Lop 3
Chia sẻ bởi Hằng Hâm |
Ngày 10/10/2018 |
36
Chia sẻ tài liệu: lop 3 thuộc Toán học 5
Nội dung tài liệu:
So sánh
Người ta náo nức. Không khí ấy làm cho mấy ông voi canh chực chầu hầu cũng đâm ra bồn chồn. Chúng rê mấy cái chân to như cột nhà giằng sợi lòi tói bằng sắt phải kêu lên xủng xoảng.
Ai mà chẳng có lần nhìn đàn vịt con vàng óng ả như những nắm tơ nõn bơi lội lặn ngụp ríu rít kiếm ăn.
Mặt sông phẳng lặng như một dải cát đục.
Tôi bỗng thấy bực mình với mấy tàu lá chuối cứ vỗ lạch xạch như đùa và trêu tức chúng tôi.
Vừa đi, tôi vừa đập cái gậy tre của Toàn vào hòn đá bên cạnh đường kêu lốp cốp giống như Toàn đập vào cột nhà tối qua.
Nếu ai đứng tít trên trời cao kia nhìn xuống, hẳn sẽ ngạc nhiên thấy hòn đảo bé xíu này thật giống cái phao xanh nổi trên một vùng nước cũng rất xanh.
Dáng người cô to đậm, đôi mắt sáng trắng màu hoa cát, tóc đen mướt như vạt buồm nhuộm than.
Giọng cô hát ấm như tiếng sóng vào mùa cá, mỗi lần cất lên không cứ người, đến hoa thạch lan, tiêu tử lan trên đảo đều phải nghiêng cánh nghe.
Có một ông tiên tóc bạc phơ, hai mắt sáng như hai ngọn lửa, khi qua thăm đảo Ngọc đã ngắt tặng cô bông hoa mẫu đơn biển và khen: “ Cháu tốt bụng lắm. Cháu thành nàng tiên của đảo rồi!”
Thuỵ ngóng mắt mãi ra xa, bụng dạ nóng như lửa đốt.
Nguyên thấy con bé em mình lanh chanh như con rối nước ở quê.
Ban đêm, điện như sao, chỗ nào cũng lấp loá như lạc vào một rừng ánh sáng.
Những người thợ vào lò, chiếc đèn đất lúc lắc bên người, trông ngộ nghĩnh như giắt vào sườn chiếc bánh bò to tướng.
Nước sông ngọt như đường, đâu có mặn chát như nước ở đây.
ở đấy có những cánh đồng lúa thẳng tắp, có những tốp cò cánh đỏ như lửa, chiều nào cũng bay ngang qua.
Mùa này bèo tây chưa có hoa, cọng bèo vươn cao, lá xoè to như bàn tay.
Sáng ra, nhấc lờ lên, cá rô róc róc trong khung nan tre. Đổ ra chậu, con nào cũng giương cái vây đen như giương cờ, lách đi đến nhanh, đuôi ngoắt ngoắt.
Con đường đất núi đỏ như son, lượn vắt ngang từng eo đồi.
Cái cần cẩu to như một cái nhà, thò tay sắt xách lên cả một toa than, đổ rào rào xuống xà lan.
Nguyên nhìn biển, ngạc nhiên hết sức. Rõ ràng những con sóng đỏ như phẩm tung lên, xô đuổi nhau, lượn vào bờ.
Cành tre non cầm trên tay uốn cong như bông lau.
Đang mải suy nghĩ thì một bóng ngươì chạy ùa vào như một cơn gió.
Đèn trên cầu Lai Khê như những con mắt cú đang chĩa về phía chúng tôi không chớp.
Nhờ có chút ánh sáng của những ngọn đèn điện trên cầu Lai Khê hắt lại, tôi thấy đầu của Toàn lừ lừ sang sông như một trái bưởi trôi theo cái đầu gậy, thò lên mặt nước chừng một gang tay.
