Giáo dục địa phương Văn học 9: DANH NHÂN VĂN HỌC THỪA THIÊN HUẾ

Chia sẻ bởi Nguyễn Anh Quân | Ngày 07/05/2019 | 22

Chia sẻ tài liệu: Giáo dục địa phương Văn học 9: DANH NHÂN VĂN HỌC THỪA THIÊN HUẾ thuộc Ngữ văn 9

Nội dung tài liệu:

TÔI THẤY
NHÂN TÀI
CỐ ĐÔ
TRÊN
TÁC GIẢ VĂN HỌC
THỪA THIÊN HUẾ SAU 1975
HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG
HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG
Nếu tên em là Mai 
Hãy gọi tôi là Trúc 
Nếu em là hoa cúc 
Tôi sẽ là mùa thu...

Trích Tôi sẽ là mùa thu - HPNT 
Sinh: 9/9/1937
Quê quán: làng Bích Khê, xã Triệu Long, huyện Triệu Phong, tỉnh Quảng Trị.
Ông từng là Tổng thư ký Hội Văn học nghệ thuật Bình Trị Thiên-Huế, Chủ tịch Hội Văn học nghệ thuật Bình Trị Thiên, Tổng biên tập tạp chí Cửa Việt...
BÚT KÍ
Bút ký của Hoàng Phủ Ngọc Tường hấp dẫn người đọc ở tấm lòng nhân văn sâu sắc, trí tuệ uyên bác và chất Huế thơ huyền hoặc, quyến rũ....
Ngô Minh
Rất nhiều ánh lửa (1979)
Ai đã đặt tên cho dòng sông (1984)
Ngọn núi ảo ảnh (2000)
Trịnh Công Sơn và cây đàn lya của hoàng tử bé (bút ký văn hóa, 2005)
Miền cỏ thơm (2007)
THƠ
Thơ Hoàng Phủ Ngọc Tường là vẻ đẹp của nỗi buồn hoài niệm, những day dứt triết học, từ sâu thẳm thời gian, sâu thẳm đất đai vọng lên trong tâm khảm người đọc.
Ngô Minh
Địa chỉ buồn
Đường phố ấy
Bói hoa
Bồng bềnh cho tới mai sau
Biệt Tiền Giang
Cỏ, chim sẻ và châu chấu
Chiều xuân
Dù năm dù tháng
Dạ khúc
Gửi cho người
Hoa cúc xanh
Hoa hồng ở làng Cáclôpherơ
Hoa ngô đồng
Hoa thuỷ tiên
Kỷ niệm dành cho hoa Violet
Không đề
Kinh cầu trong mưa
Lời ngu ngơ của một gã mù chữ
Một chút sương mù trên bàn tay
Một ngày bỗng nhớ một ngày
Nói với bóng mình in trên vách
Nhớ lá
Nhớ một người
Sinh nhật
Ta lại hát như thời trai trẻ
Tôi đi trên những con đường rừng cũ
Tôi biết nơi kia có một chỗ ngồi
Tôi sẽ là mùa thu
Thiền định
Trái tim hồng
Trên dấu rêu mờ
Trở lại đất Hùng
Vẽ tôi
Về chơi với cỏ
Về nụ hồng em đã cho anh
...
THƠ
Nếu có thể so sánh thì tôi nghĩ rằng Sơn Nam thuộc đến ngóc ngách những sự tích xưa sau của Sài Gòn - Bến Nghé. Tôi thì nhớ được ít nhiều tên làng vùng Hà Nội. Hoàng Phủ Ngọc Tường thì trầm cả tâm hồn trong khuôn mặt cuộc đời cùng với đất trời, sông nước của Huế.

Nhà văn Tô Hoài
TÁC GIẢ VĂN HỌC
THỪA THIÊN HUẾ SAU 1975
LÂM THỊ MỸ DẠ
LÂM THỊ MỸ DẠ
Gương mặt em, bạn bè tôi không biết
Nên mỗi người có gương mặt em riêng...
Trích Khoảng trời, hố bom - LTMD
Sinh: 18/9/1949
Quê quán: huyện Lệ Thủy, tỉnh Quảng Bình
Lâm Thị Mỹ Dạ là ủy viên Ban chấp hành Hội Văn học Nghệ thuật Thừa Thiên - Huế, hội viên Hội Nhà văn Việt Nam,...
THƠ
Thơ Lâm Thị Mỹ Dạ hay ở những chỗ bất thần, ngơ ngác và những rung cảm đầy nữ tính.
Ngô Văn Phú
Anh đã nhìn thấy em
Anh đừng khen em
Anh có tốt không
Đãi thóc
Đề tặng một giấc mơ
Đi cùng sông Hương
Đi qua một làn hương
Ừ thôi, tưởng tượng...
Bói sóng
Bi kịch của riêng tôi
Biển
Buổi sáng trong vườn
Có một đường long não
Cho anh tựa vào em
Chuyện cũ tuổi thơ
Chuyện cổ nước mình
Em sợ
Giấc ngủ mặt trời
Hái tuổi em đầy tay
Hạt sương
Hoa
Hoa quỳnh
Hoa thật hoa giả
Không đề (I)1
Không đề (II)
Không đề (III)
Không đề (IV)
Khoảng thời gian xanh biếc
Khoảng trời, hố bom
Khuôn mặt ẩn kính
Làm gì có biển
Lòng kiêu hãnh
Lời muốn nói...
Môt tuổi cho con
Mọc lên mỗi sớm
Một mình
Một ngày Đà Lạt
Mưa
Ném thia lia
Ngày hôm qua – ngày hôm nay
Ngoảnh lại
Nguyên chất
Người mù cầm đèn
Nhỏ bé tựa búp bê
Những chú ve ca hát
Những ngày không anh
Như lá
Nước Nga vừa xanh
Quả thông trong vườn Pasternak
Rượu
Sự tích hoa đá
Tôi có bao nhiêu đêm trắng
Tôi thấy mình...
Tôi về với tôi
Tự bạch
Tháng giêng
Thân phận tơ trời
Thời tuổi trẻ bà đâu
Thưa rằng
Trắng trong
Trước Nha Trang
Tuổi
Tuổi anh.
THƠ
BỀNH BỒNG CHO TỚI MAI SAU
Có con thuyền trong sương trắng
Bềnh bồng như một cánh chim
Có em chèo thuyền áo trắng
Xôn xao như trốn như tìm
Có vầng mặt trời rựng sáng
Bồi hồi như một trái tim

