Bảo vệ môi trường
Chia sẻ bởi Trần Thị Thạch Thảo |
Ngày 11/10/2018 |
25
Chia sẻ tài liệu: Bảo vệ môi trường thuộc Ngữ văn 8
Nội dung tài liệu:
Đề bài: Hãy nêu lên suy nghĩ của em về vấn đề công tác tích cực bảo vệ, cải thiện môi trường, thú quý hiếm, và khai thác hợp lí các nguồn nhiên liệu
Bài làm:
Có một sự thật rất đỗi hiển nhiên nhưng trong chúng ta – loài người lại không muốn công nhận sự thật đó mà có công nhận thì cũng có bao nhiêu người tích cực bảo vệ và cải thiện nó chứ. Đó chính là vấn đề cần thiết bảo vệ môi trường và khai thác các nguồn nhiên liệu một cách hợp lí, không săn bắt các loài thú quý hiếm.
Các bạn – những người chí ít cũng đã từng một lần đưa rìu cao tay để rồi đốn đi một cây gỗ; các bạn – những người không chỉ 1 mà còn vô số lần vứt rác bừa bãi mặc dù thùng rác luôn gần ngay trong tầm mắt của bạn; các bạn – những người không bao giờ có 1 chút ăn năn, day dứt khi nỡ lòng bắt nhốt những con thú vô tội để liếm lợi cho mình. Vậy đã có khi nào các bạn đặt trường hợp mình vào những cảnh éo le cuộc đời của những loài vô tri vô giác đó k? Tuy là vô tri vô giác nhưng chúng lại chính là “nhiên liệu” hóa để cho bạn duy trì sự sống của mình. Trước sự cám dỗ của đồng tiền các bạn đã không ngần ngại ra tay, không một chút do dự hay run sợ, các bạn thẳng tay “ra đòn” với những loài vật vô thức ấy.
Đã từng có vô số chương trình, hàng nghìn công tác tuyên truyền và đã từng có hàng nghìn người lên tiếng cần khẩn cấp bảo vệ môi trường, bảo vệ các loài thú quý hiếm sắp tuyệt chủng, bảo vệ những cánh rừng sắp chỉ còn là kí ức. Nhưng những cố gắng của chỉ một phần nhỏ trong cái xã hội to lớn này chưa đủ để thay đổi toàn phần những kẻ buôn lậu, săn bắt thú, phá hoại môi trường. Mà cách tốt nhất ở đây đó chính là từ ý thức của chính chúng ta – loài người – bất kì ai cũng thế. Các bạn – những người nghĩ rằng: “Phá rừng rồi thì trồng rừng lại, bắt thú rồi thì tạo điều kiện cho chúng có thể sinh thêm, xả rác rồi thì cũng có người dọn” quả thật là sai lầm. Bởi vì các bạn có biết rằng: Cây mà con người trồng ra có nhiều bao nhiêu đi chăng nữa cũng k thể bù đắp cũng như k thể khôi phục lại hoàn toàn như 1 khu rừng nguyên sinh hay 1 cánh rừng đầu nguồn. Thú có sinh ra thêm gấp bao nhiêu lần đi nữa cũng không thể bù đắp hết được số lượng thú mà con người bắt đi và cũng không thể lấp đầy lòng tham vô đáy của những kẻ k có ý thức. Chúng ta đã khi nào nghĩ đến ~ người lao công làm việc vất vả cho dù suốt 24h cũng chưa chắc đã dọn sạch sẽ số lượng rác 1 ngày mà con người thải ra.
Các bạn có thấy k? Chỉ vì những lợi ích cá nhân mà mình không quan tâm đến những con người khác, họ luôn phải gồng mình để có đủ 3 bữa cơm dù có phải là lao công, quét rác hay làm cái nghề kiểm lâm đấy rẫy nguy hiểm. Dù có đặt họ trong hoàn cảnh nào: tự ý thức và có lòng say mê với công việc hay là bất đắc dĩ để có bữa cơm manh áo thì họ cũng xững đáng để cho các người noi theo. Nếu ai cũng có những suy nghĩ cổ hủ và vô lối như các người thì thử hỏi ngôi nhà chung - Trái đất này sẽ ra sao?
Tôi đã từng bắt gặp nhiều trường hợp các em nhỏ độ tuổi Tiểu học và Trung học còn có ý thức bảo vệ môi trường, bảo vệ rừng, bảo vệ loài thú quý hiếm hay chí ít các em còn cổ động, tuyên truyền về các công tác bảo vệ này. Thì tại sao các bạn – những người cũng đã vượt ngưỡng tuổi thiếu niên nhi đồng, qua tuổi thanh thiếu niên, đến gần với tuổi trưởng thành mà lại còn thua các em nhỏ Tiểu học và Trung học như vậy. Đáng nhẽ ra các bạn mới là những tấm gương để các em nhỏ noi theo. Nhưng sự thật thì lại trái ngược hoàn toàn. Tôi nói đến đây trong lòng các người có 1 chút tự ái nào không? Giả dụ các người có con, có cháu ngang đến tuổi thiếu niên nhi đồng, nếu để cho chúng biết được mình đang làm một việc còn xấu hổ hơn cá ăn cắp ăn cướp như thế thì chúng còn có thể chấp nhận không? Nếu thực sự còn một chút nhân cách, còn một chút tình thương với cây cối, thú vật với lòng người thì tôi khuyên các bạn hãy dừng tay lại, hãy nghĩ đến lợi ích chung của cộng đồng một chút. Trên mảnh đất này sễ chẳng bao giờ là thiếu việc cho các bạn làm cả, xã hội sẽ vẫn luôn chấp nhận các bạn – những người đã ngộ ra và quyết tâm quay
Bài làm:
Có một sự thật rất đỗi hiển nhiên nhưng trong chúng ta – loài người lại không muốn công nhận sự thật đó mà có công nhận thì cũng có bao nhiêu người tích cực bảo vệ và cải thiện nó chứ. Đó chính là vấn đề cần thiết bảo vệ môi trường và khai thác các nguồn nhiên liệu một cách hợp lí, không săn bắt các loài thú quý hiếm.
