Cảm nhận về 2 khổ thơ sau: MXNN và ST
Chia sẻ bởi Bùi Tấn Quốc |
Ngày 12/10/2018 |
44
Chia sẻ tài liệu: cảm nhận về 2 khổ thơ sau: MXNN và ST thuộc Ngữ văn 9
Nội dung tài liệu:
Cảm nhận về bức tranh thiên nhiên qua 2 khổ thơ sau:
“Mọc giữa dòng sông xanh “Bỗng nhận ra hương ổi
Một bông hoa tím biết Phả vào trong gió se
Ôi con chim chiền chiện Sương chùng chình qua ngỏ
Hát chi mà vang trời Hình như thu đã về”
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng”
(Mùa Xuân nho nhỏ-Thanh Hải) (Sang Thu-Hữu Thỉnh)
Dàn ý:
*Mở Bài:
-Giới thiệu tác giả, tác phẩm, đoạn trích (cả 2), hoàn cảnh ra đời của cả 2:
+Thiên nhiên luôn là nguồn cảm hứng vô tận đối với thi sĩ từ xưa đến nay bởi vẻ đẹp gợi cảm và vĩnh hằng của nó.
+Hình ảnh thiên nhiên luôn được gợi lên với những bức tranh tuyệt đẹp qua biết bao tác phẩm sống mãi với thời gian.
+Mỗi lần đọc “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải và “Sang Thu” của Hữu Thỉnh, chúng ta lại bắt gặp những sung cảm tinh tế của nhà thơ trước vẻ đẹp của thiên nhiên ban tặng cho cuộc sống.
Đặc biệt 2 khổ thơ đầu của bài thơ đã khơi gợi cho người đọc những cảm xúc bâng khuân sao xuyến của thiên nhiên ở 2 mùa xuân thu.
*Thân Bài:
-Đoạn 1: Cảm nhận về khổ thơ đầu bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ”: Nhận xét: Một bức tranh mùa xuân khoáng đạt, tươi tắn, rộn rã âm thanh, sắc màu hiền hoà thơ mộng và cảm xúc sây sưa ngây ngất của nhà thơ.
+Hình ảnh mùa xuân được tái hiện bằng vài nét chấm phá nhưng giàu sức gợi: Trên dòng sông xanh mênh mông, hiền hoà, thơ mộng điểm xuyết 1 vài bông hoa màu tím thân nhẹ nhưng tràn đầy chất thơ.
+Phân tích nghệ thuật đảo ngữ với động từ “mọc” được đưa lên đầu đoạn thơ để làm nổi bật sức sống mãnh liệt của thiên nhiên khi mùa đến.
+Hình ảnh âm thanh của tiếng chim chiền chiện “vang trời” gợi 1 không gian cao rộng, thoáng đoãn, rộn rã và giàu sức sống.
+Cảm xúc của nhà thơ: say sưa, ngây ngất
-Đoạn 2 :
+Bức tranh thiên nhiên chớm thu, tín hiệu báo mùa: cũng được phát hoạ bằng vài nét chấm phá: hương ổi, gió se và sương thu.
+Phân tích động từ “Phả” giàu sức gợi: không thể thay từ “Phả” bằng từ “hoà”, từ “quyện”.
+Nếu thay từ “hoà” , “quyện” thì chúng ta chỉ cảm nhận được mùi vị của hương ổi mà không cảm nhận được hương vị của làn gió se lạnh, động từ “Phả” vừa gợi sự gợi cảm quyến rũ của đầu mùa Thu thản nhẹ, thoang thoảng lan toả vào làn gió, tràn vào không gian … Đồng thời động từ “Phả” còn gợi lên sự cảm nhận làn gió thu se lạnh mơn man - trên da thịt, 1 sự chuyển mùa bằng tín hiệu đặc trưng của thiên nhiên sang thu
+Từ láy “Chùng chình” đã được nhân hoá thổi hồn vào làn sương gợi từng bước chuyển động chậm chạp như còn vương vấn, lưu luyến. Làn sương “Chùng chình” tạo nên 1 không gian mơ màng, thơ mộng, sương giăng giăng đầu ngõ là nét đặc trưng của vẻ đẹp đầu thu chỉ có ở những làn quê Miền Bắc.Nhưng cảnh vật vừa mới chấm thu, sương thu chưa dày đặc mà chỉ mới xuất hiện lãng đoãng, mơ hồ, chùng chình, khiến nhà thơ bất giác nhận ra thu đã về rồi chăng? Một sự phán đoán còn mơ hồ.
