Dan y vieng lang bac
Chia sẻ bởi Hoàng Anh Quân |
Ngày 12/10/2018 |
26
Chia sẻ tài liệu: dan y vieng lang bac thuộc Ngữ văn 9
Nội dung tài liệu:
A/ TÌM HIỂU ĐỀ: I/ Kiểu bài: Phân tích tác phẩm II/ Nội dung: Phân tích giá trị NGHỆ THUẬT + NỘI DUNG bài thơ “Viếng lăng Bác”
NGHỆ THUẬT:
_ Thể thơ tám chữ. _ Từ xưng hô “con” giàu sắc thái biểu cảm. _ Từ cảm “ôi”, câu cảm thể hiện niềm xúc động chân thành, tha thiết. _ Lối nhân hóa sinh động, gợi cảm: “Mặt trời đi qua trên lăng”, “Cây tre trung hiếu”… _ Hình ảnh ẩn dụ tinh tế, tài tình, độc đáo, gợi sự liên tưởng phong phú: “mặt trời trong lăng”, “hàng tre”, “bảy mươi chín mùa xuân”… _ Lời thơ nhẹ nhàng, tha thiết, chứa chan cảm xúc. _ Điệp ngữ “muốn làm” được đặt ở đầu 2 câu thơ liên tiếp có tác dụng nhấn mạnh ước nguyện chân thành, tha thiết của tác giả.
NỘI DUNG: Bài thơ thể hiện niềm xúc động chân thành, lòng yêu kính, biết ơn sâu sắc va nỗi niềm thương nhớ Bác Hồ của nhà thơ khi được đến viếng lăng Bác.
B/ DÀN Ý: I/ MỞ BÀI: _ “Viếng lăng Bác” là bài thơ giàu chất trữ tình đằm thắm, thiết tha được Viễn Phương sáng tác trong dịp đến thăm nơi yên nghỉ cuối cùng của Bác Hồ - vị cha già kính yêu của dân tộc. _ Với niềm xúc động chân thành, nhà thơ đã bày tỏ lòng kính yêu, biết ơn sâu sắc, niềm thương nhớ Bác khôn nguôi: Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác… ….. Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này. ( Tháng 4/1976 ) _ Hòa cùng nguồn cảm xúc dạt dào của nhà thơ, chúng ta sẽ cảm nhận và rung động sâu xa trước tình cảm chân thành, thắm thiết của người con miền Nam đối với Bác Hồ kính yêu. II/ THÂN BÀI: (Kết hợp phân tích nghệ thuật và nội dung) KHỔ 1: _ Như một người con xa, nay mới có dịp được trở về viếng thăm “người cha” đã khuất, Viễn Phương vô cùng bồi hồi, xúc động: Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát… _ Trong tâm trạng của người con miền Nam “mong Bác nỗi mong cha”, nhà thơ bày tỏ tình cảm chân thành, tha thiết của mình đối với vị cha già kính yêu của dân tộc. Tác giả xưng “con” biểu lộ tình cảm gần gũi, thân thương, kính trọng đối với Bác. _ Giờ đây, đứng trước lăng mộ của Người, trong lòng nhà thơ dâng trào bao xúc động, nghẹn ngào. Nguồn cảm xúc ấy cứ dâng trào mãnh liệt: Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng. Từ cảm “ôi” đã diễn tả niềm cảm xúc sâu xa của nhà thơ trước cảnh tượng thiêng liêng nơi lăng Bác. _ Hình ảnh gợi tả “hàng tre xanh xanh” thật gần gũi, thân thương, biểu tượng cho làng quê Việt Nam tràn đầy sức sống dồi dào, mãnh liệt. Dù có phải trải qua bao “bão táp mưa sa” nhưng hàng tre vẫn xanh tươi, vẫn vươn lên mạnh mẽ. Từ bao đời nay, tre đã trở thành biểu tượng cho con người Việt Nam có chí khí cao cả, có sức sống bền bỉ, dẻo dai, kiên cường, bất khuất: “Loài tre đâu chịu mọc cong Chưa lên đã thẳng như chông lạ thường.” ( Tre Việt Nam – Nguyễn Duy ) _ Trong tâm hồn nhà thơ thì hình ảnh hàng tre đứng quanh lăng Bác biểu tượng cho toàn thể dân tộc Việt Nam đã hợp thành đội ngũ trang nghiêm, chỉnh tề, vững vàng bên lăng Bác. Dù trong hoàn cảnh nào, cả dân tộc vẫn giữ trọn tấm lòng thành kính hướng về Bác. KHỔ 2: _ Với tấm lòng thành kính Viễn Phương tiếp tục suy tưởng khi đứng trước lăng Bác, ngợi ca công ơn của Người: Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ _ Hình ảnh “mặt trời đi qua trên lăng” là mặt trời của thiên nhiên, nguồn ánh sáng rực rỡ, vĩnh viễn, bất tận trên thế gian này. Ánh sáng mặt trời đem lại sự sống cho con người và vạn vật _ Từ hình ảnh thiên nhiên, tác giả đã liên tưởng và sáng tạo một hình ảnh ẩn dụ tinh tế, tài tình, độc đáo, “mặt trời trong lăng rất đỏ” để ca ngợi công ơn to lớn và sự cao cả, vĩ đại của Bác. Trong tâm hồn Bác ngời sáng một vầng hào quang rực rỡ như nguồn sáng của mặt trời đã đem lại sự sống cho con người, vạn vật. Đó cũng chính là vầng hào quang chói lọi của lí tưởng cách mạng mãi mãi soi sáng
NGHỆ THUẬT:
_ Thể thơ tám chữ. _ Từ xưng hô “con” giàu sắc thái biểu cảm. _ Từ cảm “ôi”, câu cảm thể hiện niềm xúc động chân thành, tha thiết. _ Lối nhân hóa sinh động, gợi cảm: “Mặt trời đi qua trên lăng”, “Cây tre trung hiếu”… _ Hình ảnh ẩn dụ tinh tế, tài tình, độc đáo, gợi sự liên tưởng phong phú: “mặt trời trong lăng”, “hàng tre”, “bảy mươi chín mùa xuân”… _ Lời thơ nhẹ nhàng, tha thiết, chứa chan cảm xúc. _ Điệp ngữ “muốn làm” được đặt ở đầu 2 câu thơ liên tiếp có tác dụng nhấn mạnh ước nguyện chân thành, tha thiết của tác giả.
