HOÀNG ANH NHÚT NHÁT
Chia sẻ bởi Nguyễn Thị Huệ |
Ngày 05/10/2018 |
44
Chia sẻ tài liệu: HOÀNG ANH NHÚT NHÁT thuộc Nhà trẻ
Nội dung tài liệu:
HOÀNG ANH NHÚT NHÁT
Trong một khu rừng sâu có một chú Hoàng Anh hót rất hay nhưng lại rất nhút nhát . Chú thường xấu hổ ở chỗ đông người . Lúc hót chú toàn cúi đầu xuống , chẳng dám nhìn mặt ai .
Mùa xuân đến , muôn loài trong rừng sâu mở hội , mọi người mời Hoàng Anh đến hót , chú thấy rất khó từ chối .
Ngày hội đến , Hoàng Anh rất lo lắng , đến tiết mục cuối cùng chú lo sợ bước lên sân khấu , giọng run run mới hót hót được vài câu thì không thể hót tiếp được nữa .
Chú Hoàng Anh rất buồn , thế nhưng bọn vẹn ngu ngốc lại chê cười chú “Hoàng Anh ơi , cậu nhát gan thế , hót có mỗi nửa bài mà cũng hót chẳng ra hồn”
Trên đường về nhà , Hoàng Anh gặp một chú chim khách nhỏ , chim khách chê cười nói : “Hoàng Anh , cậu thật là nhút nhát , mới hót được nửa bài mà cũng chẳng ra hồn , hãy mạnh bạo lên”.
Hoàng Anh trở về nhà nói với mẹ : “Từ nay trở đi , con sẽ không hót nữa”. Mẹ nói : “Đừng ngại , từ nay về sau con lại càng phải hót nhiều hơn , thì con sẽ bạo dạn dần lên”.
Hoàng Anh nghe lời mẹ ngày ngày ngày luyện tập .
Một lần Hoàng Anh bay lên mỏm núi , nhìn thấy nhiều vẹt chú liền đứng trước mặt chúng hót vang . Bọn vẹt ngu ngốc kia nói : “Đồ nhát gan , đừng hót nữa”.Hoàng Anh nhỏ không để ý đến chúng , càng hót to hơn , hay hơn .
Lại một lần khác ,Hoàng Anh bay ra khỏi khu rừng sâu thấy rất nhiều chim khách . Bọn chim khách lắm lời nói : “À đến rồi à , tên nhát gan kia .”Chim khách liền cất giọng hót.
Hoàng Anh lại bay đến chỗ bọn ếch xanh và chim khách núi hót vang. Ếch xanh và chim khách núi nghe xong liền khen : “Cậu đã bạo dạn lên rồi đấy , hót càng ngày càng hay”
Mùa hè đến , rừng sâu lại mở hội , Hoàng Anh một mình bước lên khán đài biểu diễn , chú chẳng hề run và hót rất hay . Mọi người hết lời khen ngợi chú.
Trong một khu rừng sâu có một chú Hoàng Anh hót rất hay nhưng lại rất nhút nhát . Chú thường xấu hổ ở chỗ đông người . Lúc hót chú toàn cúi đầu xuống , chẳng dám nhìn mặt ai .
Mùa xuân đến , muôn loài trong rừng sâu mở hội , mọi người mời Hoàng Anh đến hót , chú thấy rất khó từ chối .
Ngày hội đến , Hoàng Anh rất lo lắng , đến tiết mục cuối cùng chú lo sợ bước lên sân khấu , giọng run run mới hót hót được vài câu thì không thể hót tiếp được nữa .
Chú Hoàng Anh rất buồn , thế nhưng bọn vẹn ngu ngốc lại chê cười chú “Hoàng Anh ơi , cậu nhát gan thế , hót có mỗi nửa bài mà cũng hót chẳng ra hồn”
Trên đường về nhà , Hoàng Anh gặp một chú chim khách nhỏ , chim khách chê cười nói : “Hoàng Anh , cậu thật là nhút nhát , mới hót được nửa bài mà cũng chẳng ra hồn , hãy mạnh bạo lên”.
Hoàng Anh trở về nhà nói với mẹ : “Từ nay trở đi , con sẽ không hót nữa”. Mẹ nói : “Đừng ngại , từ nay về sau con lại càng phải hót nhiều hơn , thì con sẽ bạo dạn dần lên”.
Hoàng Anh nghe lời mẹ ngày ngày ngày luyện tập .
Một lần Hoàng Anh bay lên mỏm núi , nhìn thấy nhiều vẹt chú liền đứng trước mặt chúng hót vang . Bọn vẹt ngu ngốc kia nói : “Đồ nhát gan , đừng hót nữa”.Hoàng Anh nhỏ không để ý đến chúng , càng hót to hơn , hay hơn .
Lại một lần khác ,Hoàng Anh bay ra khỏi khu rừng sâu thấy rất nhiều chim khách . Bọn chim khách lắm lời nói : “À đến rồi à , tên nhát gan kia .”Chim khách liền cất giọng hót.
Hoàng Anh lại bay đến chỗ bọn ếch xanh và chim khách núi hót vang. Ếch xanh và chim khách núi nghe xong liền khen : “Cậu đã bạo dạn lên rồi đấy , hót càng ngày càng hay”
Mùa hè đến , rừng sâu lại mở hội , Hoàng Anh một mình bước lên khán đài biểu diễn , chú chẳng hề run và hót rất hay . Mọi người hết lời khen ngợi chú.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Thị Huệ
Dung lượng: |
Lượt tài: 2
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)