trống chèo vọng lại từ những thôn xóm xa xa, có câu hát huê tình của cô gái đẹp như thơ mộng...
....Ấy đấy, cái mùa xuân thần thánh của tôi nó làm cho người ta muốn phát điên lên như thế đấy. Ngồi yên không chịu được. Nhựa sống ở trong người căng lên như máu căng lên trong lộc của loài nai, như mầm non của cây cối, nằm im mãi không chịu được, phải trồi ra thành những cái lá nhỏ li ti giơ tay vẫy những cặp uyên ương đứng cạnh.
Cùng với mùa xuân trở lại, tim người ta dường như cũng trẻ hơn ra, và đập mạnh hơn trong những ngày đông tháng giá. Lúc ấy, đường xá không còn lầy lội nữa mà là cái rét ngọt ngào, chớ không còn tê buốt căm căm nữa.
... Nhang trầm, đèn nến, và nhất là bầu không khí gia đình đoàn tụ êm đềm, trên kính dưới nhường, trước những bàn thờ Phật, bàn thờ Thánh, bàn thờ tổ tiên làm cho lòng anh ấm lạ ấm lùng, tuy miệng chẳng nói ra nhưng trong lòng thì cảm như có không biết bao nhiêu là hoa mới nở, bướm ra ràng mở hội liên hoan.



Lộc của loài nai
mầm non của cây cối
Mùa xuân của tôi – mùa xuân Bắc Việt, mùa xuân của Hà Nội – là mùa có mưa riêu riêu, gió lành lạnh, có tiếng nhạn kêu trong đêm xanh, có tiếng trống chèo vọng lại từ những thôn xóm xa xa, có câu hát huê tình của cô gái đẹp như thơ mộng...
....Ấy đấy, cái mùa xuân thần thánh của tôi nó làm cho người ta muốn phát điên lên như thế đấy. Ngồi yên không chịu được. Nhựa sống ở trong người căng lên như máu căng lên trong lộc của loài nai, như mầm non của cây cối, nằm im mãi không chịu được, phải trồi ra thành những cái lá nhỏ li ti giơ tay vẫy những cặp uyên ương đứng cạnh.
Cùng với mùa xuân trở lại, tim người ta dường như cũng trẻ hơn ra, và đập mạnh hơn trong những ngày đông tháng giá. Lúc ấy, đường xá không còn lầy lội nữa mà là cái rét ngọt ngào, chớ không còn tê buốt căm căm nữa.
... Nhang trầm, đèn nến, và nhất là bầu không khí gia đình đoàn tụ êm đềm, trên kính dưới nhường, trước những bàn thờ Phật, bàn thờ Thánh, bàn thờ tổ tiên làm cho lòng anh ấm lạ ấm lùng, tuy miệng chẳng nói ra nhưng trong lòng thì cảm như có không biết bao nhiêu là hoa mới nở, bướm ra ràng mở hội liên hoan.



TIẾT 63. MÙA XUÂN CỦA TÔI
Vũ Bằng
I. TÌM HIỂU CHUNG.
II. TÌM HIỂU VĂN BẢN.
1. Tình cảm tự nhiên đối với mùa xuân Hà Nội.

