Tuần 1. Có công mài sắt, có ngày nên kim
Chia sẻ bởi Lê Thị Thanh Thuỷ |
Ngày 10/10/2018 |
24
Chia sẻ tài liệu: Tuần 1. Có công mài sắt, có ngày nên kim thuộc Tập đọc 2
Nội dung tài liệu:
1
2
Có công mài sắt, có ngày nên kim
Ngày xưa có một cậu bé làm việc gì cũng mau chán. Mỗi khi cầm quyển sách, cậu chỉ đọc vài dòng đã ngáp ngắn ngáp dài rồi bỏ dở. Những lúc tập viết, cậu cũng chỉ nắn nót được mấy chữ đầu rồi lại viết nguệch ngoạc trông rất xấu.
Một hôm, trong lúc đi chơi, cậu nhìn thấy một bà cụ tay cầm thỏi sắt mải miết mài vào tảng đá ven đường. Thấy lạ, cậu bèn hỏi:
- Bà ơi, bà làm gì thế?
Bà cụ trả lời:
- Bà mài thỏi sắt này thành một chiếc kim để khâu vá quần áo.
Cậu bé ngạc nhiên:
- Thỏi sắt to như thế, làm sao bà mài thành kim được?
Bà cụ ôn tồn giảng giải:
- Mỗi ngày mài thỏi sắt nhỏ đi một tí, sẽ có ngày nó thành kim. Giống như cháu đi học, mỗi ngày cháu học một ít, sẽ có ngày cháu thành tài.
Cậu bé hiểu ra, quay về nhà học bài.
4
Ngày xưa/ có một cậu bé làm việc gì cũng mau chán.// Mỗi khi cầm quyển sách,/ cậu chỉ đọc vài dòng/ đã ngáp ngắn ngáp dài/ rồi bỏ dở. Những lúc tập viết,/ cậu cũng chỉ nắn nót được mấy chữ đầu/ rồi lại viết nguệch ngoạc/ trông rất xấu.//
Cậu bé ngạc nhiên://
- Thỏi sắt to như thế,/ làm sao bà mài thành kim được?//
- Mỗi ngày mài/ thỏi sắt nhỏ đi một tí,/ sẽ có ngày nó thành kim.// Giống như cháu đi học,/ mỗi ngày cháu học một ít,/ sẽ có ngày cháu thành tài.//
- Bà ơi,/ bà làm gì thế?// (cao giọng)
5
Ngáp ngắn ngáp dài:
Ngáp nhiều vì buồn ngủ, mệt hoặc chán.
Nắn nót:
Cẩn thận, tỉ mỉ.
Nguệch ngoạc:
Viết không cẩn thận.
Mải miết:
Chăm chỉ làm việc, không chán.
Ôn tồn:
Nói nhẹ nhàng.
Thành tài:
Trở thành người giỏi.
6
Thảo luận nhóm:
1. Lúc đầu cậu bé học hành thế nào?
2. Cậu bé thấy bà cụ đang làm gì?
3. Bà cụ giảng giải như thế nào?
4. Đến lúc này, cậu bé có tin lời bà cụ không? Chi tiết nào chứng tỏ điều đó?
5. Câu chuyện này khuyên em điều gì?
7
Luyện đọc lại
Đọc phân vai:
+ người dẫn chuyện
+ cậu bé
+ bà cụ
8
Người
dẫn truyện
Lời cậu bé
Lời bà cụ
ôn tồn,
hiền hậu
thong thả,
chậm rãi
tò mò,
ngạc nhiên
Có công mài sắt, có ngày nên kim
Ngày xưa có một cậu bé làm việc gì cũng mau chán. Mỗi khi cầm quyển sách, cậu chỉ đọc vài dòng đã ngáp ngắn ngáp dài rồi bỏ dở. Những lúc tập viết, cậu cũng chỉ nắn nót được mấy chữ đầu rồi lại viết nguệch ngoạc trông rất xấu.
Một hôm, trong lúc đi chơi, cậu nhìn thấy một bà cụ tay cầm thỏi sắt mải miết mài vào tảng đá ven đường. Thấy lạ, cậu bèn hỏi:
- Bà ơi, bà làm gì thế?
Bà cụ trả lời:
- Bà mài thỏi sắt này thành một chiếc kim để khâu vá quần áo.
Cậu bé ngạc nhiên:
- Thỏi sắt to như thế, làm sao bà mài thành kim được?
Bà cụ ôn tồn giảng giải:
- Mỗi ngày mài thỏi sắt nhỏ đi một tí, sẽ có ngày nó thành kim. Giống như cháu đi học, mỗi ngày cháu học một ít, sẽ có ngày cháu thành tài.
