TO Y
Chia sẻ bởi Đặng Thị Lệ Thu |
Ngày 09/10/2018 |
29
Chia sẻ tài liệu: TO Y thuộc Tự nhiên và Xã hội 3
Nội dung tài liệu:
TỎ Ý
* Tránh thường xuyên oán trách, bực bội về số phận và cuộc sống của mình
* Đối với mỗi lời nói, việc làm của bất cứ người nào cũng phân tích động cơ, tâm lý, quy kết.
Bài học về sự tự giác
Xưa thật là xưa, có một ông Vua nọ, một hôm ông ta sai quân lính đặt một tảng đá lớn nằm chắn ngang đường đi. Xong, ông nấp vào một bụi cây gần đấy và theo dõi.
Lần lượt ông ta thấy, những thương nhân giàu có đi qua, rồi đến những cận thần của ông đi qua, nhưng không ai có ý định xê dịch tảng đá sang bên nhường chỗ cho lối đi cả, họ chỉ lẩm nhẩm đổ lỗi cho nhà Vua vì đã không cho người giữ sạch sẽ con đường.
Một lúc sau, nhà Vua nhìn thấy một người nông dân đi tới với một xe rau cồng kềnh nặng trĩu. Nhìn thấy tảng đá, người nông dân liền ngừng xe và nhảy xuống đất, cố hết sức mình ông ta đã đẩy được tảng đá sang bên kia vệ đường.
Vừa làm ông ta vừa lẩm bẩm: "Thật không may nếu có ai đó không thấy mày và vấp phải, chắc là sẽ đau lắm đây". Xong đâu đấy, người nông dân quay trở lại xe để tiếp tục đi tiếp, thì bỗng nhìn thấy một bao tiền to đùng đặt ngay chỗ mà ông đã di chuyển tảng đá. Đó là một một món quà của Đức Vua cho người nào dịch chuyển được tảng đá.
Câu chuyện của người nông dân này đã giúp chúng ta nhận ra một điều quý giá mà rất nhiều người trong chúng ta không bao giờ nhận thấy: Vật cản đôi khi cũng có thể là một cơ hội tốt.
Công kích người khác.
Thái độ keo kiệt, bủn xỉn, ích kỉ.
Thích mượn tiếng các nhân vật nổi tiếng để đề cao mình.
Thích làm tổn hại niềm vui thích của người khác.
Thích cắt ngang khi người khách nói, thô bạo nói xen vào ý kiến của người khác.
Quá khiêm tốn gần như giả tạo.
Thái độ hống hách, coi thường người khác.
Tỏ ra chán đời, ủ rũ.
Luôn kể công, tự khoe khoang ưu điểm.
Sống thủ đoạn, xảo quyệt, lợi mình, hại người.
Quá khinh suất, nông cạn, ấu trĩ.
Chua ngoa, cay nghiệt, ăn ở độc ác.
Khi nói chuyện, chỉ luôn muốn nói về mình, không đếm xỉa đến người khác, chỉ thích bàn đên những gì mình thích.
Bàng quan với mọi hoạt động chung quanh.
Thái độ thờ ơ, lãnh đạm.
Thái độ không nghiêm túc, mập mờ, ba phải.
Ăn nói lạnh nhạt, thiếu tình cảm.
Quá chú ý đến việc lấy lòng người khác, a dua, nịnh bợ.
Không có chính kiến, nghe ai nói cũng nói theo.
Tự đề cao mình, luôn cho là mình là một nhân vật quan trọng, mọi người phải luôn chú ý.
Tự cho mình là tài giỏi, khoe khoang để che giấu nhược điểm và sự bất lực của mình.
Thủ cựu, không chịu thử nghiệm cái mới, tìm kinh nghiệm mới, không chịu theo người khác dù họ đúng
Bài học về sự quan tâm
Trong tháng thứ 2 của khoá học y tá, vị giáo sư của chúng tôi đã cho chúng tôi một câu hỏi hết sức bất ngờ trong bài thi vấn đáp...
Tôi đã lướt qua hầu hết các câu hỏi trong bài thi, và ngạc nhiên dừng lại ở câu hỏi cuối cùng: “Hãy cho biết tên người phụ nữ quét dọn trường học của chúng ta?”. Một câu hỏi không có trong chuyên môn, chắc đây chỉ là một câu hỏi đùa thôi. Tôi đã nghĩ vậy!
Thật ra, tôi đã nhìn thấy người phụ nữ đó vài lần. Cô ấy cao, tóc sẫm màu và khoảng chừng 50 tuổi nhưng làm sao mà tôi có thể biết được tên cô ta cơ chứ? Tôi đã kết thúc bài làm của mình với câu cuối cùng bị bỏ trống.
Cuối giờ kiểm tra, một sinh viên đã hỏi vị giáo sư rằng: “Liệu ông có tính điểm cho câu hỏi cuối cùng kia không?”, ông ta trả lời: “Chắc chắn rồi”, rồi ông nói tiếp: “Trong công việc, các em sẽ gặp rất nhiều người, tất cả họ đều quan trọng, họ xứng đáng được nhận sự quan tâm của các em, dù chỉ là một nụ cười hay một câu chào”.
Tôi đã không bao giờ quên bài học đó trên mỗi bước đường đời của mình sau này, và tôi cũng không bao giờ quên tên của người phụ nữ đó, cô Dorothy.
