Tuongtuong 20 nam sau ve tham truong cu
Chia sẻ bởi Trần Thị Nguyệt Hà |
Ngày 12/10/2018 |
31
Chia sẻ tài liệu: tuongtuong 20 nam sau ve tham truong cu thuộc Ngữ văn 9
Nội dung tài liệu:
Đề bài:tưởng tượng 20 năm sau về thăm trường cũ
Bài làm
Thảo thân mến!
Dạo này,bạn vẫn khoẻ chứ?cuộc sống hiện giờ của bạn thế nào?chúng mình đã gắn bó với nhau bao nhiêu năm giờ bạn đi xa,mình nhớ bạn nhiều lắm.tuy chúng ta đã trưởng thành,đã lớn lênbiết tự đưng trên đôi chan của chính mình nhưng mình vẫn không sao quên được những kỉ niệm của tuôi học trò ngây thơ đáng yêu.bạn có cho mình là dở hơi không khi mình sắp trở thành mọt bà già mà vẫn mộng mơ như tuổi 15.
Bạn thân ah,hè vừa rồi tớ về thăm ngôi trường cũ đấy.chúng mình đã xa nó hơn 20 năm rồi còn gì.không hiểu sao,lúc đến gần trường mình cảm thấy hồi hộp đến kì lạ.đôi tay mình run run và đôi chân thì bỗng khựng lại,không thể bước tiếp dù chỉ là một đoạn ngắn để tiến sát ngôi trường hơn.mình cảm thấy như đang sống lại nhưng ngày đầu tiên đi học cấp 2.mình vf thảo,hai đứa cứ nắm chặt tay nhau mà kinh ngạc trước sựmới lạ của ngôi trường mới,đường đi vào trường là hai hàng cây xanh xanh đến đẹp mắt.trường có hai dãy lớp ở hai bên.mình con nhơ ở giữa sân có các cây bàng trồng xen lẫn với các khóm hoa cẩm tú tuyệt đẹp.đối diạn với dãy lớp bọn mình học là văn phònggần đó là khu nhà tập thể.bạn có nhớ những ngày trời mưa lớn nước ngập cả sân trường,bọn mình phải xắn quần lội bì bõm,té nước vào nhau thật là vui
Sau 20 năm,ngôi trường có nhiều thay đổi lắm:trường thcs thắng tượng giờ đã có đến 4 dãy nhà 2 tầng,cơ sở vật chất đều đã được cải thiện.tiện lợi cho việc học tập của học sinh.những bộ bàn ghế mới tinh,bảng thi trơn bóng,dễ viết.các lớp học đã được sơn lại,tu sửa, nâng cấp thật mới.sân trường cũng đã xây lại và cao hơn,sẽ không còn cảnh xắn quần lội bì bõm như bọn mình hồi xưa nữa.văn phòng và khu nhà tập thể cũng đã được xây lại toàn bộ,rộng rãi,mới mẻ và tiện nghi lắm.phòng đội.thư viện bây giờ rộng lắm,nh sách lắm bạn ah,tha hồ cho hs lựa chọn.còn những cây bàng giờ to và đẹp lắm,chắc phải đến 2 người ôm ấy chứ,sân trường thì được trồng đầy đủ loại hoa đến thích mắt.tớ cảm thấy thật sự bất ngờ về sự thay đổi ấy.nhưng cũng phải thôi,đã 20 năm rồi còn gì,chẵng lẽ ngôi trường cứ nhỏ bé,cũ kĩ mãi hay sao.
