THO TUYEN CHON
Chia sẻ bởi Vũ Đình Hà |
Ngày 08/05/2019 |
27
Chia sẻ tài liệu: THO TUYEN CHON thuộc Ngữ văn 9
Nội dung tài liệu:
Anh ngốc lắm
Em bảo anh đi đI
Sao anh không đứng lại!
Em bảo anh đừng đợi
Sao anh buồn đI ngay!
Em bảo anh chia tay
Sao anh không hối lỗi!
Em gi?n anh em dỗi
Sao anh không làm lành!
Sao anh ngốc thế anh!
Em ghét anh quá thể!
Sao mà anh ngốc thế!
Không nhìn vào mắt em!
( Định Hải)
Màu của thời gian
Rồi màu vàng mất - Theo mùa nắng xa
Rồi màu xanh mất - Theo mùa xuân qua
Thẳm sâu cũng mất - Vào mắt ban chiều
Khi em bé gái - Biết mình đáng yêu
Anh thành quá lứa - Đành đem sắc huyền
Thả lên mái tóc - Lần đầu làm duyên
Và cô hàng xóm - Xin chút má hồng
Và anh cho nốt - Đời thành tay không
Ngày mai về lại - Nào ai nhớ ra
Thời gian trắng mãi - Một màu phôi pha.
( ý Nhi)
Kỷ niệm
.Nhớ hôm hai đứa xa trường
Tớ giận đằng ấy, con đường nhiều mưa
Thế mà đằng ấy ngố chưa,
Cứ nài nỉ tớ, đòi đưa tớ về...
Dở dang
Trời đêm hôm ấy đầy giăng
Người đi mấy độ. mùa trăng đã già
Mai về, đường cũ giăng hoa
Tay em rào rậu thành ra cũng gì..
ừ thôI, cứ thế mà đi
Thơ viết ở biển
Anh xa em..
Trăng cũng lẻ, mặt trời cũng lẻ
Biển vẫn thấy mình dài rộng thế
Xa cánh buồm một chút đã cô đơn
Gió không phảI là roi
Mà đá núi phảI mòn
Em không phảI là chiều
Mà nhuộm anh đến tím
Anh có nghĩa gì đâu
Nếu chiều nay em chẳng đến
Dù sóng đã làm anh..
..nghiêng ngả.vì em..
( Hữu Thỉnh)
Bắt đầu khó, kết thúc càng khó hơn
ánh mắt ấy nói bao lời say đắm
Bóng dáng ấy vỗ về ta nhiều lắm
Cố xa đI sao càng muốn gần thêm
***
Dẫu mai này không được nắm tay em
Mắt trong mắt như cáI thời lửa cháy
Xin hãy lọc trong tàn tro đen ấy
Có những điều đốt mãI chẳng thành tro
( Quang Trung)
Chẳng hiểu vì sao ta có buổi chiều nay
Anh lại đến cho tim em bồi hồi.
Ngày tháng rộng, nỗi buồn không có tuổi
Nghĩ thương mình xa mãI một vòng tay
Chẳng hiểu vì sao không có mưa bay
Như độ ấy lối đI về thân áI
Tóc em xanh xoã trên vai ngần ngại
Cho lòng anh ngẩn ngơ..
Xin dấu yêu về theo giấc em mơ
Hãy giữ nghe em, nh?ng gì là mộng ước
Khi tráI tim anh vụng về không giữ được
Những vì sao băng qua đời mình
Em nằm.
.ngoài kia..mưa rơi..
Đêm..
.im lặng quá.
..Trời ơi, .
giật mình!..
Đêm
Anh gọi em là nàng tiên, công chúa
Là muôn nghìn hạt mưa nhỏ lonh lanh
Em vẫn ghi kỷ niệm của chúng mình
Mây nắng hồn nhiên cười đùa lối nhỏ
Mùa yêu đầu thường mong manh dễ vỡ
Vâng..
Nhưng em vẫn không tin
Khi gió về thổi lửa thắp mùa lên
Anh đã đI xa trong hồn em mãI mãI
Hương sữa mùa thu thơm tóc em ngần ngại
Hạt mưa hè nhoè tận cuối đông
Con đò không quên chở sáo sang sông
Để lại tiếng hót muôn lần quá khứ
( Vân Khánh)
Mùa xuân xanh xao, anh không quên đấy chứ?
Đoá hồng nhung mừng tuổi trăng tròn..