* Tránh thường xuyên oán trách, bực bội về số phận và cuộc sống của mình
* Đối với mỗi lời nói, việc làm của bất cứ người nào cũng phân tích động cơ, tâm lý, quy kết.
Bài học về sự tự giác
Xưa thật là xưa, có một ông Vua nọ, một hôm ông ta sai quân lính đặt một tảng đá lớn nằm chắn ngang đường đi. Xong, ông nấp vào một bụi cây gần đấy và theo dõi.
Lần lượt ông ta thấy, những thương nhân giàu có đi qua, rồi đến những cận thần của ông đi qua, nhưng không ai có ý định xê dịch tảng đá sang bên nhường chỗ cho lối đi cả, họ chỉ lẩm nhẩm đổ lỗi cho nhà Vua vì đã không cho người giữ sạch sẽ con đường.
Một lúc sau, nhà Vua nhìn thấy một người nông dân đi tới với một xe rau cồng kềnh nặng trĩu. Nhìn thấy tảng đá, người nông dân liền ngừng xe và nhảy xuống đất, cố hết sức mình ông ta đã đẩy được tảng đá sang bên kia vệ đường.
Vừa làm ông ta vừa lẩm bẩm: "Thật không may nếu có ai đó không thấy mày và vấp phải, chắc là sẽ đau lắm đây". Xong đâu đấy, người nông dân quay trở lại xe để tiếp tục đi tiếp, thì bỗng nhìn thấy một bao tiền to đùng đặt ngay chỗ mà ông đã di chuyển tảng đá. Đó là một một món quà của Đức Vua cho người nào dịch chuyển được tảng đá.
Câu chuyện của người nông dân này đã giúp chúng ta nhận ra một điều quý giá mà rất nhiều người trong chúng ta không bao giờ nhận thấy: Vật cản đôi khi cũng có thể là một cơ hội tốt.
Công kích người khác.
Thái độ keo kiệt, bủn xỉn, ích kỉ.
Thích mượn tiếng các nhân vật nổi tiếng để đề cao mình.
Thích làm tổn hại niềm vui thích của người khác.
Thích cắt ngang khi người khách nói, thô bạo nói xen vào ý kiến của người khác.
Quá khiêm tốn gần như giả tạo.
Thái độ hống hách, coi thường người khác.
Tỏ ra chán đời, ủ rũ.
Luôn kể công, tự khoe khoang ưu điểm.
Sống thủ đoạn, xảo quyệt, lợi mình, hại người.
Quá khinh suất, nông cạn, ấu trĩ.
Chua ngoa, cay nghiệt, ăn ở độc ác.
Khi nói chuyện, chỉ luôn muốn nói về mình, không đếm xỉa đến người khác, chỉ thích bàn đên những gì mình thích.
Bàng quan với mọi hoạt động chung quanh.
Thái độ thờ ơ, lãnh đạm.
Thái độ không nghiêm túc, mập mờ, ba phải.
Ăn nói lạnh nhạt, thiếu tình cảm.
Quá chú ý đến việc lấy lòng người khác, a dua, nịnh bợ.
Không có chính kiến, nghe ai nói cũng nói theo.
Tự đề cao mình, luôn cho là mình là một nhân vật quan trọng, mọi người phải luôn chú ý.
Tự cho mình là tài giỏi, khoe khoang để che giấu nhược điểm và sự bất lực của mình.
Thủ cựu, không chịu thử nghiệm cái mới, tìm kinh nghiệm mới, không chịu theo người khác dù họ đúng
Bài học về sự quan tâm
Trong tháng thứ 2 của khoá học y tá, vị giáo sư của chúng tôi đã cho chúng tôi một câu hỏi hết sức bất ngờ trong bài thi vấn đáp...
Tôi đã lướt qua hầu hết các câu hỏi trong bài thi, và ngạc nhiên dừng lại ở câu hỏi cuối cùng: “Hãy cho biết tên người phụ nữ quét dọn trường học của chúng ta?”. Một câu hỏi không có trong chuyên môn, chắc đây chỉ là một câu hỏi đùa thôi. Tôi đã nghĩ vậy!
Thật ra, tôi đã nhìn thấy người phụ nữ đó vài lần. Cô ấy cao, tóc sẫm màu và khoảng chừng 50 tuổi nhưng làm sao mà tôi có thể biết được tên cô ta cơ chứ? Tôi đã kết thúc bài làm của mình với câu cuối cùng bị bỏ trống.
Cuối giờ kiểm tra, một sinh viên đã hỏi vị giáo sư rằng: “Liệu ông có tính điểm cho câu hỏi cuối cùng kia không?”, ông ta trả lời: “Chắc chắn rồi”, rồi ông nói tiếp: “Trong công việc, các em sẽ gặp rất nhiều người, tất cả họ đều quan trọng, họ xứng đáng được nhận sự quan tâm của các em, dù chỉ là một nụ cười hay một câu chào”.
Tôi đã không bao giờ quên bài học đó trên mỗi bước đường đời của mình sau này, và tôi cũng không bao giờ quên tên của người phụ nữ đó, cô Dorothy.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Đặng Thị Lệ Thu
Dung lượng: 849,00KB|
Lượt tài: 2
Loại file: ppt
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)