NỘI DUNG: Bài thơ thể hiện niềm xúc động chân thành, lòng yêu kính, biết ơn sâu sắc va nỗi niềm thương nhớ Bác Hồ của nhà thơ khi được đến viếng lăng Bác.
B/ DÀN Ý: I/ MỞ BÀI: _ “Viếng lăng Bác” là bài thơ giàu chất trữ tình đằm thắm, thiết tha được Viễn Phương sáng tác trong dịp đến thăm nơi yên nghỉ cuối cùng của Bác Hồ - vị cha già kính yêu của dân tộc. _ Với niềm xúc động chân thành, nhà thơ đã bày tỏ lòng kính yêu, biết ơn sâu sắc, niềm thương nhớ Bác khôn nguôi: Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác… ….. Muốn làm cây tre trung hiếu chốn này. ( Tháng 4/1976 ) _ Hòa cùng nguồn cảm xúc dạt dào của nhà thơ, chúng ta sẽ cảm nhận và rung động sâu xa trước tình cảm chân thành, thắm thiết của người con miền Nam đối với Bác Hồ kính yêu. II/ THÂN BÀI: (Kết hợp phân tích nghệ thuật và nội dung) KHỔ 1: _ Như một người con xa, nay mới có dịp được trở về viếng thăm “người cha” đã khuất, Viễn Phương vô cùng bồi hồi, xúc động: Con ở miền Nam ra thăm lăng Bác Đã thấy trong sương hàng tre bát ngát… _ Trong tâm trạng của người con miền Nam “mong Bác nỗi mong cha”, nhà thơ bày tỏ tình cảm chân thành, tha thiết của mình đối với vị cha già kính yêu của dân tộc. Tác giả xưng “con” biểu lộ tình cảm gần gũi, thân thương, kính trọng đối với Bác. _ Giờ đây, đứng trước lăng mộ của Người, trong lòng nhà thơ dâng trào bao xúc động, nghẹn ngào. Nguồn cảm xúc ấy cứ dâng trào mãnh liệt: Ôi! Hàng tre xanh xanh Việt Nam Bão táp mưa sa đứng thẳng hàng. Từ cảm “ôi” đã diễn tả niềm cảm xúc sâu xa của nhà thơ trước cảnh tượng thiêng liêng nơi lăng Bác. _ Hình ảnh gợi tả “hàng tre xanh xanh” thật gần gũi, thân thương, biểu tượng cho làng quê Việt Nam tràn đầy sức sống dồi dào, mãnh liệt. Dù có phải trải qua bao “bão táp mưa sa” nhưng hàng tre vẫn xanh tươi, vẫn vươn lên mạnh mẽ. Từ bao đời nay, tre đã trở thành biểu tượng cho con người Việt Nam có chí khí cao cả, có sức sống bền bỉ, dẻo dai, kiên cường, bất khuất: “Loài tre đâu chịu mọc cong Chưa lên đã thẳng như chông lạ thường.” ( Tre Việt Nam – Nguyễn Duy ) _ Trong tâm hồn nhà thơ thì hình ảnh hàng tre đứng quanh lăng Bác biểu tượng cho toàn thể dân tộc Việt Nam đã hợp thành đội ngũ trang nghiêm, chỉnh tề, vững vàng bên lăng Bác. Dù trong hoàn cảnh nào, cả dân tộc vẫn giữ trọn tấm lòng thành kính hướng về Bác. KHỔ 2: _ Với tấm lòng thành kính Viễn Phương tiếp tục suy tưởng khi đứng trước lăng Bác, ngợi ca công ơn của Người: Ngày ngày mặt trời đi qua trên lăng Thấy một mặt trời trong lăng rất đỏ _ Hình ảnh “mặt trời đi qua trên lăng” là mặt trời của thiên nhiên, nguồn ánh sáng rực rỡ, vĩnh viễn, bất tận trên thế gian này. Ánh sáng mặt trời đem lại sự sống cho con người và vạn vật _ Từ hình ảnh thiên nhiên, tác giả đã liên tưởng và sáng tạo một hình ảnh ẩn dụ tinh tế, tài tình, độc đáo, “mặt trời trong lăng rất đỏ” để ca ngợi công ơn to lớn và sự cao cả, vĩ đại của Bác. Trong tâm hồn Bác ngời sáng một vầng hào quang rực rỡ như nguồn sáng của mặt trời đã đem lại sự sống cho con người, vạn vật. Đó cũng chính là vầng hào quang chói lọi của lí tưởng cách mạng mãi mãi soi sáng
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Hoàng Anh Quân
Dung lượng: 36,50KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)