Cậu bé hiểu ra, quay về nhà học bài.
2
Có công mài sắt, có ngày nên kim
Ngày xưa có một cậu bé làm việc gì cũng mau chán. Mỗi khi cầm quyển sách, cậu chỉ đọc vài dòng đã ngáp ngắn ngáp dài rồi bỏ dở. Những lúc tập viết, cậu cũng chỉ nắn nót được mấy chữ đầu rồi lại viết nguệch ngoạc trông rất xấu.
Một hôm, trong lúc đi chơi, cậu nhìn thấy một bà cụ tay cầm thỏi sắt mải miết mài vào tảng đá ven đường. Thấy lạ, cậu bèn hỏi:
- Bà ơi, bà làm gì thế?
Bà cụ trả lời:
- Bà mài thỏi sắt này thành một chiếc kim để khâu vá quần áo.
Cậu bé ngạc nhiên:
- Thỏi sắt to như thế, làm sao bà mài thành kim được?
Bà cụ ôn tồn giảng giải:
- Mỗi ngày mài thỏi sắt nhỏ đi một tí, sẽ có ngày nó thành kim. Giống như cháu đi học, mỗi ngày cháu học một ít, sẽ có ngày cháu thành tài.
Cậu bé hiểu ra, quay về nhà học bài.
4
Ngày xưa/ có một cậu bé làm việc gì cũng mau chán.// Mỗi khi cầm quyển sách,/ cậu chỉ đọc vài dòng/ đã ngáp ngắn ngáp dài/ rồi bỏ dở. Những lúc tập viết,/ cậu cũng chỉ nắn nót được mấy chữ đầu/ rồi lại viết nguệch ngoạc/ trông rất xấu.//
Cậu bé ngạc nhiên://
- Thỏi sắt to như thế,/ làm sao bà mài thành kim được?//
- Mỗi ngày mài/ thỏi sắt nhỏ đi một tí,/ sẽ có ngày nó thành kim.// Giống như cháu đi học,/ mỗi ngày cháu học một ít,/ sẽ có ngày cháu thành tài.//
- Bà ơi,/ bà làm gì thế?// (cao giọng)
5
Ngáp ngắn ngáp dài:
Ngáp nhiều vì buồn ngủ, mệt hoặc chán.
Nắn nót:
Cẩn thận, tỉ mỉ.
Nguệch ngoạc:
Viết không cẩn thận.
Mải miết:
Chăm chỉ làm việc, không chán.
Ôn tồn:
Nói nhẹ nhàng.
Thành tài:
Trở thành người giỏi.
6
Thảo luận nhóm:
1. Lúc đầu cậu bé học hành thế nào?
2. Cậu bé thấy bà cụ đang làm gì?
3. Bà cụ giảng giải như thế nào?
4. Đến lúc này, cậu bé có tin lời bà cụ không? Chi tiết nào chứng tỏ điều đó?
5. Câu chuyện này khuyên em điều gì?
7
Luyện đọc lại
Đọc phân vai:
+ người dẫn chuyện
+ cậu bé
+ bà cụ
8
Người
dẫn truyện
Lời cậu bé
Lời bà cụ
ôn tồn,
hiền hậu
thong thả,
chậm rãi
tò mò,
ngạc nhiên
Có công mài sắt, có ngày nên kim
Ngày xưa có một cậu bé làm việc gì cũng mau chán. Mỗi khi cầm quyển sách, cậu chỉ đọc vài dòng đã ngáp ngắn ngáp dài rồi bỏ dở. Những lúc tập viết, cậu cũng chỉ nắn nót được mấy chữ đầu rồi lại viết nguệch ngoạc trông rất xấu.
Một hôm, trong lúc đi chơi, cậu nhìn thấy một bà cụ tay cầm thỏi sắt mải miết mài vào tảng đá ven đường. Thấy lạ, cậu bèn hỏi:
- Bà ơi, bà làm gì thế?
Bà cụ trả lời:
- Bà mài thỏi sắt này thành một chiếc kim để khâu vá quần áo.
Cậu bé ngạc nhiên:
- Thỏi sắt to như thế, làm sao bà mài thành kim được?
Bà cụ ôn tồn giảng giải:
- Mỗi ngày mài thỏi sắt nhỏ đi một tí, sẽ có ngày nó thành kim. Giống như cháu đi học, mỗi ngày cháu học một ít, sẽ có ngày cháu thành tài.
Cậu bé hiểu ra, quay về nhà học bài.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Lê Thị Thanh Thuỷ
Dung lượng: 688,00KB|
Lượt tài: 0
Loại file: ppt
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)