2. Cảnh sắc và không khí mùa xuân của đất trời và lòng người.
3. Không khí và cảnh sắc thiên nhiên sau ngày rằm tháng giêng.
... Đẹp quá đi, mùa xuân ơi – mùa xuân của Hà Nội thân yêu, của Bắc Việt thương mến. Nhưng tôi yêu mùa xuân nhất là vào khoảng sau ngày rằm tháng giêng, Tết hết mà chưa hết hẳn, đào hơi phai nhưng nhụy vẫn còn phong, cỏ không mướt xanh như cuối đông, đầu giêng nhưng trái lại , lại nức một mùi hương man mác.
Thường thường, vào khoảng đó trời đã hết nồm, mưa xuân bắt đầu thay thế cho mưa phùn, không còn làm cho nền trời đùng đục như màu pha lê mờ. Sáng dậy, nằm dài nhìn cửa sổ thấy những vệt xanh tươi hiện ở trên trời, mình cảm thấy rạo rực một niềm vui sáng sủa. Trên giàn hoa lý, vài con ong siêng năng đã bay đi kiếm nhị hoa. Chỉ độ tám, chín giờ sáng trên nền trời trong trong có những làn sáng hồng hồng rung động như cánh con ve mới lột.
Ấy là lúc thịt mỡ dưa hành đã hết, người ta bắt đầu trở về bữa cơm giản dị có cà om với thịt thăn điểm những lá tía tô thái nhỏ hay bát canh trứng cua vắt chanh ăn mát như quạt vào lòng. Cánh màn điều treo ở đầu bàn thờ ông vải đã hạ xuống từ hôm “hóa vàng” và các trò vui ngày tết cũng tạm thời kết thúc để nhường chỗ cho cuộc sống êm đềm thường nhật.
Mưa xuân
nền trời xanh
đào hơi phai nhưng nhụy vẫn còn phong
... Đẹp quá đi, mùa xuân ơi – mùa xuân của Hà Nội thân yêu, của Bắc Việt thương mến. Nhưng tôi yêu mùa xuân nhất là vào khoảng sau ngày rằm tháng giêng, Tết hết mà chưa hết hẳn, đào hơi phai nhưng nhụy vẫn còn phong, cỏ không mướt xanh như cuối đông, đầu giêng nhưng trái lại , lại nức một mùi hương man mác.
Thường thường, vào khoảng đó trời đã hết nồm, mưa xuân bắt đầu thay thế cho mưa phùn, không còn làm cho nền trời đùng đục như màu pha lê mờ. Sáng dậy, nằm dài nhìn cửa sổ thấy những vệt xanh tươi hiện ở trên trời, mình cảm thấy rạo rực một niềm vui sáng sủa. Trên giàn hoa lý, vài con ong siêng năng đã bay đi kiếm nhị hoa. Chỉ độ tám, chín giờ sáng trên nền trời trong trong có những làn sáng hồng hồng rung động như cánh con ve mới lột.
Ấy là lúc thịt mỡ dưa hành đã hết, người ta bắt đầu trở về bữa cơm giản dị có cà om với thịt thăn điểm những lá tía tô thái nhỏ hay bát canh trứng cua vắt chanh ăn mát như quạt vào lòng. Cánh màn điều treo ở đầu bàn thờ ông vải đã hạ xuống từ hôm “hóa vàng” và các trò vui ngày tết cũng tạm thời kết thúc để nhường chỗ cho cuộc sống êm đềm thường nhật.
Mâm cơm ngày tết
Bàn thờ treo cánh màn điều
Cánh màn điều ở bàn thờ đã hạ xuống
... Đẹp quá đi, mùa xuân ơi – mùa xuân của Hà Nội thân yêu, của Bắc Việt thương mến. Nhưng tôi yêu mùa xuân nhất là vào khoảng sau ngày rằm tháng giêng, Tết hết mà chưa hết hẳn, đào hơi phai nhưng nhụy vẫn còn phong, cỏ không mướt xanh như cuối đông, đầu giêng nhưng trái lại , lại nức một mùi hương man mác.
Thường thường, vào khoảng đó trời đã hết nồm, mưa xuân bắt đầu thay thế cho mưa phùn, không còn làm cho nền trời đùng đục như màu pha lê mờ. Sáng dậy, nằm dài nhìn cửa sổ thấy những vệt xanh tươi hiện ở trên trời, mình cảm thấy rạo rực một niềm vui sáng sủa. Trên giàn hoa lý, vài con ong siêng năng đã bay đi kiếm nhị hoa. Chỉ độ tám, chín giờ sáng trên nền trời trong trong có những làn sáng hồng hồng rung động như cánh con ve mới lột.
Ấy là lúc thịt mỡ dưa hành đã hết, người ta bắt đầu trở về bữa cơm giản dị có cà om với thịt thăn điểm những lá tía tô thái nhỏ hay bát canh trứng cua vắt chanh ăn mát như quạt vào lòng. Cánh màn điều treo ở đầu bàn thờ ông vải đã hạ xuống từ hôm “hóa vàng” và các trò vui ngày tết cũng tạm thời kết thúc để nhường chỗ cho cuộc sống êm đềm thường nhật.
TIẾT 63. MÙA XUÂN CỦA TÔI
Vũ Bằng
I. TÌM HIỂU CHUNG.
II. TÌM HiỂU VĂN BẢN.



