Tự truyện của Sir Alex Ferguson
Chia sẻ bởi Nguyễn Chí Tâm |
Ngày 04/05/2019 |
45
Chia sẻ tài liệu: Tự truyện của Sir Alex Ferguson thuộc Sinh học 7
Nội dung tài liệu:
SIR ALEX FERGUSON
MY AUTOBIOGRAPHY
CHƯƠNG I: PHẢN CHIẾU
Nếu cần một tỉ số để tổng kết tất cả về Manchester United thì nó đã đến trong trân đấu thứ 1500 của tôi: trận đấu cuối cùng. West Bromwich Albion 5 Manchester United 5. Điên rồ. Mãn nhãn. Tuyệt diệu. Mãnh liệt.
Xem Manchester United thi đấu là đồng nghĩa với những bàn thắng và sự kịch tính. Trái tim của bạn sẽ phải trải qua một "bài test". Tôi không phàn nàn về việc United đánh rơi lợi thế dẫn West Brom 5-2 chỉ trong vỏn vẹn 9 phút. Tôi vẫn thể hiện sự không hài lòng nhưng các cầu thủ hiểu ý nghĩa sâu xa của điều đó. Tôi nói với họ: "Cảm ơn các cậu. Một bữa tiệc chia tay sốc và tuyệt vời!"
Lúc đó, David Moyes đã được chỉ định làm người kế nhiệm. Ngồi trong phòng thay đồ sau trận đấu, Giggs đùa: "David Moyes cũng vừa mới từ chức."
Dù hàng phòng ngự của United đang gặp vấn đề nhưng tôi vẫn tự hào và nhẹ nhõm khi chuyển giao cho David Moyes đội hình và ban huấn luyện chất lượng này. Công việc của tôi đã hoàn tất. Gia đình đang đợi tôi tại khu Regis Suite của sân The Hawthorns, một cuộc sống mới mở ra trước mắt.
Ngày chia tay của tôi giống như một giấc mơ. West Brom đã hỗ trợ một cách tân tình nhất. Sau trận, họ còn gửi tặng tôi bản danh sách đăng ký nhân sự có chữ ký của tất cả cầu thủ hai đội. Gần như toàn bộ gia đình tôi đều có mặt ở đây: ba con trai, tám cháu và một, hai người bạn thân thiết. Đó thật sự là một niềm vui dành cho tôi nói riêng và cả gia đình nói chung khi trải qua những giờ phút này bên cạnh nhau.
Bước chân từ xe bus đội bóng xuống sân nhà của West Brom, mục tiêu tôi tự đặt ra là thưởng thức từng khoảnh khắc. Quyết định giải nghệ không hề khó khăn vì tôi biết bây giờ là thời điểm thích hợp. Đêm trước trận đấu, các cầu thủ đã tặng tôi một món quà kỷ niệm đặc biệt. Đó là chiếc đồng hồ Rolex 1941 tuyệt đẹp đã được chỉnh đúng 15 giờ 3 phút, ám chỉ thời khắc tôi ra đời vào ngày 31 tháng Mười hai năm 1941 tại Glasgow. Họ còn làm một cuốn sách ảnh về toàn bộ khoảng thời gian của tôi tại Old Trafford, với hình gia đình tôi ở chính giữa. Rio Ferdinand, một người đam mê đồng hồ, là người đưa ra ý tưởng này.
Sau khi nhận đồng hồ, sách và tràng pháo tay vang dội khắp căn phòng, tôi thấy những nét mặt đặc biệt của vài cầu thủ. Thật khó để diễn tả khi họ đã luôn có tôi ở bên trong suốt sự nghiệp, với một số người là 20 năm. Một cảm giác trống vắng có thể thốt thành lời: "Rồi mọi chuyện sẽ thế nào đây?". Có những cầu thủ thậm chí không biết huấn luyện viên nào khác ngoài tôi.
Vẫn còn một trận đấu nữa và tôi muốn nó phải thật ra trò! United vươn lên dẫn 3-0 trong 30 phút đầu nhưng West Brom không muốn tôi có ngày chia tay quá dễ dàng. John Sivebeak là người ghi bàn thắng đầu tiên cho United của Ferguson vào ngày 22 tháng Mười một năm 1986 và Javier Hernandez là cầu thủ lập công cuối cùng vào ngày 19 tháng Năm năm 2013. Khi dẫn 5-2, chúng tôi cảm tưởng có thể thắng 20-2. Khi bị gỡ hòa 5-5, Quỷ Đỏ dường như sẵn sàng chịu thất bại 5-20. Hàng phòng ngự của United giống một mớ hỗn độn. West Brom ghi liền ba bàn thắng, Romelu Lukaku hoàn tất cú hat-trick.
