Bài viết tập làm văn số 2

Chia sẻ bởi Trần Thị Hoài Phúc | Ngày 12/10/2018 | 14

Chia sẻ tài liệu: bài viết tập làm văn số 2 thuộc Ngữ văn 9

Nội dung tài liệu:

Đề bài:Tưởng tượng 20 năm sau,vào một ngày hè, em về thăm lại trường cũ.Hãy viết thư cho một người bạn học thuở ấy kề lại buổi thăm trường xúc động đó.
BÀI LÀM
Hà Nội, ngày 12 tháng 7 năm 2031

Nhung thân mến!
Dạo này cậu có khoẻ không? Phú-hồi xưa học với tụi mình, chồng cậu í thế nào rồi? Bảo bận phải đị công tác ở HẢi Phồng cơ mà. Chắc vợ chồng cậu không đi họp lớp được đâu nhỉ. Mình đã nghĩ bụng là như vậy.Thật tiếc quá đi.Không sao.Vì mục đích mình viết thư cho cậu hôm nay là kề về chuyến về thăm trường cũ của mình mà.Vì mình muốn kể chi tiết nên không thể gọi điện hay gửi e-mail được.Thông cảm nhé.
Chieuf chủ nhật, sau khi dọn xong cơm tối, mình chợt nhận được điện thoại của thằng Hanh-giờ nó béo nục và to cao chứ không lùn như ngày trước.Cậu ấy nhắn mình thứ tư về họp lớp tại trường, thăm thầy cô giáo cũ. M8inhf phải nhanh chóng “xếp gọn” lại công việc và xin nghỉ phép, gửi bé Gấu về nhà bà ngợi rồi sắm sử vài thứ đồ đạc lỉnh kỉnh phục vụ cho chuyến đi. Đặc biệt, mình vẫn không quên mang theo những bức ảnh kì niệm hồi xưa và cả tấm hình bây giờ nữa chứ, đặng tạng cho bạn bè. Xong việc, mình đón xe về trường – ngôi trường Nguyễn Văn Trỗi rất đỗi thân yêu với tâm trạng hồi họp, bâng khuang, xao xuyến của người học trò cũ tìn về kí ức tuổi thơ, kí ức thưở đi học, cắp sách đến trường.Và trên đường đi, mình cứ tường tượng và tự hỏi: “Lũ bạn bây giờ thế nào rối nhỉ”, “Cả thầy cô nữ, không biết thầy cô có nhận ra chúng mình không ?”, và “có lẽ trường học đã đỏi khác?” … Câu hỏi, sự thắc mắc về thầy cô, bạn bè, mái trường không biết chừng nào mới có theerr giải quyết được. Khong xa, vì chỉ còn vài tiếng đồng hồ nữa thì những thăc mắc đó sẽ xua tan và cuốn đi những khao khát, tưởng tượng và gặp mật bạn bè, thầy cô.
Khi về thăm trường, thật xúc động. Một cảm xúc dâng trào và lan toả khắp da thịt. HÌnh ảnh tuổi thơ bỗng dưng ào về bất chợt và thật mãnh liệt hiện về, ào ạt như một làn sóng mạnh mẽ. Đứng trước ngôi trường đồ sộ, khang trang, lòng mình cảm thấy là lạ, bâng khuâng làm sao ấy/. Bây giờ đã 20 năm rồi. 20 năm rồi mình mới về thăm ngôi trường xư, noi mà ấp ủ bao ước mơ trong sáng. Nhìn lại, ngôi trường khác xưa rất nhiều. Trường đã xây thêm hai dãy trường học sạch sẽ, quét vôi trắng xoá, tạo thành hình chữ U. Truuwongf đã có khu sinh thái(vườn cây hoa và rau) do học sinh tự xây dựng vagf cũng là điểm thí nghiệm ngoài trời rất phù hợp. Vì thế, chúng còn biết bảo vệ môi trường bằng những công việc như trồng câu, rau, vừa phục vụ cho khu ăn trưa, vừa là nơi lao đọng thiết thực. Bộ phận thể dục của trường đã dược mở rộng, vật chất đầy đủ cả thảy:nào hồ bơi, hố cát. Xà đôn, sân bóng…rất tiện nghi.Mình cảo thấy lũ trẻ bây giờ sướng quá, chả bù cho tụi mình hồi trước. Thư viện và phòng sinh hoạt truyền thống Đội cũng được mở rộng, đầy đủ mọi loại sách cho học sinh tìm dọc. Phòng truyền thống đẹp lắm, báo tường treo xung quanh phòng, có cả giấy khen và traanh của học sinh, trông nghư một khu triển lãm với đầy màu sắc. Cậu có nhớ những ngày tháng 3, tháng 4; lúc ấy trường chưa làm sân, đất Tây Nguyên cùng với gió đại ngàn cuốn bụi từ lớp này đến lớp khác, như sóng iền vậy. Mỗi lần có “lốc” nhỏ là cả lớp lại trố mắt nhìn và bàn luận… Giờ đay, trường ta đã có sân xi măng đàng hoàng, những cây cau, cây pượng mà hồi chúng ta trồng ở sân và đường đi đã lên cao, toả bóng mát. Ngôi trường như được phủ một màu xanh của cây lá, sự ưu ái của thiên nhiên đất trời.
Lúc mình về truuwongf là mùa hề, tiếng học trò đọc sách ê a hay hát tập đọc nhạc, ngay cr lời giảng ồm ồm mà ấm áp của thầy cô đã im bặt. Chỉ còn lại cái nắng của mùa hề là tha hồ nhảy nhót khắp sân trường. Và cái lá bàng khô thỉnh thoảng lại rơi xuống rồi lăn lóc khắp sân như gợi lại kí ức tuổi thơ, cái thời tụi mình còn đi học. Giờ đây, trống trường đã gác, các phòng đóng cử, sự im ắng đến mức độ cực điển và chen vào sự im ắng đó là tiếng ve gọi
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...

Người chia sẻ: Trần Thị Hoài Phúc
Dung lượng: 36,00KB| Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)