Em chèo thuyền về phía hừng đông
Hứng chút phấn mặt trời trên má
Bụi mặt trời vương đầy gót chân
In những dấu hoa hài trên sóng
Anh mãi nghe từ đáy
màu sương mỏng
Bài hát tình yêu dậy một phương hồng

Từ thuở nào vũ trụ đã sinh ra
Mà sao mặt trời mối ngày vẫn trẻ
Mà sao anh đã từ vạn kỷ
Bên sông này anh đứng hát
mặt trời lên

Vẫn đi hoài trong cõi vô biên
Mặt trăng là mảnh gương
riêng soi trái đất
Trái đất trôi như một cánh bèo dâu
Mặt trời nhiều khi phập phồng hơi thở
Mê man nhớ những tinh cầu

Những hành tinh ngẫm rồi thấy lạ
Bềnh bồng mà vẫn theo nhau
Anh với em, ừ thì cũng lạ
Bềnh bồng cho tới mai sau.

1986
Bồng bềnh cho tới mai sau là bài thơ về trái tim tình yêu, “Trái tim mặt trời” vĩnh cửu, một bài thơ tình hay và mới mẻ. Đó là thơ tặng quê hương vợ và người vợ thân thiết cụ thể của mình. Nhưng sức liên tưởng, phát hiện khái quát đã làm cho bài thơ như một tượng đài tình yêu vũ trụ...
Trích CAND.com.vn
CÁC TÁC GIẢ TÁC PHẨM KHÁC
Phùng Quán
Tuổi thơ dữ dội (tiểu thuyết, 1988)
Trăng hoàng cung (tiểu thuyết thơ, 1993)
Thơ Phùng Quán (thơ, 1995)
Ba phút sự thật (ký, 2006)
CÁC TÁC GIẢ TÁC PHẨM KHÁC
Mường Mán
Hồng Hạ (tiểu thuyết, 1989)
Thương nhớ người dưng (1989)
Kiều Dũng (tiểu thuyết, 1989)
Ngon hơn trái cấm (tiểu thuyết, 1989)
Khóc nữa đi sớm mai (1990)
Người đàn ông tội nghiệp của tôi (1990)
Mùa thu tóc rối (1990)
Chiều vàng hoa cúc (1992)
Trộm trải vườn người (1994)...
Nguyễn Khoa Điềm
Ngôi nhà có ngọn lửa ấm (1986)
Thơ Nguyễn Khoa Điềm (1990)
Cửa thép (1972)
Đất và khát vọng
Trường ca
Đất nước
Giặc Mỹ
Gửi anh Tường
Hình dung về Chê Ghêvara
Hồi kết cuộc
Khoảng trời yêu dấu
Khúc hát ru những em bé lớn trên lưng mẹ
Lau
Lời chào
Màu xanh lên đường
Mùa Xuân ở A Đời
Ngày vui
Nghĩ về một nhãn hiệu
Người con gái chằm nón bài thơ
Nơi Bác từng qua
Nỗi nhớ
Tháng chạp ở Hồng Trường
Thưa mẹ con đi
Tiễn bạn cuối mùa đông
Tình Ca
Tôi lại đi đường này
Trên núi sông
Từ những gì các anh trao?
Tuổi trẻ không yên
Vỗ Hờn
Xanh xanh bóng núi
Xuống đường
CHO CON THÊM VÀI NĂM

Cho con thêm vài năm
Để mỗi sáng được đẩy xe cho ba xuống uống ngụm trà nhìn người qua lại
Để được thấy mắt ba hiền từ cúi trên trang báo
Vẫy tay khi con xách túi chợ về

Cho con thêm vài năm…
Hơn bốn mươi nhưng con vẫn yếu đuối trước cuộc đời
Nước mắt vẫn trào mỗi lần chỉ mới nghĩ về mất mát
Vài năm – con có đủ mạnh mẽ hơn không?
Cho con thêm vài năm
Để hai cháu lớn thêm thành bờ vai vững chãi
Đủ cho con dựa vào mỗi lúc khổ đau

Cho con thêm vài năm
Có ba quờ tay đắp tấm chăn trên ngực mẹ
Khi đêm về
Để căn nhà đỡ cô quạnh
Dáng mẹ lui hui một mình

Cho con thêm vài năm
Được không ba?
HOÀNG DẠ THƯ – CON GÁI CỦA HPNT VÀ LTMD
HẾT...
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...

Người chia sẻ: Nguyễn Anh Quân
Dung lượng: | Lượt tài: 0
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)