Mặc dù hứng chịu cơn mưa bàn thắng những phút cuối, toàn đội vẫn rất vui vẻ. Khi tiếng còi mãn cuộc cất lên, chúng tôi ở lại sân để tri ân những cổ động viên Quỷ Đỏ. Giggsy đẩy tôi lên phía trước, một mình giữa hàng nghìn gương mặt rạng rỡ. Người hâm mộ đã dành cả ngày trời hát vang, cổ vũ, tôi rất muốn giành chiến thắng 5-2 nhưng 5-5 có vẻ là lời chia tay thích hợp. Đây là trận đấu đầu tiên có tỉ số này trong lịch sử Premier League cũng như sự nghiệp cầm quân của tôi. Lát cắt cuối của lịch sử trong 90 phút cuối cùng.
Văn phòng của tôi ở Manchester cũng ngập tràn thư từ, quà tặng. Real Madrid gửi một món quà rất đẹp: mô hình bằng bạc của quảng trường Cibeles tại Madrid, nơi họ ăn mừng những chức vô địch quốc gia, kèm với lá thư thân mật từ chủ tịch Real Florentino Perez. Ajax và Edwin van der Sar cũng có những món quà riêng. Lyn, thư ký riêng của tôi, đã phải làm việc hết công suất.
Trước đó một tuần, trong trận đấu với Swansea, lần cuối cùng tại Old Trafford, tôi đã không biết điều gì sẽ chờ đợi mình, ngoài hai hàng cầu thủ vinh danh. Tôi vừa trải qua bảy ngày căng thẳng vì giải thích với gia đình, bạn bè, cầu thủ và ban huấn luyện quyết định bước sang một chương mới của cuộc đời.
Ý định chia tay sự nghiệp cầm quân nảy mầm vào tháng Mười năm 2012. Càng đến gần Giáng sinh, nó càng trở nên mạnh mẽ và rõ ràng hơn trong đầu tôi: "Ta phải giải nghệ thôi."
MY AUTOBIOGRAPHY
CHƯƠNG I: PHẢN CHIẾU
Nếu cần một tỉ số để tổng kết tất cả về Manchester United thì nó đã đến trong trân đấu thứ 1500 của tôi: trận đấu cuối cùng. West Bromwich Albion 5 Manchester United 5. Điên rồ. Mãn nhãn. Tuyệt diệu. Mãnh liệt.
Xem Manchester United thi đấu là đồng nghĩa với những bàn thắng và sự kịch tính. Trái tim của bạn sẽ phải trải qua một "bài test". Tôi không phàn nàn về việc United đánh rơi lợi thế dẫn West Brom 5-2 chỉ trong vỏn vẹn 9 phút. Tôi vẫn thể hiện sự không hài lòng nhưng các cầu thủ hiểu ý nghĩa sâu xa của điều đó. Tôi nói với họ: "Cảm ơn các cậu. Một bữa tiệc chia tay sốc và tuyệt vời!"
Lúc đó, David Moyes đã được chỉ định làm người kế nhiệm. Ngồi trong phòng thay đồ sau trận đấu, Giggs đùa: "David Moyes cũng vừa mới từ chức."
Dù hàng phòng ngự của United đang gặp vấn đề nhưng tôi vẫn tự hào và nhẹ nhõm khi chuyển giao cho David Moyes đội hình và ban huấn luyện chất lượng này. Công việc của tôi đã hoàn tất. Gia đình đang đợi tôi tại khu Regis Suite của sân The Hawthorns, một cuộc sống mới mở ra trước mắt.
Ngày chia tay của tôi giống như một giấc mơ. West Brom đã hỗ trợ một cách tân tình nhất. Sau trận, họ còn gửi tặng tôi bản danh sách đăng ký nhân sự có chữ ký của tất cả cầu thủ hai đội. Gần như toàn bộ gia đình tôi đều có mặt ở đây: ba con trai, tám cháu và một, hai người bạn thân thiết. Đó thật sự là một niềm vui dành cho tôi nói riêng và cả gia đình nói chung khi trải qua những giờ phút này bên cạnh nhau.