1. Tình cảm tự nhiên đối với mùa xuân Hà Nội.
2. Cảnh sắc và không khí mùa xuân của đất trời và lòng người.
3. Không khí và cảnh sắc thiên nhiên sau ngày rằm tháng giêng.
Nêu ý nghĩa của văn bản ?
* Ý nghĩa của văn bản.
- Văn bản đem đến cho người đọc cảm nhận về vẽ đẹp của mùa xuân trên quê hương miền Bắc hiện lên trong nỗi nhớ của người con xa quê.
- Văn bản thể hiện sự gắn bó máu thịt giữa con người với quê hương xứ sở - một biểu hiện của tình yêu đất nước.
TIẾT 63. MÙA XUÂN CỦA TÔI
Vũ Bằng
I. TÌM HIỂU CHUNG.
II. TÌM HiỂU VĂN BẢN.



1. Tình cảm tự nhiên đối với mùa xuân Hà Nội.
2. Cảnh sắc và không khí mùa xuân của đất trời và lòng người.
3. Không khí và cảnh sắc thiên nhiên sau ngày rằm tháng giêng.
III. TỔNG KẾT.
Nghệ thuật.
2. Nội dung.
Tác giả đã sử dụng những biện pháp nghệ thuật gì trong văn bản “Mùa xuân của tôi” ?
- Thể tùy bút, phương thức biểu cảm là chính.
- Trình bày nôi dung văn bản theo mạch cảm xúc lôi cuốn, say mê.
- Lựa chọn từ ngữ giàu hình ảnh.
- Có nhiều so sánh, liên tưởng, kết cấu sóng đôi.
Văn bản “Mùa xuân của tôi” được tác giả Vũ Bằng viết về nội dung gì ?
Qua " Mùa xuân của tôi", nhà van Vũ Bằng đã tái hiện lại cảnh sắc thiên nhiên, không khí mùa xuân ở Hà Nội, ở Bắc Việt, qua đó tác giả gửi gắm nỗi nhớ thương da diết c?a m?t ngu?i xa quờ.
Cảnh sắc thiên nhiên, không khí mùa xuân Hà Nội và miền Bắc được cảm nhận, tái hiện trong nỗi nhớ thương da diết của một người xa quê. Bài tùy bút đã biểu lộ chân thực và cụ thể tình yêu quê hương, đất nước, lòng yêu cuộc sống và tâm hồn tinh tế, nhạy cảm, ngòi bút tài hoa của tác giả.
Ghi nhớ
Thảo luận nhóm.( 2 phút )
Cảnh sắc và không khí lúc xuân sang so với cảnh sắc và không khí sau rằm tháng giêng có gì khác nhau ?
Đào nở rộ
Đào hơi phai nhưng nhụy vẫn còn phong
Cỏ xanh mướt
Cỏ không xanh mướt, nền trời xanh
Mưa xuân
mưa phùn,
nền trời đục,...
Bàn thờ treo
tấm màn điều
Cánh màn điều ở
bàn thờ đã hạ xuống
-Mâm cơm ngày tết: thịt mỡ dưa hành
-Lễ hội tưng bừng
-Bữa cơm giản dị
-Các trò chơi kết thúc, cuộc sống thường nhật bắt đầu
Mùa xuân miền Bắc sau rằm tháng giêng
Mùa xuân sang.
ĐI TÌM BỨC TRANH BÍ ẨN
Tác giả văn bản “Mùa xuân của tôi” là ai ?
Bài văn thuộc thể loại nào ?
Mưa đặc trưng của mùa xuân Hà Nội gọi là mưa gì ?
Tác giả viết về mùa xuân ở đâu ?
Cảm xúc chủ yếu của tác giả khi sống xa Hà Nội là gì ?
Phương thức biểu đạt chính trong bài văn là gì ?
Chơi lại

Đăng
Bằng
Tùy bút
Mưa rêu rêu

Nội
Nhớ thương da
diết
Biểu cảm
HƯỚNG DẪN VỀ NHÀ

- Nắm nội dung bài học, học thuộc ghi nhớ sách giáo khoa.
- Tập đọc diễn cảm bài văn.
- Sưu tầm và chép lại những đoạn văn, câu thơ hay về mùa xuân.
- Viết một đoạn văn diễn tả cảm xúc của em về mùa xuân ở bản làng em.
- Chuẩn bị bài:.Luyện tập sử dụng từ.
Kính chúc
quý thầy cô giáo
mạnh khoẻ, hạnh phúc.
Xin chân thành cảm ơn !
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...

Người chia sẻ: Nguyễn Thị Thảo
Dung lượng: | Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)