Phương định
Chia sẻ bởi Phạm Hoài Thu |
Ngày 12/10/2018 |
23
Chia sẻ tài liệu: phương định thuộc Ngữ văn 9
Nội dung tài liệu:
Đề bài : Cảm nhận của em về đoạn trích cuối bài cuối bài “ những ngôi sao xa sôi ”
“ _ Mưa đá ! Cha mẹ ơi , mưa đá ! ”
…. sóng trong tâm trí tôi ”
BÀI LÀM
“ Những ngôi sao xa xôi ” là 1 trong những tác phẩm đầu tay của LÊ MINH KHUÊ sáng tác năm 1971. Truyện đã để lại ấn tượng sâu đậm trong tâm trí em , nhưng có lẽ đặc sắc hơn cả là đoạn trích cuối văn bản . Đoạn trích là đoạn hồi tưởng của nhân vật Phương Định , nhịp kể chậm lại gợi nhớ 1 thời tuổi nhỏ đã qua,1 thời vô tư hồn nhiên và 0 khí yên bình trước chiến tranh .Cơn mưa đá ập đến giữa dòng suy nghĩ của Phương Định .Cô giật mình thốt lên : “ Mưa đá ! Cha mẹ ơi, mưa đá ”.Cô vui thích cuống cuồng ,trông như 1 đứa trẻ thấy 1 thứ đồ chơi lạ lẫm.Sự hồn nhiên của cô khiến 0 khí như dịu lại ,khung cảnh như trở nên tinh nghịch hơn giữa chiến trường ác liệt. Những niềm vui thơ dại của cô lại nở tung ra ,say sưa và tràn đầy .Sư hồn nhiên của cô khiến Nho đang bị thương trở nên thích thú , k còn cảm thấy đau đớn nữa. Phương Định chạy lại bỏ trên bàn tay đang xòe của Nho mấy viên đá. Nho vui sướng nhổm dậy kêu : “ Nào , mày cho tao mấy viên nữa ”. Nhưng mưa đã tạnh . Nhanh như khi nó đến để lại trong lòng cô gái thanh niên xung phong trẻ sự tiếc nuối . Cô k tiếc những viên đá , cũng k tiếc cơn mưa đá lâu lâu mới thấy trên cao điểm mà có lẽ trong mưa những kí ức ngọt ngào , nhẹ nhàng của tuổi thơ ùa về. Cô nhớ đến mẹ, nhớ cái cửa sổ mà qua nó cô nhìn thấy những ngôi sao to trên bầu trời thành phố . Hoặc là những cái cây , cái vòm tròn của nhà hát ,bà bán kem hoặc những đứa trẻ chơi đá banh. Cô nhớ lại những kỉ niệm xưa , khung cảnh nhộn nhịp trù phú của thành phố nơi mình sống . Cô nhớ đến những thứ đó bằng sự tiếc nuối . Có lẽ cô nghĩ nếu chiến tranh k xảy ra những điều đó vẫn cứ tiếp diễn hằng ngày . Cô sẽ lại ở bên gia đình và chứng kiến sự đổi thay từng ngày của quê hương. Sẽ chẳng có những tiếng khóc con trẻ tìm ba , tìm mẹ . Chẳng có những đôi mắt mẹ già mòn mỏi mong con trở về , cũng chẳng có những người vợ vất vả chăm con 1 mình. Mà quê hương sẽ trải dài màu vàng lúa chín , tiếng nói cười sẽ vang khắp xóm làng. Nhưng những điều ấy thật xa vời ,y như những ngôi sao vẫn lấp lánh trên bầu trời. Chỉ sau 1 cơn mưa đá , những kí ức đó ùa về xoáy mạnh như sóng trong tâm trí cô với sự tiếc nuối. Những kí ức của Phương Định cũng xoáy sâu vào tâm trí người đọc , để lại những suy nghĩ về con người , về làng quê và chiến tranh. Nhưng dù chiến tranh có ác liệt như thế nào thì những cô gái trẻ , những con người Việt Nam kiên cường vẫn đón nhận nó 1 cách nhẹ nhàng để chiến đấu kiên cường.