Bước chân từ xe bus đội bóng xuống sân nhà của West Brom, mục tiêu tôi tự đặt ra là thưởng thức từng khoảnh khắc. Quyết định giải nghệ không hề khó khăn vì tôi biết bây giờ là thời điểm thích hợp. Đêm trước trận đấu, các cầu thủ đã tặng tôi một món quà kỷ niệm đặc biệt. Đó là chiếc đồng hồ Rolex 1941 tuyệt đẹp đã được chỉnh đúng 15 giờ 3 phút, ám chỉ thời khắc tôi ra đời vào ngày 31 tháng Mười hai năm 1941 tại Glasgow. Họ còn làm một cuốn sách ảnh về toàn bộ khoảng thời gian của tôi tại Old Trafford, với hình gia đình tôi ở chính giữa. Rio Ferdinand, một người đam mê đồng hồ, là người đưa ra ý tưởng này.
Sau khi nhận đồng hồ, sách và tràng pháo tay vang dội khắp căn phòng, tôi thấy những nét mặt đặc biệt của vài cầu thủ. Thật khó để diễn tả khi họ đã luôn có tôi ở bên trong suốt sự nghiệp, với một số người là 20 năm. Một cảm giác trống vắng có thể thốt thành lời: "Rồi mọi chuyện sẽ thế nào đây?". Có những cầu thủ thậm chí không biết huấn luyện viên nào khác ngoài tôi.
Vẫn còn một trận đấu nữa và tôi muốn nó phải thật ra trò! United vươn lên dẫn 3-0 trong 30 phút đầu nhưng West Brom không muốn tôi có ngày chia tay quá dễ dàng. John Sivebeak là người ghi bàn thắng đầu tiên cho United của Ferguson vào ngày 22 tháng Mười một năm 1986 và Javier Hernandez là cầu thủ lập công cuối cùng vào ngày 19 tháng Năm năm 2013. Khi dẫn 5-2, chúng tôi cảm tưởng có thể thắng 20-2. Khi bị gỡ hòa 5-5, Quỷ Đỏ dường như sẵn sàng chịu thất bại 5-20. Hàng phòng ngự của United giống một mớ hỗn độn. West Brom ghi liền ba bàn thắng, Romelu Lukaku hoàn tất cú hat-trick.
Mặc dù hứng chịu cơn mưa bàn thắng những phút cuối, toàn đội vẫn rất vui vẻ. Khi tiếng còi mãn cuộc cất lên, chúng tôi ở lại sân để tri ân những cổ động viên Quỷ Đỏ. Giggsy đẩy tôi lên phía trước, một mình giữa hàng nghìn gương mặt rạng rỡ. Người hâm mộ đã dành cả ngày trời hát vang, cổ vũ, tôi rất muốn giành chiến thắng 5-2 nhưng 5-5 có vẻ là lời chia tay thích hợp. Đây là trận đấu đầu tiên có tỉ số này trong lịch sử Premier League cũng như sự nghiệp cầm quân của tôi. Lát cắt cuối của lịch sử trong 90 phút cuối cùng.
Văn phòng của tôi ở Manchester cũng ngập tràn thư từ, quà tặng. Real Madrid gửi một món quà rất đẹp: mô hình bằng bạc của quảng trường Cibeles tại Madrid, nơi họ ăn mừng những chức vô địch quốc gia, kèm với lá thư thân mật từ chủ tịch Real Florentino Perez. Ajax và Edwin van der Sar cũng có những món quà riêng. Lyn, thư ký riêng của tôi, đã phải làm việc hết công suất.
Trước đó một tuần, trong trận đấu với Swansea, lần cuối cùng tại Old Trafford, tôi đã không biết điều gì sẽ chờ đợi mình, ngoài hai hàng cầu thủ vinh danh. Tôi vừa trải qua bảy ngày căng thẳng vì giải thích với gia đình, bạn bè, cầu thủ và ban huấn luyện quyết định bước sang một chương mới của cuộc đời.
Ý định chia tay sự nghiệp cầm quân nảy mầm vào tháng Mười năm 2012. Càng đến gần Giáng sinh, nó càng trở nên mạnh mẽ và rõ ràng hơn trong đầu tôi: "Ta phải giải nghệ thôi."
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Chí Tâm
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)