Van hay
Chia sẻ bởi Ma Thị Bảy |
Ngày 12/10/2018 |
18
Chia sẻ tài liệu: van hay thuộc Ngữ văn 9
Nội dung tài liệu:
Khuôn Pồng để nhớ
Tiết dạy đầu tiên khi tôi chuyển công tác vào trường Tiểu học Trung Hà . Hôm ấy tôi lên lớp tiết 1 tại lớp 5A điểm trường Liên Sơn, đã quá nửa giờ học, Mườn - Một học sinh nam người dân tộc Dao mới ngại ngùng :
- Xin phép thầy giáo cho con vào lớp ạ !
Tôi nghiêm nét mặt :
- Đã gần hết giờ học sao giờ con mới tới lớp ? Con có biết con đã vi phạm nội quy học sinh không nhỉ ?
Mườn cúi mặt không nói . Có tiếng xì xào dưới lớp :
- Nhà bạn ấy xa lắm, qua mấy quả đồi đi …
Tôi chợt hiểu nhìn Mườn trừu mến :
- Thôi con vào lớp đi . Các con cố gắng đi học đều, đúng giờ, chăm chỉ học tập nhất định các con sẽ trở thành người con ngoan, trò giỏi, sau này làm giàu đẹp cho quê hương đất nước .
Hết buổi học, tôi mới có dịp ngồi lại chuyện trò với các cô giáo chủ nhiệm lớp đang công tác tại đây. Thì ra trường hợp như Mườn ở đây nhiều lắm . Mới là học sinh tiểu học các cháu đã phải băng đèo, lội suối qua dăm bẩy cây số tôi không coi đó là con đường .
Nhớ lại cảnh hồi sáng tới Khuôn Pồng - Lội suối, băng qua con đèo dài hàng cây số dốc đá lô nhô, gập ghềnh như muôn ngàn quái thú ùa từ rừng xanh gầm gừ chắn lối . Một vài cô giáo cùng đi với tôi - ây dà Phải nói các cô quen và đầy kinh nghiệm . Mỗi cô một xe máy, nhưng nhìn kìa - Khi thì dắt, lúc thì đẩy, chốc chốc lại hộ nhau khiêng, vần bánh xe…và còn đủ các thao tác kĩ thuật . Thật thú vị - các cô còn sử dụng thành thạo quốc chim như những thợ đất, thợ đá lành nghề sẵn sàng ‘` phá mở đường’’( trích ngang thế này - nếu ai có nhu cầu mượn quốc chim hay phá đá mở đường gì đó - hãy liên lạc với nhóm giáo viên điểm trường Liên Sơn , Khuôn Pồng ).
Khi qua con suối có tiếng nói cười :
- May quá, mấy hôm nước to qua mới khiếp chết đuối chứ thế này thì sợ gì …
Rồi lại hộ nhau sách cặp, sách dày, quần thì sắn cao lắm, xe máy thì kêu ủm ủm rồi tắt lịm giữa dòng thế là lại xúm vào hộ nhau đẩy… kể thì cũng vui thật
Đối lập với những vòng xe lăn bánh bon bon trên những con đường vùng sáng, một phút trạnh lòng thầm lặng bên những tiếng nói tiếng cười, những giọt nước mắt cứ vô tình trào rơi và cả kia nữa nỗi nhớ nhung vợ trẻ , con thơ, cảm thương người chồng vò võ đang đảm đương chăm chút việc gia đình. Tất cả ấy cứ điểm sâu đôi mắt, cảnh hoang sơ lại càng hoang sơ.
Tôi chưa hỏi tuổi, nhưng U chắc cũng sắp về hưu đến nơi (tôi gọi là U).
- U sao vậy, vào rừng săn bắn hái lượm dẫm phải cạm bẫy hổ à ?
Tôi trêu thế vì thấy U chân thấp, chân cao (lệch dáng). U cười nói oang oang :
- Năm ngoái, lúc U xuống đ
Tiết dạy đầu tiên khi tôi chuyển công tác vào trường Tiểu học Trung Hà . Hôm ấy tôi lên lớp tiết 1 tại lớp 5A điểm trường Liên Sơn, đã quá nửa giờ học, Mườn - Một học sinh nam người dân tộc Dao mới ngại ngùng :
- Xin phép thầy giáo cho con vào lớp ạ !
Tôi nghiêm nét mặt :
- Đã gần hết giờ học sao giờ con mới tới lớp ? Con có biết con đã vi phạm nội quy học sinh không nhỉ ?
Mườn cúi mặt không nói . Có tiếng xì xào dưới lớp :
- Nhà bạn ấy xa lắm, qua mấy quả đồi đi …
Tôi chợt hiểu nhìn Mườn trừu mến :
- Thôi con vào lớp đi . Các con cố gắng đi học đều, đúng giờ, chăm chỉ học tập nhất định các con sẽ trở thành người con ngoan, trò giỏi, sau này làm giàu đẹp cho quê hương đất nước .
Hết buổi học, tôi mới có dịp ngồi lại chuyện trò với các cô giáo chủ nhiệm lớp đang công tác tại đây. Thì ra trường hợp như Mườn ở đây nhiều lắm . Mới là học sinh tiểu học các cháu đã phải băng đèo, lội suối qua dăm bẩy cây số tôi không coi đó là con đường .
Nhớ lại cảnh hồi sáng tới Khuôn Pồng - Lội suối, băng qua con đèo dài hàng cây số dốc đá lô nhô, gập ghềnh như muôn ngàn quái thú ùa từ rừng xanh gầm gừ chắn lối . Một vài cô giáo cùng đi với tôi - ây dà Phải nói các cô quen và đầy kinh nghiệm . Mỗi cô một xe máy, nhưng nhìn kìa - Khi thì dắt, lúc thì đẩy, chốc chốc lại hộ nhau khiêng, vần bánh xe…và còn đủ các thao tác kĩ thuật . Thật thú vị - các cô còn sử dụng thành thạo quốc chim như những thợ đất, thợ đá lành nghề sẵn sàng ‘` phá mở đường’’( trích ngang thế này - nếu ai có nhu cầu mượn quốc chim hay phá đá mở đường gì đó - hãy liên lạc với nhóm giáo viên điểm trường Liên Sơn , Khuôn Pồng ).
Khi qua con suối có tiếng nói cười :
- May quá, mấy hôm nước to qua mới khiếp chết đuối chứ thế này thì sợ gì …
Rồi lại hộ nhau sách cặp, sách dày, quần thì sắn cao lắm, xe máy thì kêu ủm ủm rồi tắt lịm giữa dòng thế là lại xúm vào hộ nhau đẩy… kể thì cũng vui thật
Đối lập với những vòng xe lăn bánh bon bon trên những con đường vùng sáng, một phút trạnh lòng thầm lặng bên những tiếng nói tiếng cười, những giọt nước mắt cứ vô tình trào rơi và cả kia nữa nỗi nhớ nhung vợ trẻ , con thơ, cảm thương người chồng vò võ đang đảm đương chăm chút việc gia đình. Tất cả ấy cứ điểm sâu đôi mắt, cảnh hoang sơ lại càng hoang sơ.
Tôi chưa hỏi tuổi, nhưng U chắc cũng sắp về hưu đến nơi (tôi gọi là U).
- U sao vậy, vào rừng săn bắn hái lượm dẫm phải cạm bẫy hổ à ?
Tôi trêu thế vì thấy U chân thấp, chân cao (lệch dáng). U cười nói oang oang :
- Năm ngoái, lúc U xuống đ
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Ma Thị Bảy
Dung lượng: 38,00KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)