Bài văn tham khảo UPU lần thứ 45

Chia sẻ bởi Nguyễn Hoàng Sơn | Ngày 12/10/2018 | 31

Chia sẻ tài liệu: Bài văn tham khảo UPU lần thứ 45 thuộc Ngữ văn 9

Nội dung tài liệu:

BÀI VĂN THAM KHẢO UPU LẦN THỨ 45
Đề: "Hãy viết một bức thư cho chính mình năm 45 tuổi"

Bài làm của : Nguyễn Hoàng Sơn
(http://thaynsthcol.violet.vn )
Nhật ký, ngày..tháng ..năm..
Gửi anh Sơn tương lai lúc 45 tuổi!
Nhiều lúc mình tự hỏi: lớn lên mình sẽ làm nghề gì. Vì mình vừa thích nghề giáo và cũng thích làm bác sĩ nữa.Cũng không biết liệu lúc đó mình có còn giữ được ước mơ không nữa. Mà nếu lúc mình 45 tuổi chắc lúc đó đất nước mình đẹp lắm. Phố xá với những dãy nhà cao tầng và ra đường không còn kẹt xe, khi mưa xuống không còn cảnh dắt xe nữa. Thành phố với những con đường cao tốc, những chuyến xe điện chạy vòng quanh thành phố và nhìn từ trên cao xuống sẽ thấy những phong cảnh thật đẹp phải không?
Hi! Nghĩ tới đó tự nhiên thấy mình lớn hẳn lên. Sơn tương lai ơi, mình vui lắm! Vì giờ mình đã biết ước mơ thật sự của mình là gì rồi.
Hôm nay, trong giờ học môn Sinh. Thầy giáo có kể cho lớp nghe về cuộc đời của thầy và thầy nói: Thầy chỉ mong chúng em là những con người có ích cho xã hội. Thầy giáo nhìn cả lớp:
- Lớn lên các em thích chọn nghề gì nè?
Cả lớp nhốn nháo. Bỗng An đứng dậy:
- Dạ em chọn ngành hướng dẫn viên du lịch ạ. Vì em thích được đi nhiều nơi, khám phá những vùng miền và phong tục ở Việt Nam.
- Dạ em chọn nghề nấu ăn. Vì được ăn nhiều món ngon..
Rồi thầy nhìn cả lớp hỏi:
- Có em nào ước mơ làm giáo viên không nào?
Cả lớp nhốn nháo. Chỉ có một cánh tay đưa lên. Rồi thầy và cả lớp nhìn mình. Thầy ân cần hỏi:
- Em định chọn ngành gì ?
- Dạ em định dạy Sinh ạ!
Cả lớp ồ lên. Thầy nhìn mình và nhẹ nhàng nói:
- Hãy cố gằng giữ ước mơ đấy nhé!
Rồi thầy nhìn cả lớp:
- Sao các em cười bạn?
Bỗng dưới lớp có tiếng vọng lên:
- Dạ em nghe nói Sư phạm nghèo ạ! Nhất là giáo viên dạy những môn phụ ạ.
Thầy giáo nhìn cả lớp và nhìn mình:
- Vậy Sơn có còn thích ngành Sư phạm nữa không?
- Dạ...
Mình lúng túng một hồi rồi đáp:
- Dạ em thích ạ! Vì em có thể giảng dạy cho các em học sinh ạ. Nếu không có những giáo viên dạy Sinh thì sẽ không có những bác sĩ tương lai ạ.. Và mỗi một người thầy, người cô, mỗi một môn học đều góp phần  cho chúng em được biết thêm những kiến thức mới..
Anh biết không, lúc đó không hiểu sao em lại có động lực mạnh mẽ đến thế.
Giờ em đang cố gắng học. Và tự nhủ với lòng mình: “ Nhất định Sơn tương lai sẽ là một thầy giáo”. Lúc đó mình sẽ nói với các học trò: “ Hạnh phúc lớn nhất của người thầy là được nhìn thấy các em trở thành những người có ích”
Cố lên Sơn của tương lai nhé. Mình biết thời gian trôi qua thật nhanh đồng nghĩa với việc chúng ta sẽ lớn và trưởng thành. Suy nghĩ của ngày hôm nay sẽ khác suy nghĩ của ngày mai và suy nghĩ của ngày mai sẽ khác ngày hôm nay. Nếu lúc đó anh đã là thầy giáo và có lúc nào đó anh nản trí, cảm thấy buồn vì con đường mình đã đi thì mong anh đừng từ bỏ ước mơ mà hôm nay mình đã chọn. Mong anh hãy nhớ những gì mình đã từng viết trong nhật ký của thời gian ngày hôm nay. Và hãy nghĩ tới những người thầy ở những vùng sâu, vùng xa đang ngày đêm miệt mài bên những trang giáo án. Chắc chắn lúc đó đất nước đã đổi mới nhưng ở đâu đó vẫn luôn có những thầy, cô tận tụy vì các em học sinh. Hãy lấy đó làm tấm gương và truyền đạt lòng say mê vào bạn. Còn nếu lúc đó bạn đã đi theo một con đường khác thì mong bạn hãy là một người có ích và đầy nhiệt huyết cống hiến cho xã hội.
Nhớ nhé! Bạn thân của tôi ơi.

* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...

Người chia sẻ: Nguyễn Hoàng Sơn
Dung lượng: 35,50KB| Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)