+Cảm xúc và trạng thái của nhà thơ Hữu Thỉnh. Tất cả các tín hiệu của thiên nhiên vào thu trong thời khắc chuyển mùa mong manh được nhà thơ bất giác nhận ra: “Bổng” mở đầu bài thơ đã diễn tả trạng thái ấy, nhưng dù bất giác ngỡ ngàng dường như nhà thơ có sự chờ đợi sẵn để đón nhận vẻ đẹp của thiên nhiên trong phút giây mong manh giao mùa này chăng? Chỉ có 1 hồn thơ nhạy cảm yêu thiên nhiên say đắm mới có những rung động tinh tế trước sự chuyển mùa rõ rệt đến thế.
-Đoạn 3:
-Giống nhau: thiên nhiên trong 2 khổ thơ đều hiện lên thật gợi cảm, nên thơ cùng với những rung động tinh tế và tình yêu thiên nhiên tha thiết của nhà thơ. Đều chọn lọc những hình ảnh tiêu biểu bằng vài nét chấn phá và dùng những từ ngữ giàu sức gợi để diển tả cái hồn của bức tranh thiên nhiên.
-Khác nhau:
+Thanh Hải cảm nhận vẻ đẹp của mùa xuân lúc nằm trên giường bệnh, điều đó còn thể hiện tiếng lòng yêu tha thiết cuộc sống, yêu thiên nhiên
“Mọc giữa dòng sông xanh “Bỗng nhận ra hương ổi
Một bông hoa tím biết Phả vào trong gió se
Ôi con chim chiền chiện Sương chùng chình qua ngỏ
Hát chi mà vang trời Hình như thu đã về”
Từng giọt long lanh rơi
Tôi đưa tay tôi hứng”
(Mùa Xuân nho nhỏ-Thanh Hải) (Sang Thu-Hữu Thỉnh)
Dàn ý:
*Mở Bài:
-Giới thiệu tác giả, tác phẩm, đoạn trích (cả 2), hoàn cảnh ra đời của cả 2:
+Thiên nhiên luôn là nguồn cảm hứng vô tận đối với thi sĩ từ xưa đến nay bởi vẻ đẹp gợi cảm và vĩnh hằng của nó.
+Hình ảnh thiên nhiên luôn được gợi lên với những bức tranh tuyệt đẹp qua biết bao tác phẩm sống mãi với thời gian.
+Mỗi lần đọc “Mùa xuân nho nhỏ” của Thanh Hải và “Sang Thu” của Hữu Thỉnh, chúng ta lại bắt gặp những sung cảm tinh tế của nhà thơ trước vẻ đẹp của thiên nhiên ban tặng cho cuộc sống.
Đặc biệt 2 khổ thơ đầu của bài thơ đã khơi gợi cho người đọc những cảm xúc bâng khuân sao xuyến của thiên nhiên ở 2 mùa xuân thu.
*Thân Bài:
-Đoạn 1: Cảm nhận về khổ thơ đầu bài thơ “Mùa xuân nho nhỏ”: Nhận xét: Một bức tranh mùa xuân khoáng đạt, tươi tắn, rộn rã âm thanh, sắc màu hiền hoà thơ mộng và cảm xúc sây sưa ngây ngất của nhà thơ.
