Tieu phâm ATGT
Chia sẻ bởi Trần Quốc Bình |
Ngày 12/10/2018 |
25
Chia sẻ tài liệu: tieu phâm ATGT thuộc Ngữ văn 9
Nội dung tài liệu:
Tiểu phẩm vui: MỘT PHEN HÚ VÍA.
..........................................................trong vai: Ông An.
..........................................................trong vai: Bà Toàn.
..........................................................trong vai: Giao.
..........................................................trong vai: Thông.
(Tiểu phẩm gồm có hai màn, một cảnh).
MÀN MỘT.
Cảnh buổi sáng tại nhà ông An. (Một chiếc bàn, bốn ghế nhựa, một bộ ấm chén). Ông An từ nhà dưới đi lên, vừa đi vừa xĩa răng, rồi ngồi xuống ghế.
Ông An: Mụ Toàn ơi! Mụ ăn xong chưa? Xéch ấm nác chè lên đây tui bàn chút việc. Mụ Toàn ơi – Chao ơi! Điếc chi mà điếc dữ tợn rứa không biết.
Bà Toàn: Có việc chi rứa ông. Không phải tui tiếc, nhưng ông mua chi thì phải tính toán cho có lợi thì mua. (Vừa đi lên vừa liếc nhìn đồng hồ). Thôi chết mới đó mà 7h rồi (gọi với vào trong). Giao ơi! Thông ơi! Hai đứa ăn nhanh mà đi học, đi mần việc, trưa nữa ngay rồi tề. (Ngồi xuống ghế rót nước uống). Có việc chi? Ông nói nhành nhanh, tui còn đi chợ nữa chớ!
Ông An: Tui nói mụ điếc, đờ i ê c iếc sắc điếc, nghe chưa. Sáng ni mụ đi bộ, tui đi xe đạp lên côi Tân Lịch mua con bò nái về nuôi. Nghe nói, con chú Đới đi ma le, Ma-Lai chi đó chú có bán mười con bò đẹp dữ lắm.
Bà Toàn: Chi! (Ngoáy tai) Ông nói chi, nói lại coi. Tiền bạc mô? Tiếng Anh, tiếng chị một chữ den lã không có. Đi du lịch, du liếc chi? Bày giặc! Nước ngoài với nước trong. Ông có mà đi ngoài ra nước thì có, chớ du lịch cấy chi. (Điệu bộ nghoe nguẫy).
Ông An: Mần thinh! (Hét to làm Bà An giật mình). Điếc ơi là điếc, tui nói đi mua bò trên Tân Lịch nghe chưa? Điếc kiểu ni, không khéo đi chợ Kêng. Xuống đàng số một, xe ô tô hắn tréng không nổi chớ chơi mô.
Bà Toàn: (Ngoáy tai) Cấy chi? Nầy ông đừng cầu mạt tui nghe chưa! Ông lo là lo cấy thân của ông, có đi, thì coi phanh coi lốp lại, chứ xuống dốc Miếu mà đích phanh, mặt tiền, mặt hậu bán hết. Mạ con tui hết nhờ nghe chưa. (Quét nhà)
Ông An: Ngồi mà lo bò trắng răng, sáng ni mụ đi chợ, bán mớ ốc bươu. Nhớ mua cho tui con gà, chai rượu, mười long nếp (đếm đầu ngón tay, vỗ vỗ trán), có chi nữa không hè? Rồi trưa, đem sang nhà chú Hư, nói với chú thông cảm. Mần bát cơm, cúng cho thằng Hổng. Trưa tui chưa chắc về kịp nghe chưa? Ừ, mau thiệt, mới đó mà dỗ đầu rồi hè.
Bà Toàn: Rứa không phải để cúng bò à! Đem qua đó mần chi? Hắn chết là do phóng ẩu chớ. Ai đời, đường làng đường xóm mà hắn phi như đường cao tốc. Đúng là cha mô con nấy, cha Hư con Hỗng. Đặt tên răng mà khéo rứa không biết?
Ông An: Bậy, thằng Hỗng chết cũng có lỗi của miềng. Ai đời mới sáng mờ mờ, mụ đã kéo cấy xe trâu nằm chầnh ềnh ở ngoài cỗng. Nếu không có cấy xe trâu của mụ thì hắn can chi. Cứ nẽ theo luật ATGT thì mụ đi tù mọt gông chớ chơi mô.
Bà Toàn: Còn lâu, Ông đừng có doạ. Đường làng chớ phải đường số một mô mà đi bên phải bên trái. Bày giặc, làm như thể tui không biết chi về luật GT. Hắn phóng xe lên đàng tàu coi tàu có tréng bên phải bên trái chi không? (Nguýt ông An) Thôi tui đi chợ đây. (Lấy giõ đội nón rồi đi ra) Giao ơi! Thông ơi! Đi nhớ đóng cửa nghe hai đứa (Đi ra rồi lại chạy vào).
Ông An: Rứa còn chi đó nữa trời! (Lắc đầu).
Bà Toàn: Không phải quên máy lữa, tui quên dặn, có đi mua bò mua bê, thì đừng có uống rượu nghe chưa? (Lại đi ra).
Ông An: (Nói to) Nhớ rồi! Tham gia giao thông là không nên uống rượu. Nói mãi khổ lắm. Đi đi cho tui nhờ. (Xua tay).
(Giao và Thông đi ra, uống nước, đội mũ bảo hiễm. Giao thắt lại dây bảo hiễm cho em, dặn em: Nhớ ra cỗng trường luôn luôn đi về phía bên phải nghe! Phải nhìn trước nhìn sau rồi qua đường nghe em).