“ _ Mưa đá ! Cha mẹ ơi , mưa đá ! ”
…. sóng trong tâm trí tôi ”
BÀI LÀM
“ Những ngôi sao xa xôi ” là 1 trong những tác phẩm đầu tay của LÊ MINH KHUÊ sáng tác năm 1971. Truyện đã để lại ấn tượng sâu đậm trong tâm trí em , nhưng có lẽ đặc sắc hơn cả là đoạn trích cuối văn bản . Đoạn trích là đoạn hồi tưởng của nhân vật Phương Định , nhịp kể chậm lại gợi nhớ 1 thời tuổi nhỏ đã qua,1 thời vô tư hồn nhiên và 0 khí yên bình trước chiến tranh .Cơn mưa đá ập đến giữa dòng suy nghĩ của Phương Định .Cô giật mình thốt lên : “ Mưa đá ! Cha mẹ ơi, mưa đá ”.Cô vui thích cuống cuồng ,trông như 1 đứa trẻ thấy 1 thứ đồ chơi lạ lẫm.Sự hồn nhiên của cô khiến 0 khí như dịu lại ,khung cảnh như trở nên tinh nghịch hơn giữa chiến trường ác liệt. Những niềm vui thơ dại của cô lại nở tung ra ,say sưa và tràn đầy .Sư hồn nhiên của cô khiến Nho đang bị thương trở nên thích thú , k còn cảm thấy đau đớn nữa. Phương Định chạy lại bỏ trên bàn tay đang xòe của Nho mấy viên đá. Nho vui sướng nhổm dậy kêu : “ Nào , mày cho tao mấy viên nữa ”. Nhưng mưa đã tạnh . Nhanh như khi nó đến để lại trong lòng cô gái thanh niên xung phong trẻ sự tiếc nuối . Cô k tiếc những viên đá , cũng k tiếc cơn mưa đá lâu lâu mới thấy trên cao điểm mà có lẽ trong mưa những kí ức ngọt ngào , nhẹ nhàng của tuổi thơ ùa về. Cô nhớ đến mẹ, nhớ cái cửa sổ mà qua nó cô nhìn thấy những ngôi sao to trên bầu trời thành phố . Hoặc là những cái cây , cái vòm tròn của nhà hát ,bà bán kem hoặc những đứa trẻ chơi đá banh. Cô nhớ lại những kỉ niệm xưa , khung cảnh nhộn nhịp trù phú của thành phố nơi mình sống . Cô nhớ đến những thứ đó bằng sự tiếc nuối . Có lẽ cô nghĩ nếu chiến tranh k xảy ra những điều đó vẫn cứ tiếp diễn hằng ngày . Cô sẽ lại ở bên gia đình và chứng kiến sự đổi thay từng ngày của quê hương. Sẽ chẳng có những tiếng khóc con trẻ tìm ba , tìm mẹ . Chẳng có những đôi mắt mẹ già mòn mỏi mong con trở về , cũng chẳng có những người vợ vất vả chăm con 1 mình. Mà quê hương sẽ trải dài màu vàng lúa chín , tiếng nói cười sẽ vang khắp xóm làng. Nhưng những điều ấy thật xa vời ,y như những ngôi sao vẫn lấp lánh trên bầu trời. Chỉ sau 1 cơn mưa đá , những kí ức đó ùa về xoáy mạnh như sóng trong tâm trí cô với sự tiếc nuối. Những kí ức của Phương Định cũng xoáy sâu vào tâm trí người đọc , để lại những suy nghĩ về con người , về làng quê và chiến tranh. Nhưng dù chiến tranh có ác liệt như thế nào thì những cô gái trẻ , những con người Việt Nam kiên cường vẫn đón nhận nó 1 cách nhẹ nhàng để chiến đấu kiên cường.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Phạm Hoài Thu
Dung lượng: 3,91KB|
Lượt tài: 0
Loại file: docx
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)