+Hình ảnh mùa xuân được tái hiện bằng vài nét chấm phá nhưng giàu sức gợi: Trên dòng sông xanh mênh mông, hiền hoà, thơ mộng điểm xuyết 1 vài bông hoa màu tím thân nhẹ nhưng tràn đầy chất thơ.
+Phân tích nghệ thuật đảo ngữ với động từ “mọc” được đưa lên đầu đoạn thơ để làm nổi bật sức sống mãnh liệt của thiên nhiên khi mùa đến.
+Hình ảnh âm thanh của tiếng chim chiền chiện “vang trời” gợi 1 không gian cao rộng, thoáng đoãn, rộn rã và giàu sức sống.
+Cảm xúc của nhà thơ: say sưa, ngây ngất
-Đoạn 2 :
+Bức tranh thiên nhiên chớm thu, tín hiệu báo mùa: cũng được phát hoạ bằng vài nét chấm phá: hương ổi, gió se và sương thu.
+Phân tích động từ “Phả” giàu sức gợi: không thể thay từ “Phả” bằng từ “hoà”, từ “quyện”.
+Nếu thay từ “hoà” , “quyện” thì chúng ta chỉ cảm nhận được mùi vị của hương ổi mà không cảm nhận được hương vị của làn gió se lạnh, động từ “Phả” vừa gợi sự gợi cảm quyến rũ của đầu mùa Thu thản nhẹ, thoang thoảng lan toả vào làn gió, tràn vào không gian … Đồng thời động từ “Phả” còn gợi lên sự cảm nhận làn gió thu se lạnh mơn man - trên da thịt, 1 sự chuyển mùa bằng tín hiệu đặc trưng của thiên nhiên sang thu
+Từ láy “Chùng chình” đã được nhân hoá thổi hồn vào làn sương gợi từng bước chuyển động chậm chạp như còn vương vấn, lưu luyến. Làn sương “Chùng chình” tạo nên 1 không gian mơ màng, thơ mộng, sương giăng giăng đầu ngõ là nét đặc trưng của vẻ đẹp đầu thu chỉ có ở những làn quê Miền Bắc.Nhưng cảnh vật vừa mới chấm thu, sương thu chưa dày đặc mà chỉ mới xuất hiện lãng đoãng, mơ hồ, chùng chình, khiến nhà thơ bất giác nhận ra thu đã về rồi chăng? Một sự phán đoán còn mơ hồ.
+Cảm xúc và trạng thái của nhà thơ Hữu Thỉnh. Tất cả các tín hiệu của thiên nhiên vào thu trong thời khắc chuyển mùa mong manh được nhà thơ bất giác nhận ra: “Bổng” mở đầu bài thơ đã diễn tả trạng thái ấy, nhưng dù bất giác ngỡ ngàng dường như nhà thơ có sự chờ đợi sẵn để đón nhận vẻ đẹp của thiên nhiên trong phút giây mong manh giao mùa này chăng? Chỉ có 1 hồn thơ nhạy cảm yêu thiên nhiên say đắm mới có những rung động tinh tế trước sự chuyển mùa rõ rệt đến thế.
-Đoạn 3:
-Giống nhau: thiên nhiên trong 2 khổ thơ đều hiện lên thật gợi cảm, nên thơ cùng với những rung động tinh tế và tình yêu thiên nhiên tha thiết của nhà thơ. Đều chọn lọc những hình ảnh tiêu biểu bằng vài nét chấn phá và dùng những từ ngữ giàu sức gợi để diển tả cái hồn của bức tranh thiên nhiên.
-Khác nhau:
+Thanh Hải cảm nhận vẻ đẹp của mùa xuân lúc nằm trên giường bệnh, điều đó còn thể hiện tiếng lòng yêu tha thiết cuộc sống, yêu thiên nhiên
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Bùi Tấn Quốc
Dung lượng: 49,50KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)