Vạt cỏ đêm thơ anh viết rất buồn
Để tương tư chín đầy trời mười sáu
Mùa hạ đến rồi phượng nồng nàn yêu dấu
Tiếng ve lênh đênh như những ước mơ đầu
Và em tin,..không có gì đâu..
( Vân Khánh)
Và mùi hương hoa ấy
Đã theo anh một đời
Dẫu dáng em xa vời
Anh vẫn còn mơ mãI
Những ngày xưa thân áI
Người hồn nhiên hát ca
Thẹn thùng giây phút ấy
Em nép vào khóm hoa
Êm mềm sợi tóc mai
Như tơ trời tháng chín
Long lanh vầng trăng sáng
Trong mắt em thu nào
Mùa hoa ơI mùa hoa
Nồng nàn con đường vắng
Để nay dù cách xa
Ngẩn ngơ từng đêm trắng
Cơn bão nghiêng đêm
Cây bẻ cành, gãy lá.
Ta nắm tay nhau, cùng qua đường
cho khỏi ngã
Cơn bão tạnh lâu rồi
Hàng cây xanh thắm lại
Nhưng em đã xa xôI.
Và cơn bão lòng ta thổi mãi..
..áo trắng là áo trắng à!
Một hôm ta thấy bạn ta thẹn thùng
Vở che ngực áo hơI phồng
Ta ngây ngô ngó má hồng hây hây
Aó trắng là áo trắng bay
Phấp pha phấp phỏng cáI ngày đợi mong
Bỗng dưng người ấy lấy chồng
Bỏ ta lại giữa mùa đông xám trời.
( Nguyễn Duy)
Mắt em thả biển vào trong
Cho con sóng đánh nát lòng anh ra
Trời sinh nắng đất sinh hoa
Ai sinh dan díu cho ta với mình
( Huy TRụ)
..Thêm một lời dại dột
Thế là em bỏ đi
Thêm một chút lầm lì
Thế nào em cũng khóc!
Nhận thêm một thiếp cưới
Thấy mình lẻ loi hơn
Thêm một đêm trăng tròn
Lại thấy mình đang khuyết...
.Bây giờ là mùa đông
Ngày dài và rộng quá
Một khoảng trời mênh mông
Vắng em thành lạnh giá
Mai anh về phương ấy
Nhớ em bên hiên nhà
Tinh khôI như nắng sớm
Hất đôI lời ngân nga..
Sao lòng còn thương
Bất chợt nhớ em như mùa đông nhớ nắng
Như mùa thu nhớ lá xôn xao
Bất chợt nhớ em đêm nay trở lạnh
Nhớ vầng trăng sáng mát hôm nào
Đêm cô đơn anh ôm đàn ngồi hát
Tiếng đàn rơI cho tráI tim bồi hồi
Tiếng đàn rơi..kỷ niệm khôn nguôi..
Lời nói vô tình cứa vào tim rớm máu
Nước mắt âm thầm cuốn vào lòng mưa bão
Nỗi đau không tên
Lúc ấy anh không đến bên em
Và đời anh chịu nhiều hối tiếc
Và em để thời gian cuốn hết
Những yêu thương nơI tráI tim mình
Mai em về dãy phố xa xinh
Anh phiêu lãng trong đời như gió
Nụ cười của em sao buồn đến thế
ThôI em cứ khóc đi.
Gửi mây ngàn
Nẻo đời cát bụi tình xa
Tình không ở trọ biết là về đâu
Rừng xưa úa giấc mơ đầu
Miên man hạ trắng một màu phôI pha
Người đI thác dội hồn ta
Nghe phiêu diêu với đoá hoa vô thường
Mưa hồng vỗ giấc yêu đương
Ngủ đI em giấc mộng hường lênh đênh
Tên em gọi mãI muôn lần
Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau?
Bóng chiều vó ngựa dồn câu
Trăm năm mọt cõi bể dâu đI về
( Kính tặng nhạc sĩ Trịnh)
Một nửa ngày xưa
(Gửi Bông)
Chim xa bầy thương cây nhớ cội
Người xa người tội lắm người ơI
Chẳng thà không biết thì thôI
Biết nhau mỗi đứa một nơI cũng buồn
Chè non ai háI nửa nương
cau non nửa chẽ, người thương nửa chừng
Nghe buồn lên mắt dưng dưng
Mai anh về đó thôI đừng nhớ em!..
