Nỗi niềm ngề giáo
Chia sẻ bởi Đỗ Mỹ Ninh |
Ngày 09/10/2018 |
52
Chia sẻ tài liệu: Nỗi niềm ngề giáo thuộc Tập đọc 3
Nội dung tài liệu:
TÂM SỰ 26-3
11h ngày 27/3
Vở kịch: Cô bé mồ côi diễn trong ngày 26-3-2013 đã thật sự thành công. Em Lê Anh diễn xong còn khóc mãi. Quả thật em là một cô bé rất tình cảm. Tôi nghĩ đến vở kịch và cả đêm cũng không ngủ được bởi lớp tôi cũng có một em học sinh trong hoàn cảnh như thế.Thông điệp tôi muốn gửi tới thầy cô, các phụ huynh và tập thể lớp 3C là hãy xích lại gần nhau hơn nữa, hẫy đồng cảm và yêu thương nhau, hãy dành cho các em thiếu sự may mắn một tình thương lơn lao hơn chỉ là những vật chất đóng góp hoàn thành nghĩa vụ. Có lẽ họ hiểu được điều tôi muốn nói, các em hiểu được điều tôi muốn nói. Các em trong đội kịch: Cảm ơn các em đã nói hộ lòng cô....
10h ngày 27/3
Mình thật xúc động bởi một em học sinh đã hỏi mình và khóc: Cô ơi em cứ nghĩ nếu cô không dạy em nữa là nước mắt em lại trào ra. Ngay lập tức đôi mắt em đỏ hoe...Có lẽ nào em lại quý cô đến vậy. Tôi hỏi : Thế cô mắng em, em không ghét cô à? Em lắc đầu: Không ạ. Tôi chợt nhận ra từ bao nhiêu năm trong nghề có lẽ các em sẽ không bao giờ ghét tôi bởi vì các em hiểu những gì tôi muốn dành cho các em. Tôi đã thật sự với những gì mách bảo từ trái tim.Có lẽ nghề nhà giáo chẳng có một quy luật một công thức nào cả. Chỉ có những lứa học sinh và người thầy tự biết mình phải làm gì bằng chính lương tâm của họ. Thành quả đón nhận không phải là bây giờ mà là nhiều nhiều năm nữa....Tôi bỗng vui hơn bao giờ hết và đây là điều tôi cần phấn đấu và quyết tâm trong cuộc đời nhà giáo của mình.
11h ngày 27/3
Vở kịch: Cô bé mồ côi diễn trong ngày 26-3-2013 đã thật sự thành công. Em Lê Anh diễn xong còn khóc mãi. Quả thật em là một cô bé rất tình cảm. Tôi nghĩ đến vở kịch và cả đêm cũng không ngủ được bởi lớp tôi cũng có một em học sinh trong hoàn cảnh như thế.Thông điệp tôi muốn gửi tới thầy cô, các phụ huynh và tập thể lớp 3C là hãy xích lại gần nhau hơn nữa, hẫy đồng cảm và yêu thương nhau, hãy dành cho các em thiếu sự may mắn một tình thương lơn lao hơn chỉ là những vật chất đóng góp hoàn thành nghĩa vụ. Có lẽ họ hiểu được điều tôi muốn nói, các em hiểu được điều tôi muốn nói. Các em trong đội kịch: Cảm ơn các em đã nói hộ lòng cô....
10h ngày 27/3
Mình thật xúc động bởi một em học sinh đã hỏi mình và khóc: Cô ơi em cứ nghĩ nếu cô không dạy em nữa là nước mắt em lại trào ra. Ngay lập tức đôi mắt em đỏ hoe...Có lẽ nào em lại quý cô đến vậy. Tôi hỏi : Thế cô mắng em, em không ghét cô à? Em lắc đầu: Không ạ. Tôi chợt nhận ra từ bao nhiêu năm trong nghề có lẽ các em sẽ không bao giờ ghét tôi bởi vì các em hiểu những gì tôi muốn dành cho các em. Tôi đã thật sự với những gì mách bảo từ trái tim.Có lẽ nghề nhà giáo chẳng có một quy luật một công thức nào cả. Chỉ có những lứa học sinh và người thầy tự biết mình phải làm gì bằng chính lương tâm của họ. Thành quả đón nhận không phải là bây giờ mà là nhiều nhiều năm nữa....Tôi bỗng vui hơn bao giờ hết và đây là điều tôi cần phấn đấu và quyết tâm trong cuộc đời nhà giáo của mình.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Đỗ Mỹ Ninh
Dung lượng: 29,00KB|
Lượt tài: 3
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)