Thông: Dạ! Em nhớ.
Ông An: (Gật gù) Ừ, có học có khác, Giao này, con là thành viên trong đội xung
..........................................................trong vai: Ông An.
..........................................................trong vai: Bà Toàn.
..........................................................trong vai: Giao.
..........................................................trong vai: Thông.
(Tiểu phẩm gồm có hai màn, một cảnh).
MÀN MỘT.
Cảnh buổi sáng tại nhà ông An. (Một chiếc bàn, bốn ghế nhựa, một bộ ấm chén). Ông An từ nhà dưới đi lên, vừa đi vừa xĩa răng, rồi ngồi xuống ghế.
Ông An: Mụ Toàn ơi! Mụ ăn xong chưa? Xéch ấm nác chè lên đây tui bàn chút việc. Mụ Toàn ơi – Chao ơi! Điếc chi mà điếc dữ tợn rứa không biết.
Bà Toàn: Có việc chi rứa ông. Không phải tui tiếc, nhưng ông mua chi thì phải tính toán cho có lợi thì mua. (Vừa đi lên vừa liếc nhìn đồng hồ). Thôi chết mới đó mà 7h rồi (gọi với vào trong). Giao ơi! Thông ơi! Hai đứa ăn nhanh mà đi học, đi mần việc, trưa nữa ngay rồi tề. (Ngồi xuống ghế rót nước uống). Có việc chi? Ông nói nhành nhanh, tui còn đi chợ nữa chớ!
Ông An: Tui nói mụ điếc, đờ i ê c iếc sắc điếc, nghe chưa. Sáng ni mụ đi bộ, tui đi xe đạp lên côi Tân Lịch mua con bò nái về nuôi. Nghe nói, con chú Đới đi ma le, Ma-Lai chi đó chú có bán mười con bò đẹp dữ lắm.
Bà Toàn: Chi! (Ngoáy tai) Ông nói chi, nói lại coi. Tiền bạc mô? Tiếng Anh, tiếng chị một chữ den lã không có. Đi du lịch, du liếc chi? Bày giặc! Nước ngoài với nước trong. Ông có mà đi ngoài ra nước thì có, chớ du lịch cấy chi. (Điệu bộ nghoe nguẫy).
Ông An: Mần thinh! (Hét to làm Bà An giật mình). Điếc ơi là điếc, tui nói đi mua bò trên Tân Lịch nghe chưa? Điếc kiểu ni, không khéo đi chợ Kêng. Xuống đàng số một, xe ô tô hắn tréng không nổi chớ chơi mô.
Bà Toàn: (Ngoáy tai) Cấy chi? Nầy ông đừng cầu mạt tui nghe chưa! Ông lo là lo cấy thân của ông, có đi, thì coi phanh coi lốp lại, chứ xuống dốc Miếu mà đích phanh, mặt tiền, mặt hậu bán hết. Mạ con tui hết nhờ nghe chưa. (Quét nhà)
Ông An: Ngồi mà lo bò trắng răng, sáng ni mụ đi chợ, bán mớ ốc bươu. Nhớ mua cho tui con gà, chai rượu, mười long nếp (đếm đầu ngón tay, vỗ vỗ trán), có chi nữa không hè? Rồi trưa, đem sang nhà chú Hư, nói với chú thông cảm. Mần bát cơm, cúng cho thằng Hổng. Trưa tui chưa chắc về kịp nghe chưa? Ừ, mau thiệt, mới đó mà dỗ đầu rồi hè.
Bà Toàn: Rứa không phải để cúng bò à! Đem qua đó mần chi? Hắn chết là do phóng ẩu chớ. Ai đời, đường làng đường xóm mà hắn phi như đường cao tốc. Đúng là cha mô con nấy, cha Hư con Hỗng. Đặt tên răng mà khéo rứa không biết?
Ông An: Bậy, thằng Hỗng chết cũng có lỗi của miềng. Ai đời mới sáng mờ mờ, mụ đã kéo cấy xe trâu nằm chầnh ềnh ở ngoài cỗng. Nếu không có cấy xe trâu của mụ thì hắn can chi. Cứ nẽ theo luật ATGT thì mụ đi tù mọt gông chớ chơi mô.
Bà Toàn: Còn lâu, Ông đừng có doạ. Đường làng chớ phải đường số một mô mà đi bên phải bên trái. Bày giặc, làm như thể tui không biết chi về luật GT. Hắn phóng xe lên đàng tàu coi tàu có tréng bên phải bên trái chi không? (Nguýt ông An) Thôi tui đi chợ đây. (Lấy giõ đội nón rồi đi ra) Giao ơi! Thông ơi! Đi nhớ đóng cửa nghe hai đứa (Đi ra rồi lại chạy vào).
Ông An: Rứa còn chi đó nữa trời! (Lắc đầu).
Bà Toàn: Không phải quên máy lữa, tui quên dặn, có đi mua bò mua bê, thì đừng có uống rượu nghe chưa? (Lại đi ra).
Ông An: (Nói to) Nhớ rồi! Tham gia giao thông là không nên uống rượu. Nói mãi khổ lắm. Đi đi cho tui nhờ. (Xua tay).
(Giao và Thông đi ra, uống nước, đội mũ bảo hiễm. Giao thắt lại dây bảo hiễm cho em, dặn em: Nhớ ra cỗng trường luôn luôn đi về phía bên phải nghe! Phải nhìn trước nhìn sau rồi qua đường nghe em).
Thông: Dạ! Em nhớ.
Ông An: (Gật gù) Ừ, có học có khác, Giao này, con là thành viên trong đội xung
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Trần Quốc Bình
Dung lượng: 135,50KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)