Các bạn – những người chí ít cũng đã từng một lần đưa rìu cao tay để rồi đốn đi một cây gỗ; các bạn – những người không chỉ 1 mà còn vô số lần vứt rác bừa bãi mặc dù thùng rác luôn gần ngay trong tầm mắt của bạn; các bạn – những người không bao giờ có 1 chút ăn năn, day dứt khi nỡ lòng bắt nhốt những con thú vô tội để liếm lợi cho mình. Vậy đã có khi nào các bạn đặt trường hợp mình vào những cảnh éo le cuộc đời của những loài vô tri vô giác đó k? Tuy là vô tri vô giác nhưng chúng lại chính là “nhiên liệu” hóa để cho bạn duy trì sự sống của mình. Trước sự cám dỗ của đồng tiền các bạn đã không ngần ngại ra tay, không một chút do dự hay run sợ, các bạn thẳng tay “ra đòn” với những loài vật vô thức ấy.
Đã từng có vô số chương trình, hàng nghìn công tác tuyên truyền và đã từng có hàng nghìn người lên tiếng cần khẩn cấp bảo vệ môi trường, bảo vệ các loài thú quý hiếm sắp tuyệt chủng, bảo vệ những cánh rừng sắp chỉ còn là kí ức. Nhưng những cố gắng của chỉ một phần nhỏ trong cái xã hội to lớn này chưa đủ để thay đổi toàn phần những kẻ buôn lậu, săn bắt thú, phá hoại môi trường. Mà cách tốt nhất ở đây đó chính là từ ý thức của chính chúng ta – loài người – bất kì ai cũng thế. Các bạn – những người nghĩ rằng: “Phá rừng rồi thì trồng rừng lại, bắt thú rồi thì tạo điều kiện cho chúng có thể sinh thêm, xả rác rồi thì cũng có người dọn” quả thật là sai lầm. Bởi vì các bạn có biết rằng: Cây mà con người trồng ra có nhiều bao nhiêu đi chăng nữa cũng k thể bù đắp cũng như k thể khôi phục lại hoàn toàn như 1 khu rừng nguyên sinh hay 1 cánh rừng đầu nguồn. Thú có sinh ra thêm gấp bao nhiêu lần đi nữa cũng không thể bù đắp hết được số lượng thú mà con người bắt đi và cũng không thể lấp đầy lòng tham vô đáy của những kẻ k có ý thức. Chúng ta đã khi nào nghĩ đến ~ người lao công làm việc vất vả cho dù suốt 24h cũng chưa chắc đã dọn sạch sẽ số lượng rác 1 ngày mà con người thải ra.
Các bạn có thấy k? Chỉ vì những lợi ích cá nhân mà mình không quan tâm đến những con người khác, họ luôn phải gồng mình để có đủ 3 bữa cơm dù có phải là lao công, quét rác hay làm cái nghề kiểm lâm đấy rẫy nguy hiểm. Dù có đặt họ trong hoàn cảnh nào: tự ý thức và có lòng say mê với công việc hay là bất đắc dĩ để có bữa cơm manh áo thì họ cũng xững đáng để cho các người noi theo. Nếu ai cũng có những suy nghĩ cổ hủ và vô lối như các người thì thử hỏi ngôi nhà chung - Trái đất này sẽ ra sao?
Tôi đã từng bắt gặp nhiều trường hợp các em nhỏ độ tuổi Tiểu học và Trung học còn có ý thức bảo vệ môi trường, bảo vệ rừng, bảo vệ loài thú quý hiếm hay chí ít các em còn cổ động, tuyên truyền về các công tác bảo vệ này. Thì tại sao các bạn – những người cũng đã vượt ngưỡng tuổi thiếu niên nhi đồng, qua tuổi thanh thiếu niên, đến gần với tuổi trưởng thành mà lại còn thua các em nhỏ Tiểu học và Trung học như vậy. Đáng nhẽ ra các bạn mới là những tấm gương để các em nhỏ noi theo. Nhưng sự thật thì lại trái ngược hoàn toàn. Tôi nói đến đây trong lòng các người có 1 chút tự ái nào không? Giả dụ các người có con, có cháu ngang đến tuổi thiếu niên nhi đồng, nếu để cho chúng biết được mình đang làm một việc còn xấu hổ hơn cá ăn cắp ăn cướp như thế thì chúng còn có thể chấp nhận không? Nếu thực sự còn một chút nhân cách, còn một chút tình thương với cây cối, thú vật với lòng người thì tôi khuyên các bạn hãy dừng tay lại, hãy nghĩ đến lợi ích chung của cộng đồng một chút. Trên mảnh đất này sễ chẳng bao giờ là thiếu việc cho các bạn làm cả, xã hội sẽ vẫn luôn chấp nhận các bạn – những người đã ngộ ra và quyết tâm quay
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Trần Thị Thạch Thảo
Dung lượng: 29,50KB|
Lượt tài: 1
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)