Tớ đã đi hỏi thăm và đươc biết.thầy hùng, thầy thuận,cô thanh, cô lý ,cô phương đều đã về hưu cả. chắc cô thanh tóc đã bạc gần hết.chẳng biết cô có còn nhớ những học trò khoá bọn mình không-nhưng học trò nghịch ngợm khiến cô phải than phiền nhiều.bạn còn nhơ khong,hồi ấy lớp mình hay quậy phá,luôn là tâm điểm của mọi trò nghịch ngợm,ấy vạy ma đến những ngày cuối cùng của lớp 9,mặt đứa nào cũng đầy những buồn,cố cười,cố nói để quên đi những giơ phút ấy.rồi đến ngày chia tay,chẳng đứa nào nói ra nhưng mình biét tụi nó đang mếu máo và muốn khóc nhiều lắm.4 năm gắn bó với trường với lớp,với bạn bè thầy cô,bảo sao mà không nhớ không thương được chứ.những trang lưu bút cứ chuyền tay nhau mãi kh dứt.những trang nhật kí lớp cười đến rụng răng mà bây giờ cũng đã trở thành kỉ niệm.chao ôi!cái thời ấy sao bọn mình ngây thơ và trong sáng thế?nỗi buồn và niềm vui của tuổi học trò là những ngôi sao xa trên bầu trời xanh thẳm,luôn ánh lên vẻ đẹp lung linh vĩnh hằng.
Giờ đứng giữa sân trường bỡ ngữ
Tuổi thơ xưa nhìn lại thấy xa vời
Những gì qua đi,những gì còn lại
Có một chùm hoa phượng cháy không nguôi!!!!!!!
Mình bước chân vào sân trường mà cảm thấy ấm áp thân thương đến kì lạ.chỗ này đây,trước kia là nơi bọn mình chơi nhảy dây,chỗ kia chơi đuổi bắt,đánh cỏ gà,cái cây ấy ngày xưa bạn trèo bị ngã u đầu.mình vẫn còn nhơ câu bạn viết trong lưu bút:”tuổi học sinh lung linh và nhiều màu sắc như bong bóng xà phòng.nó đẹp thật đấy nhưng dễ vỡ đến vô cùng”.đúng vậy,nhưng mình sẽ không để những kỉ niệm ấy tan biến như bong bóng đâu,mình sẽ giữ gìn nó như mộtviên ngọc lung linh và đẹp đẽ nhất.để chúng mình sẽ mãi nhớ về nó.để sau này còn kể cho con cái,cháu chắt của mình về cái thời ngây thơ,mộng mơ và đẹp đẽ nhất
Bài làm
Thảo thân mến!
Dạo này,bạn vẫn khoẻ chứ?cuộc sống hiện giờ của bạn thế nào?chúng mình đã gắn bó với nhau bao nhiêu năm giờ bạn đi xa,mình nhớ bạn nhiều lắm.tuy chúng ta đã trưởng thành,đã lớn lênbiết tự đưng trên đôi chan của chính mình nhưng mình vẫn không sao quên được những kỉ niệm của tuôi học trò ngây thơ đáng yêu.bạn có cho mình là dở hơi không khi mình sắp trở thành mọt bà già mà vẫn mộng mơ như tuổi 15.