Nửa vầng trăng sáng đêm đêm
Anh đI quên hết lời em dặn dò....
ÔI lạy chúa, nếu yêu là có tội
Thì suốt đời con có tội chúa ơI
Xin đày đoạ con cùng với một người
Mà con đã yêu đã tôn thờ như chúa
Con xin thôI không lên thiên đàng nữa
Lạy chúa làm lành xá tội cho con!
Tạ tình
Ngày xanh ơI chờ nhau chi năm tháng
Cho không gian héo hắt với thời gian
Mai còn chút u hoài cho dĩ vãng
Đốt phăng đI mà khóc với tro tàn
"Bông hoa trắng bức tường cũng trắng
Sao bóng hoa trên tường lại đen?.."
ứa nước mắt thương em đến chết
ThôI cảm ơn đời cho ta biết ăn năn
Những mùa trăng ca múa
Lại một mùa thu đI qua
Lại một mùa trăng lung linh thương nhớ
Lại day dứt trong ta những niềm dang dở
Dấu yêu ơI em ở phơng nào?
Qua một khoảng trời lá nắng xôn xao
Em bước điềm nhiên mướt xanh mùa con gáI
Riêng anh phiêu du những ngày dài mê mảI
Tìm nụ cười trong veo, ánh mắt trong veo
Còn chút gì xưa ấy mang theo
Để nhớ thương trong lòng tha thiết mãI
Ngày tháng cũ một đôI lần nhắc lại
Nghe nỗi buồn xanh mãI buổi vừa yêu
Những mùa hoa bỏ lại
Ngoài hiên nắng lên
ĐI về đâu đó giấc mơ trôI dạt giữa đêm
ÔI ngày hôm qua, dường như chưa đến bao giờ
Tỉnh giấc bên em một giấc mơ nhẹ.
Ngày mai khát khao
Hay hờn ghen mãI đôI môI em nụ hôn nào?
Như cành phong non chiều xưa em nép vào anh
Chợt thấy yêu thương giờ hoá xa lạ...
T? tháng năm đó đời cuốn trôI mãI
Em đI đâu mùa hoa bỏ lại
Về thăm núi đồi, hoàng hôn khép lại.
Nỗi đau ngày xưa..
( Việt Anh)
Dòng đời con nước vèo qua
TráI tim mắc cạn trong tà áo bay
Cỏn con một sợi lông mày
Mà đem cột tráI đất này vào anh
( Mạnh Hảo)
Em sợ nhất là sự nửa vời
khi tất cả trong em phảI là nguyên vẹn..
Nửa vời đúng ,nửa vời sai
nửa vời trắng đen, nửa vời thù bạn
trời đã sinh ra em
một tráI tim nguyên vẹn
có thể nào em yêu một kẻ nửa vời?
( Gia Nùng)
Em là nụ hoa rất nhỏ của đời tôI
Hoa nở giữa cuộc đời cằn cỗi
Hẳn thương kẻ không ai chờ đợi
Hoa gọi mời ta lạc nẻo từ lâu
Thì cứ xin làm lại từ đầu
Nâng hoa lên dù hoa bé nhỏ
Yêu như thể tình ta ngày cũ
Một mùa hoa chang chói dịu hồn ta
( Lữ Giang)
Chia cho em một đời tôI
một cay đắng
một niềm vui
một buồn.
TôI còn đâu nữa đam mê
Trời chang nắng tôI về héo khô
Chia cho em một đời thơ
một lênh đênh
một dại khờ
một tôi..
( Trọng Tạo)
Chia
Những gì đã qua, đã qua
Thì chẳng bao giờ trở lại
Những gì đã còn ở lại
Thì chẳng bao giờ qua đI
( Trần Anh Trang)
Em vẫn như ngày xưa
Mắt đen nhìn đong đưa
Nét cười sau vai áo
Tay mềm thon búp tơ
Dù thời gian chia phôI
Dù đường dài xa xôI
Em vẫn như ngày xưa
Mến yêu anh trọn đời
Mùa xuân, xuân sang rồi
Nhìn hoa em trao lời
Như ngày xưa em nói
Yêu thương anh trọn đời
( Ngọc Thụ)
CáI gì rồi cũng hư vô
Bao nhiêu tượng gỗ lên chùa ngồi chơI
CáI gì rồi cũng rụng rơI
Quả trong vườn cấm, hoa nơI Địa đàng
Chỉ còn mãI với thời gian
Tình yêu từ thuở hồng hoang dại khờ.