Toàn bật cười lên, cái cươì hồn nhiên và trong sáng ấy như mấy vì sao
Người ta náo nức. Không khí ấy làm cho mấy ông voi canh chực chầu hầu cũng đâm ra bồn chồn. Chúng rê mấy cái chân to như cột nhà giằng sợi lòi tói bằng sắt phải kêu lên xủng xoảng.
Ai mà chẳng có lần nhìn đàn vịt con vàng óng ả như những nắm tơ nõn bơi lội lặn ngụp ríu rít kiếm ăn.
Mặt sông phẳng lặng như một dải cát đục.
Tôi bỗng thấy bực mình với mấy tàu lá chuối cứ vỗ lạch xạch như đùa và trêu tức chúng tôi.
Vừa đi, tôi vừa đập cái gậy tre của Toàn vào hòn đá bên cạnh đường kêu lốp cốp giống như Toàn đập vào cột nhà tối qua.
Nếu ai đứng tít trên trời cao kia nhìn xuống, hẳn sẽ ngạc nhiên thấy hòn đảo bé xíu này thật giống cái phao xanh nổi trên một vùng nước cũng rất xanh.
Dáng người cô to đậm, đôi mắt sáng trắng màu hoa cát, tóc đen mướt như vạt buồm nhuộm than.
Giọng cô hát ấm như tiếng sóng vào mùa cá, mỗi lần cất lên không cứ người, đến hoa thạch lan, tiêu tử lan trên đảo đều phải nghiêng cánh nghe.
Có một ông tiên tóc bạc phơ, hai mắt sáng như hai ngọn lửa, khi qua thăm đảo Ngọc đã ngắt tặng cô bông hoa mẫu đơn biển và khen: “ Cháu tốt bụng lắm. Cháu thành nàng tiên của đảo rồi!”
Thuỵ ngóng mắt mãi ra xa, bụng dạ nóng như lửa đốt.
Nguyên thấy con bé em mình lanh chanh như con rối nước ở quê.
Ban đêm, điện như sao, chỗ nào cũng lấp loá như lạc vào một rừng ánh sáng.
Những người thợ vào lò, chiếc đèn đất lúc lắc bên người, trông ngộ nghĩnh như giắt vào sườn chiếc bánh bò to tướng.
Nước sông ngọt như đường, đâu có mặn chát như nước ở đây.
ở đấy có những cánh đồng lúa thẳng tắp, có những tốp cò cánh đỏ như lửa, chiều nào cũng bay ngang qua.
Mùa này bèo tây chưa có hoa, cọng bèo vươn cao, lá xoè to như bàn tay.
Sáng ra, nhấc lờ lên, cá rô róc róc trong khung nan tre. Đổ ra chậu, con nào cũng giương cái vây đen như giương cờ, lách đi đến nhanh, đuôi ngoắt ngoắt.
Con đường đất núi đỏ như son, lượn vắt ngang từng eo đồi.
Cái cần cẩu to như một cái nhà, thò tay sắt xách lên cả một toa than, đổ rào rào xuống xà lan.
Nguyên nhìn biển, ngạc nhiên hết sức. Rõ ràng những con sóng đỏ như phẩm tung lên, xô đuổi nhau, lượn vào bờ.
Cành tre non cầm trên tay uốn cong như bông lau.
Đang mải suy nghĩ thì một bóng ngươì chạy ùa vào như một cơn gió.
Đèn trên cầu Lai Khê như những con mắt cú đang chĩa về phía chúng tôi không chớp.
Nhờ có chút ánh sáng của những ngọn đèn điện trên cầu Lai Khê hắt lại, tôi thấy đầu của Toàn lừ lừ sang sông như một trái bưởi trôi theo cái đầu gậy, thò lên mặt nước chừng một gang tay.
Toàn bật cười lên, cái cươì hồn nhiên và trong sáng ấy như mấy vì sao
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Hằng Hâm
Dung lượng: 47,00KB|
Lượt tài: 1
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)