Bạn thân ah,hè vừa rồi tớ về thăm ngôi trường cũ đấy.chúng mình đã xa nó hơn 20 năm rồi còn gì.không hiểu sao,lúc đến gần trường mình cảm thấy hồi hộp đến kì lạ.đôi tay mình run run và đôi chân thì bỗng khựng lại,không thể bước tiếp dù chỉ là một đoạn ngắn để tiến sát ngôi trường hơn.mình cảm thấy như đang sống lại nhưng ngày đầu tiên đi học cấp 2.mình vf thảo,hai đứa cứ nắm chặt tay nhau mà kinh ngạc trước sựmới lạ của ngôi trường mới,đường đi vào trường là hai hàng cây xanh xanh đến đẹp mắt.trường có hai dãy lớp ở hai bên.mình con nhơ ở giữa sân có các cây bàng trồng xen lẫn với các khóm hoa cẩm tú tuyệt đẹp.đối diạn với dãy lớp bọn mình học là văn phònggần đó là khu nhà tập thể.bạn có nhớ những ngày trời mưa lớn nước ngập cả sân trường,bọn mình phải xắn quần lội bì bõm,té nước vào nhau thật là vui
Sau 20 năm,ngôi trường có nhiều thay đổi lắm:trường thcs thắng tượng giờ đã có đến 4 dãy nhà 2 tầng,cơ sở vật chất đều đã được cải thiện.tiện lợi cho việc học tập của học sinh.những bộ bàn ghế mới tinh,bảng thi trơn bóng,dễ viết.các lớp học đã được sơn lại,tu sửa, nâng cấp thật mới.sân trường cũng đã xây lại và cao hơn,sẽ không còn cảnh xắn quần lội bì bõm như bọn mình hồi xưa nữa.văn phòng và khu nhà tập thể cũng đã được xây lại toàn bộ,rộng rãi,mới mẻ và tiện nghi lắm.phòng đội.thư viện bây giờ rộng lắm,nh sách lắm bạn ah,tha hồ cho hs lựa chọn.còn những cây bàng giờ to và đẹp lắm,chắc phải đến 2 người ôm ấy chứ,sân trường thì được trồng đầy đủ loại hoa đến thích mắt.tớ cảm thấy thật sự bất ngờ về sự thay đổi ấy.nhưng cũng phải thôi,đã 20 năm rồi còn gì,chẵng lẽ ngôi trường cứ nhỏ bé,cũ kĩ mãi hay sao.
Tớ đã đi hỏi thăm và đươc biết.thầy hùng, thầy thuận,cô thanh, cô lý ,cô phương đều đã về hưu cả. chắc cô thanh tóc đã bạc gần hết.chẳng biết cô có còn nhớ những học trò khoá bọn mình không-nhưng học trò nghịch ngợm khiến cô phải than phiền nhiều.bạn còn nhơ khong,hồi ấy lớp mình hay quậy phá,luôn là tâm điểm của mọi trò nghịch ngợm,ấy vạy ma đến những ngày cuối cùng của lớp 9,mặt đứa nào cũng đầy những buồn,cố cười,cố nói để quên đi những giơ phút ấy.rồi đến ngày chia tay,chẳng đứa nào nói ra nhưng mình biét tụi nó đang mếu máo và muốn khóc nhiều lắm.4 năm gắn bó với trường với lớp,với bạn bè thầy cô,bảo sao mà không nhớ không thương được chứ.những trang lưu bút cứ chuyền tay nhau mãi kh dứt.những trang nhật kí lớp cười đến rụng răng mà bây giờ cũng đã trở thành kỉ niệm.chao ôi!cái thời ấy sao bọn mình ngây thơ và trong sáng thế?nỗi buồn và niềm vui của tuổi học trò là những ngôi sao xa trên bầu trời xanh thẳm,luôn ánh lên vẻ đẹp lung linh vĩnh hằng.
Giờ đứng giữa sân trường bỡ ngữ
Tuổi thơ xưa nhìn lại thấy xa vời
Những gì qua đi,những gì còn lại
Có một chùm hoa phượng cháy không nguôi!!!!!!!
Mình bước chân vào sân trường mà cảm thấy ấm áp thân thương đến kì lạ.chỗ này đây,trước kia là nơi bọn mình chơi nhảy dây,chỗ kia chơi đuổi bắt,đánh cỏ gà,cái cây ấy ngày xưa bạn trèo bị ngã u đầu.mình vẫn còn nhơ câu bạn viết trong lưu bút:”tuổi học sinh lung linh và nhiều màu sắc như bong bóng xà phòng.nó đẹp thật đấy nhưng dễ vỡ đến vô cùng”.đúng vậy,nhưng mình sẽ không để những kỉ niệm ấy tan biến như bong bóng đâu,mình sẽ giữ gìn nó như mộtviên ngọc lung linh và đẹp đẽ nhất.để chúng mình sẽ mãi nhớ về nó.để sau này còn kể cho con cái,cháu chắt của mình về cái thời ngây thơ,mộng mơ và đẹp đẽ nhất
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Trần Thị Nguyệt Hà
Dung lượng: 32,50KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)