( Quang Huy)
Em bảo anh đi đI
Sao anh không đứng lại!
Em bảo anh đừng đợi
Sao anh buồn đI ngay!
Em bảo anh chia tay
Sao anh không hối lỗi!
Em gi?n anh em dỗi
Sao anh không làm lành!
Sao anh ngốc thế anh!
Em ghét anh quá thể!
Sao mà anh ngốc thế!
Không nhìn vào mắt em!
( Định Hải)
Màu của thời gian
Rồi màu vàng mất - Theo mùa nắng xa
Rồi màu xanh mất - Theo mùa xuân qua
Thẳm sâu cũng mất - Vào mắt ban chiều
Khi em bé gái - Biết mình đáng yêu
Anh thành quá lứa - Đành đem sắc huyền
Thả lên mái tóc - Lần đầu làm duyên
Và cô hàng xóm - Xin chút má hồng
Và anh cho nốt - Đời thành tay không
Ngày mai về lại - Nào ai nhớ ra
Thời gian trắng mãi - Một màu phôi pha.
( ý Nhi)
Kỷ niệm
.Nhớ hôm hai đứa xa trường
Tớ giận đằng ấy, con đường nhiều mưa
Thế mà đằng ấy ngố chưa,
Cứ nài nỉ tớ, đòi đưa tớ về...
Dở dang
Trời đêm hôm ấy đầy giăng
Người đi mấy độ. mùa trăng đã già
Mai về, đường cũ giăng hoa
Tay em rào rậu thành ra cũng gì..
ừ thôI, cứ thế mà đi
Thơ viết ở biển
Anh xa em..
Trăng cũng lẻ, mặt trời cũng lẻ
Biển vẫn thấy mình dài rộng thế
Xa cánh buồm một chút đã cô đơn
Gió không phảI là roi
Mà đá núi phảI mòn
Em không phảI là chiều
Mà nhuộm anh đến tím
Anh có nghĩa gì đâu
Nếu chiều nay em chẳng đến
Dù sóng đã làm anh..
..nghiêng ngả.vì em..
( Hữu Thỉnh)
Bắt đầu khó, kết thúc càng khó hơn
ánh mắt ấy nói bao lời say đắm
Bóng dáng ấy vỗ về ta nhiều lắm
Cố xa đI sao càng muốn gần thêm
***
Dẫu mai này không được nắm tay em
Mắt trong mắt như cáI thời lửa cháy
Xin hãy lọc trong tàn tro đen ấy
Có những điều đốt mãI chẳng thành tro
( Quang Trung)
Chẳng hiểu vì sao ta có buổi chiều nay
Anh lại đến cho tim em bồi hồi.
Ngày tháng rộng, nỗi buồn không có tuổi
Nghĩ thương mình xa mãI một vòng tay
Chẳng hiểu vì sao không có mưa bay
Như độ ấy lối đI về thân áI
Tóc em xanh xoã trên vai ngần ngại
Cho lòng anh ngẩn ngơ..
Xin dấu yêu về theo giấc em mơ
Hãy giữ nghe em, nh?ng gì là mộng ước
Khi tráI tim anh vụng về không giữ được
Những vì sao băng qua đời mình
Em nằm.
.ngoài kia..mưa rơi..
Đêm..
.im lặng quá.
..Trời ơi, .
giật mình!..
Đêm
Anh gọi em là nàng tiên, công chúa
Là muôn nghìn hạt mưa nhỏ lonh lanh
Em vẫn ghi kỷ niệm của chúng mình
Mây nắng hồn nhiên cười đùa lối nhỏ
Mùa yêu đầu thường mong manh dễ vỡ
Vâng..
Nhưng em vẫn không tin
Khi gió về thổi lửa thắp mùa lên
Anh đã đI xa trong hồn em mãI mãI
Hương sữa mùa thu thơm tóc em ngần ngại
Hạt mưa hè nhoè tận cuối đông
Con đò không quên chở sáo sang sông
Để lại tiếng hót muôn lần quá khứ
( Vân Khánh)
Mùa xuân xanh xao, anh không quên đấy chứ?
Đoá hồng nhung mừng tuổi trăng tròn..
Vạt cỏ đêm thơ anh viết rất buồn
Để tương tư chín đầy trời mười sáu
Mùa hạ đến rồi phượng nồng nàn yêu dấu
Tiếng ve lênh đênh như những ước mơ đầu
Và em tin,..không có gì đâu..
