Tap truyen ngan gui Ha Noi

Chia sẻ bởi Nguyễn Trọng Khoa | Ngày 12/10/2018 | 27

Chia sẻ tài liệu: Tap truyen ngan gui Ha Noi thuộc Ngữ văn 9

Nội dung tài liệu:

Truyện ngắn của Hoàng Dân
Giải thoát
1.
Hắn kia. Đám bạn cùng lớp dừng lại ngắm hắn rất lâu. Ngắm thoải mái như ngắm một pho tượng đá nằm giữa lối đi ồn ào và bụi bặm của cuộc đời. Hắn ngồi trên cái ghế xi măng láng đá mài, dựa lưng vào tấm đá hậu, hai tay đặt trước bụng, hơi ngửa mặt, đôi mắt vô hồn xa xăm.
Đám bạn lặng lẽ tiến đến gần hắn, rồi đứng thành hàng ngang trước mặt hắn. Hắn vẫn ngồi yên, không hề có phản ứng gì.
Liên rút khăn tay lau nước mắt, sụt sịt: Không ngờ đời Tiến lại ra nông nỗi này! Huy lắc đầu ngao ngán: Mình đã có lần theo chân một thằng bạn phóng viên đi thực tế để viết một cái phóng sự nhan đề: “Mình trần đi giữa nhân gian!”, lần ấy mình có dịp tới thăm hàng chục bệnh viện tâm thần trong cả nước và cứ bị ám ảnh mãi…
Thảo thở dài: Người ta bảo, quá tuổi bốn mươi, đàn ông độc thân dễ bị dở hơi lắm…
Khiêm: Mình cũng có một ông anh ruột đã quá bốn mươi, vẫn độc thân, nhưng cực kì sát gái, liệu ông anh mình có bị dở hơi không?
Đằng: Độc thân có thể cũng chỉ là một trong những nguyên nhân dẫn đến dở hơi mà thôi. Đời có bao nhiêu cú sốc tâm lí thì sẽ có bấy nhiêu ngả đường dẫn đến nhà thương điên, ví như: thất tình, mất chức, thua lỗ, sập bẫy, gia đình bất hoà…
Huy quì xuống trước mặt hắn, xoè bàn tay phải và giơ lên khua đi khua lại trước mặt hắn, gọi khẽ: Tiến… Tiến ơi, bạn bè đến thăm cậu đây… Có nhận ra ai không?
Mắt hắn vẫn mở to, hướng về một cõi mơ hồ nào đó, tịnh không có một phản ứng gì…
Bác sĩ Hương bước tới, nói: Bệnh nhân hiện đang ở trong giai đoạn mất trí nhớ…
Liên mắt ngấn lệ: Bác sĩ ơi, không có thứ thuốc đặc hiệu nào để phục hồi trí nhớ hay sao?
Bác sĩ Hương: Não bộ của con người là một tổ chức hữu cơ cực kì phức tạp, đụng vào vùng này tất sẽ tổn thương đến vùng khác, đôi khi phục hồi được vùng trí nhớ thì vùng ức chế lại bùng phát dữ dội hơn…
Khiêm: Như thế nghĩa là sao, thưa bác sĩ?
Bác sĩ Hương: Nói nôm na là, khi nhớ lại tất cả, con người sẽ càng đau đớn hơn, tức giận hơn, tuyệt vọng hơn và có thể bệnh điên sẽ càng phát tác khó lường hơn… Ngay trong những con người bình thường như chúng ta vẫn luôn tiềm tàng bệnh tâm thần, chỉ cần căng thẳng quá mức một chút là chúng ta sẽ bị bệnh ngay; nhưng cũng chỉ cần kiềm chế và cố “quên” đi một chút là chúng ta giữ được trạng thái thăng bằng…
Thảo: Như vậy, việc khó khăn nhất đối với con người là phải biết cách “quên” những mất mát, thù hận, đau khổ… phải không, thư
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...

Người chia sẻ: Nguyễn Trọng Khoa
Dung lượng: 224,00KB| Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)