Bài văn tự sự
Chia sẻ bởi nguyễn mai trang |
Ngày 11/10/2018 |
27
Chia sẻ tài liệu: bài văn tự sự thuộc Ngữ văn 8
Nội dung tài liệu:
BÀI VĂN TỰ SỰ HAY KỈ NIỆM NGÀY ĐẦU TIÊN ĐI HỌC Ai cũng có ít nhất một kỉ niệm để yêu, để nhớ. Với tôi, đó là những kỉ niệm của buổi tựu trường đầu tiên tôi vào lớp Một. Mỗi khi nghe tiếng trống trường rộn rã, tiếng đọc bài non nớt của mấy em học sinh lớp Một, hồn tôi lại như bay về và sống lại những kỉ niệm đẹp đẽ của ngày khai trường tám năm về trước. Sáng hôm đó, một buổi sáng mùa thu mát mẻ, bầu trời trong xanh và cao vút, tôi đi đến dự lễ khai trường đầu tiên. Tôi đã cảm nhận được sự long trọng của buổi sáng hôm nay khi biết cả bà và mẹ đều đưa tôi đi học. Tôi dậy sớm hơn mọi ngày, tuy vậy, lúc đó tôi không thấy hồi hộp cho lắm. Tôi mặc trên người một chiếc áo trắng và cái quần đen vừa dài vừa rộng , mái tóc dài được kết làm hai bím hai bên. Khi còn học mẫu giáo, tôi luôn luôn có những bộ quần áo cộc và mặc tới lớp như lúc ở nhà. Vì vậy mà khi khoác lên mình bộ trang phục này, tôi cảm thấy vô cùng trang trọng và đứng đắn, dường như mình đã lớn hơn rất nhiều. Và biết đâu đấy, trong lúc này tôi đã cao gần bằng mẹ tôi. Sách vở của tôi rất nhẹ nhàng: hai, ba quyển vở mọng và cái bút, cái thước nữa được mẹ tôi đựng trong một cái túi cước có những bông hoa rực rỡ. Cuối cùng thì cái thời khắc tôi vừa mong đợi vừa lo lắng đã đến. Tôi bước từng bước đầu tiên trên con đường làng quanh co, khúc khuỷu. Mẹ tôi và bà tôi đang đi rất gần tôi, mẹ đã nắm lấy bàn tay tôi từ lúc nào không rõ. Con đường làng nhỏ bé phải gồng mình gánh trên vai dòng người đông nghẹt. Có rất nhiều người vui vẻ, tươi cười. Nhưng cũng có một số học sinh chắc cũng bước vào lớp một như tôi, đưa con mắt ngơ ngác của một chú chim non nhìn ráo rác xung quanh, rồi như cảm thấy mình quá bé nhỏ trước quang cảnh này, họ cúi mặt xuống chỉ chực khóc mếu. Càng đến gần trường tôi càng hồi hộp, càng lúng túng. Nhìn thấy mấy anh chị cạnh tôi tươi cười, cầm cặp nhẹ nhàng, tôi cũng đòi cầm túi bằng được. Công việc đó đã tiếp thêm cho tôi sự tự tin, tôi tự thấy trang trọng và hãnh diện với mọi người xung quanh là mình đã cầm được bút vở mặc dù tay tôi đã mỏi mỏi và bắt đầu thấy nặng. Bụi, lá khô cứ luồn lách, quấn lấy chân chúng tôi, nhưng cũng may, khi tới trường bụi bặm vẫn chưa kịp làm bẩn bộ trang phục quý báu của tôi. Sân trường cũng dày đặc cả người, chẳng khác gì khi tôi đi trên đường. Gương mặt ai như cũng sáng sủa và sẵn sàng mở một nụ cười thật tươi. Tôi nhìn quanh mà không biết mình nhìn để làm gì. Những người học sinh cũ chạy nhảy, chơi đùa vui vẻ với nhau trong sân trường rộng. Trước kia, tôi vẫn hay đến trường hái hoa phượng trong những ngày hè rực lửa, đi khắp các lớp để nhìn để ngắm. Vậy mà giờ đây, dưới con mắt của tôi, ngôi trường như một nơi xa lạ và oai nghiêm, tôi hình như vẫn chưa biết gì về nó cả. Sân trường cũng có bụi tuy nhiên ít hơn ngoài đường kia nhiều. Dưới tán phượng um tùm, rộng lớn, ngôi trường mái ngói đỏ này thật nhỏ bé. Nhưng với tôi như thế đã là rất rộng lớn, rất trang nghiêm. Kìa! Tôi đã bắt gặp người bạn của tôi, người bạn tí hon đã học cùng tôi hồi mẫu giáo- Việt Anh. Việt Anh chạy đến gần tôi, chúng tôi nắm tay nhau đứng gần cổng trường nói với nhau một vài câu mà tôi không còn nhớ rõ nữa. Tiếng trống bỗng vang lên dội vào lòng tôi bao hồi hộp, lo âu. Học sinh lớp lớn hơn đã tập trung và sắp hàng ngay ngắn ở giữa sân trường. Quanh tôi, mấy cậu học trò mới vẫn đứng im, đưa con mắt rụt rè nhìn nhau. Tôi và Việt Anh cũng đứng im. Tôi cảm thấy nếu không nắm vào tay Việt Anh thì tay tôi sẽ run bắn lên mất. Tôi nghe rõ tiếng đập thình thịch từ ngực tôi phát ra, tim tôi đập loạn lên, ngày càng mạnh. Có lúc, lồng ngực tôi như bị ép xuống khiên tôi suýt ngạt thở. Một người phụ nữ trẻ, thướt tha trong bộ áo dài đến bên chúng tôi, nhẹ nhàng bảo chúng tôi xếp hàng. Tôi lưỡng lự đưa mắt nhìn bạn tôi rồi chúng tôi đi theo cô. Tôi quay lại, bắt gặp nụ cười dịu dàng, ấm áp của mẹ tôi và tôi biết mình quyết định đúng đắn. Chúng tôi, dưới sự hướng dẫn của cô giáo trẻ măng, đã xếp hai hàng ngay ngắn ở giữa cổng trường. Trong tiếng
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: nguyễn mai trang
Dung lượng: 38,50KB|
Lượt tài: 1
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)