( Vân Khánh)
Và mùi hương hoa ấy
Đã theo anh một đời
Dẫu dáng em xa vời
Anh vẫn còn mơ mãI
Những ngày xưa thân áI
Người hồn nhiên hát ca
Thẹn thùng giây phút ấy
Em nép vào khóm hoa
Êm mềm sợi tóc mai
Như tơ trời tháng chín
Long lanh vầng trăng sáng
Trong mắt em thu nào
Mùa hoa ơI mùa hoa
Nồng nàn con đường vắng
Để nay dù cách xa
Ngẩn ngơ từng đêm trắng
Cơn bão nghiêng đêm
Cây bẻ cành, gãy lá.
Ta nắm tay nhau, cùng qua đường
cho khỏi ngã
Cơn bão tạnh lâu rồi
Hàng cây xanh thắm lại
Nhưng em đã xa xôI.
Và cơn bão lòng ta thổi mãi..
..áo trắng là áo trắng à!
Một hôm ta thấy bạn ta thẹn thùng
Vở che ngực áo hơI phồng
Ta ngây ngô ngó má hồng hây hây
Aó trắng là áo trắng bay
Phấp pha phấp phỏng cáI ngày đợi mong
Bỗng dưng người ấy lấy chồng
Bỏ ta lại giữa mùa đông xám trời.
( Nguyễn Duy)
Mắt em thả biển vào trong
Cho con sóng đánh nát lòng anh ra
Trời sinh nắng đất sinh hoa
Ai sinh dan díu cho ta với mình
( Huy TRụ)
..Thêm một lời dại dột
Thế là em bỏ đi
Thêm một chút lầm lì
Thế nào em cũng khóc!
Nhận thêm một thiếp cưới
Thấy mình lẻ loi hơn
Thêm một đêm trăng tròn
Lại thấy mình đang khuyết...
.Bây giờ là mùa đông
Ngày dài và rộng quá
Một khoảng trời mênh mông
Vắng em thành lạnh giá
Mai anh về phương ấy
Nhớ em bên hiên nhà
Tinh khôI như nắng sớm
Hất đôI lời ngân nga..
Sao lòng còn thương
Bất chợt nhớ em như mùa đông nhớ nắng
Như mùa thu nhớ lá xôn xao
Bất chợt nhớ em đêm nay trở lạnh
Nhớ vầng trăng sáng mát hôm nào
Đêm cô đơn anh ôm đàn ngồi hát
Tiếng đàn rơI cho tráI tim bồi hồi
Tiếng đàn rơi..kỷ niệm khôn nguôi..
Lời nói vô tình cứa vào tim rớm máu
Nước mắt âm thầm cuốn vào lòng mưa bão
Nỗi đau không tên
Lúc ấy anh không đến bên em
Và đời anh chịu nhiều hối tiếc
Và em để thời gian cuốn hết
Những yêu thương nơI tráI tim mình
Mai em về dãy phố xa xinh
Anh phiêu lãng trong đời như gió
Nụ cười của em sao buồn đến thế
ThôI em cứ khóc đi.
Gửi mây ngàn
Nẻo đời cát bụi tình xa
Tình không ở trọ biết là về đâu
Rừng xưa úa giấc mơ đầu
Miên man hạ trắng một màu phôI pha
Người đI thác dội hồn ta
Nghe phiêu diêu với đoá hoa vô thường
Mưa hồng vỗ giấc yêu đương
Ngủ đI em giấc mộng hường lênh đênh
Tên em gọi mãI muôn lần
Ngày sau sỏi đá cũng cần có nhau?
Bóng chiều vó ngựa dồn câu
Trăm năm mọt cõi bể dâu đI về
( Kính tặng nhạc sĩ Trịnh)
Một nửa ngày xưa
(Gửi Bông)
Chim xa bầy thương cây nhớ cội
Người xa người tội lắm người ơI
Chẳng thà không biết thì thôI
Biết nhau mỗi đứa một nơI cũng buồn
Chè non ai háI nửa nương
cau non nửa chẽ, người thương nửa chừng
Nghe buồn lên mắt dưng dưng
Mai anh về đó thôI đừng nhớ em!..
Nửa vầng trăng sáng đêm đêm
Anh đI quên hết lời em dặn dò....
