Văn biểu cảm

Chia sẻ bởi họa và tên | Ngày 15/10/2018 | 49

Chia sẻ tài liệu: Văn biểu cảm thuộc Sinh học 7

Nội dung tài liệu:

BIẾT LÀ CON THƯƠNG MẸ
Tôi thật hạnh phúc khi được sống trong mọt gia đình đầm ấm, yên vui, đầy tình yêu thương của cha mẹ và anh chị em. Tôi là con út trong nhà và người tôi yêu nhất chính là mẹ tôi. Gia đình tôi tuy không khá giả nhưng rất hạnh phúc.
Nhưng niềm hạnh phúc ấy thật mong manh khi người tôi yêu quý nhất bị bệnh nặng, dai dẳng. Mẹ tôi bị bệnh ho, cảm cúm kéo dài nên cơ thể suy nhược, trở nên xanh xao, gầy gò. Bình thường mẹ đã ốm yếu, nay mắc bệnh lại càng xơ xác hơn. Nhìn mẹ lúc này tôi thấy thương lắm, giá như tôi có thể phần nào san sẻ bệnh tật của mẹ. Những liều thuốc mua ở quầy bán lẻ chỉ giúp mẹ chống chọi qua ngày chứ không dứt hẳn. Rồi bệnh ngày càng nặng thêm, mẹ yếu dần, gia đình tôi phải đưa mẹ vào bệnh viện. Bệnh viện ở đây thiếu thốn trang bị y tế nên bệnh tình của mẹ tôi không truyền giảm. Không còn thời gian nữa, gia đình gấp rút đưa mẹ tôi đến bệnh viện đa khoa thành phố đẻ chữa trị. Tôi ở nhà một mình vì cả nhà đều ở bệnh viện. Tôi đứng ngồi không yên, ngóng trông tin tức của mẹ. Đã một ngày trôi qua, mà chưa có tin tức gì về mẹ, lo lắng và buồn bã, tôi thầm khóc. Tôi kinh hãi khi có ý nghĩ mẹ mãi mãi xa tôi. Lúc này không ai khác, bên cạnh tôi là con cún. Tôi bảo vói nó những điều ngớ ngẩn và khóc òa.
Tôi tự nhủ: “Mẹ ơi, hôm nay có phim Mưa sao băng đấy. Tối nay con sẽ không ngủ đâu, con sẽ ước nguyện cùng sao băng, dù chỉ là ngôi sao trong phim mẹ ạ! Con ước mẹ sẽ bên con suốt đời. Hãy về với con mẹ nhé! Mẹ biết là con thương mẹ không!”

NHÓC ƠI,TẠM BIỆT!
Tại sao vậy? Tại sao lại như thế? Tại sao Nhóc phải chết! Chị không muốn… ngày hôm qua sẽ mãi mãi không đến. Chị không muốn Nhóc chết như thế!
Ông Trời quả thật là trêu người. Tại sao lại mang Nhóc đến với chị, cho chị nụ cười, niềm vui và hạnh phúc để rồi lại mang Nhóc đi mất, để lại trong chị là những hàng lệ tuôn rơi trên khóe mi và trong những kí ức về Nhóc. Chị không hề nghĩ đến không còn Nhóc ở trên đời nữa, không có Nhóc ai sẽ chia sẻ niềm vui, nỗi buồn với chị đây, chị không tự tin khi không có Nhóc ở bên cạnh.
Chị luôn luôn tin tưởng và không bao giờ hoài nghi dù có chuyện gì xảy ra, chúng ta sẽ không bao giờ lìa xa. Nhưng căn bệnh quái ác đó đã mang Nhóc đi rồi. Chị hận hai chữ “bệnh tật” bởi hai chữ ấy đã mang Nhóc lên trời cùng vì sao. Hai chữ ấy đã khắc cho chị một vết thương lòng không bao giờ phai.
Chị nghĩ rằng lời nói yêu Nhóc của chị đã quá muộn, Nhóc sẽ chẳng bao giờ nghe thấy nữa! Chị cứ mãi nghi ngờ, mới hôm qua là thế, mà sao hôm nay Nhóc không thể cử động được nữa, trái tim nhóc không còn đập nữa. Nhóc xa chị thật rồi! Dù rằng bây giờ Nhóc không còn ở bên chị nữa nhưng kí ức về Nhóc luôn nằm trong một góc của trái tim chị, chị cũng tự nhủ rằng: “Từ giờ phút này sẽ không khóc nữa, sẽ cho Nhóc thấy chị là người mạnh mẽ. Dù rằng không thể nhìn thấy mặt bé Nhóc lanh lợi, hoạt bát của ngày xưa nữa, nhưng chị sẽ nhớ Nhóc mãi!”
“Nhóc ơi! Lần này chúng ta thật sự phải nói lời tạm biệt thật rồi! Chị sẽ nhớ Nhóc lắm đấy!”


BỐ
Các bạn có một thần tượng nào không? Có thể là một ca sĩ, một giám đốc thành đạt hay một thương nhân nổi tiếng… Đối với mình bố luôn là một thần tượng. Bố không phải là ca sĩ, giám đốc hay thương nhân mà chỉ là một người nông dân bình thường. Bố luôn vui vẻ, mạnh mẽ và có một giọng nói rất ấm áp. Tuy mình là con gái nhưng rất giống bố đấy. Mình mạnh mẽ, kiên cường và hài hước như bố.
Nhưng cuộc sống đâu phải lúc nào cũng như ta mong muốn . Bố bị ung thư giai đoạn cuối, mặc dù đã cố chạy chữa nhưng bố chỉ sống được hơn nữa năm. Cái tin này thật khủng khiếp. Mẹ mình thì như người mất hồn còn mình thì khóc suốt. lúc vào bệnh viên thăm bố, bố cười và bảo rằng: “Con gái ngốc à! Bố không sao đâu, chẳng phải con vẫn thấy bố cười đấy thôi?”. Mình biết bố chỉ nói thế thôi, chứ bố đau lắm.
Căn bệnh quái ác làm bố mình ngày càng gầy đi, người xanh
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...

Người chia sẻ: họa và tên
Dung lượng: 18,21KB| Lượt tài: 0
Loại file: docx
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)