ÔI lạy chúa, nếu yêu là có tội
Thì suốt đời con có tội chúa ơI
Xin đày đoạ con cùng với một người
Mà con đã yêu đã tôn thờ như chúa
Con xin thôI không lên thiên đàng nữa
Lạy chúa làm lành xá tội cho con!
Tạ tình
Ngày xanh ơI chờ nhau chi năm tháng
Cho không gian héo hắt với thời gian
Mai còn chút u hoài cho dĩ vãng
Đốt phăng đI mà khóc với tro tàn
"Bông hoa trắng bức tường cũng trắng
Sao bóng hoa trên tường lại đen?.."
ứa nước mắt thương em đến chết
ThôI cảm ơn đời cho ta biết ăn năn
Những mùa trăng ca múa
Lại một mùa thu đI qua
Lại một mùa trăng lung linh thương nhớ
Lại day dứt trong ta những niềm dang dở
Dấu yêu ơI em ở phơng nào?
Qua một khoảng trời lá nắng xôn xao
Em bước điềm nhiên mướt xanh mùa con gáI
Riêng anh phiêu du những ngày dài mê mảI
Tìm nụ cười trong veo, ánh mắt trong veo
Còn chút gì xưa ấy mang theo
Để nhớ thương trong lòng tha thiết mãI
Ngày tháng cũ một đôI lần nhắc lại
Nghe nỗi buồn xanh mãI buổi vừa yêu
Những mùa hoa bỏ lại
Ngoài hiên nắng lên
ĐI về đâu đó giấc mơ trôI dạt giữa đêm
ÔI ngày hôm qua, dường như chưa đến bao giờ
Tỉnh giấc bên em một giấc mơ nhẹ.
Ngày mai khát khao
Hay hờn ghen mãI đôI môI em nụ hôn nào?
Như cành phong non chiều xưa em nép vào anh
Chợt thấy yêu thương giờ hoá xa lạ...
T? tháng năm đó đời cuốn trôI mãI
Em đI đâu mùa hoa bỏ lại
Về thăm núi đồi, hoàng hôn khép lại.
Nỗi đau ngày xưa..
( Việt Anh)
Dòng đời con nước vèo qua
TráI tim mắc cạn trong tà áo bay
Cỏn con một sợi lông mày
Mà đem cột tráI đất này vào anh
( Mạnh Hảo)
Em sợ nhất là sự nửa vời
khi tất cả trong em phảI là nguyên vẹn..
Nửa vời đúng ,nửa vời sai
nửa vời trắng đen, nửa vời thù bạn
trời đã sinh ra em
một tráI tim nguyên vẹn
có thể nào em yêu một kẻ nửa vời?
( Gia Nùng)
Em là nụ hoa rất nhỏ của đời tôI
Hoa nở giữa cuộc đời cằn cỗi
Hẳn thương kẻ không ai chờ đợi
Hoa gọi mời ta lạc nẻo từ lâu
Thì cứ xin làm lại từ đầu
Nâng hoa lên dù hoa bé nhỏ
Yêu như thể tình ta ngày cũ
Một mùa hoa chang chói dịu hồn ta
( Lữ Giang)
Chia cho em một đời tôI
một cay đắng
một niềm vui
một buồn.
TôI còn đâu nữa đam mê
Trời chang nắng tôI về héo khô
Chia cho em một đời thơ
một lênh đênh
một dại khờ
một tôi..
( Trọng Tạo)
Chia
Những gì đã qua, đã qua
Thì chẳng bao giờ trở lại
Những gì đã còn ở lại
Thì chẳng bao giờ qua đI
( Trần Anh Trang)
Em vẫn như ngày xưa
Mắt đen nhìn đong đưa
Nét cười sau vai áo
Tay mềm thon búp tơ
Dù thời gian chia phôI
Dù đường dài xa xôI
Em vẫn như ngày xưa
Mến yêu anh trọn đời
Mùa xuân, xuân sang rồi
Nhìn hoa em trao lời
Như ngày xưa em nói
Yêu thương anh trọn đời
( Ngọc Thụ)
CáI gì rồi cũng hư vô
Bao nhiêu tượng gỗ lên chùa ngồi chơI
CáI gì rồi cũng rụng rơI
Quả trong vườn cấm, hoa nơI Địa đàng
Chỉ còn mãI với thời gian
Tình yêu từ thuở hồng hoang dại khờ.
( Quang Huy)
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Vũ Đình Hà
Dung lượng: |
Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)