Bài văn mẫu thi HKI
Chia sẻ bởi Peter Nguyễn |
Ngày 11/10/2018 |
32
Chia sẻ tài liệu: Bài văn mẫu thi HKI thuộc Ngữ văn 8
Nội dung tài liệu:
Đề 1: Hãy kể về một kỉ niệm đáng nhớ đối với con vật nuôi mà em yêu thích.
BÀI LÀM
“Nhà em có con gà trống
Mèo con và cún con
Gà trống gáy Ò…ó…o
Mèo con luôn rình bắt chuột
Cún con chăm canh gác nhà.”
Lời bài hát thiếu nhi vui tươi sinh động này làm tôi nhớ lại một con vật nuôi mà tôi đã từng chăm sóc và rất yêu thương. Đó chính là La. La là tên gọi tắt của Đô la – một chú chó dễ thương và cũng là một người bạn trung thành và có tình có nghĩa nhất đối với tôi.
Cho đến giờ tôi cũng không sao quên được cái ngày mà dì Hai đã tặng nó cho tôi. Trước đây tôi đã từng ao ước có một chú chó để trông nhà và làm bạn với tôi. Nhân dịp sinh nhật lần thứ 9 của tôi, dì Hai đã lấy nó để làm món quà sinh nhật. Lúc đó La chỉ là một chú cún con. Nhưng so với những chú cún khác trong xóm thì La có thân hình to và béo tròn nhất, cùng với một bộ lông vàng nâu trông rất dễ thương, và bộ lông cũng thể hiện rõ sự mạnh mẽ của nó. Song song đó chú cũng có một đôi tai trông như chiếc lá cứ vảnh lên, cụp xuống. Nhờ vậy mà khi có tiếng động gì lạ cho dù là rất nhỏ thì chú vẫn có thể phát hiện ra ngay. Không những vậy chú còn có một cái mũi rất nhạy cùng với một đôi mắt rất tinh nữa.
Với thân hình đó, ai ai trong gia đình tôi cũng thấy nó có vẻ đáng yêu làm sao, nhưng, tôi chẳng thích nó. Vì mỗi đêm nó đều tru lên do nhớ nhà. Tiếng tru của nó trông như tiếng chó sói tru vậy, rất rùng rợn và rất đáng sợ. Vì vậy, cho nên gia đình tôi phải mất ngủ mấy đêm liền do tiếng tru đó. Tiếng kêu đó đáng sợ vậy mà trong nhà tôi ai ai cũng yêu thương nó. Mẹ tôi ẵm nó suốt ngày, lại còn nâng niu nó như báu vật vậy. Ba tôi cũng vậy, có một lần, tôi nhờ ba mua kem cho tôi, mà ba tôi lại mua sữa cho nó. Sau lần đó, tôi thấy mình thật cô đơn, hình như tình thương của mọi người dành cho tôi lại bị san sẻ đi phần nào.
Chỉ trong vòng mấy tuần, La lớn hẳn lên. Nó không còn có những tiếng tru quái lạ như lúc mới về, mà tiếng sủa của nó mạnh mẽ hẳn lên khiến cho mọi người ai ai cũng giật mình về sự thay đổi của nó. Chú Đô la nhà tôi giữ nhà rất giỏi. Lần nọ, trong lúc nửa đêm có hai người lạ mặt vào nhà tôi, trông có vẻ rất bí ẩn. Trong lúc đang lấy máy tính tay của nhà tôi thì La đã cho họ một cái táp đau đớn. Vừa cắn vừa sủa, một mình nó mà tóm gọn cả hai người. Mọi người nghe tiếng sủa liền chạy ra và đánh hai tên trộm đó. Thế là hôm đó La được một bữa no nê. Nó không chỉ trông nhà giỏi, mà nó còn có thể bắt chuột nữa! La bắt chuột còn hay hơn cả con mèo hàng xóm tôi. Nhà nào không có mèo, quá nhiều chuột còn phải mượn đỡ con La nhà tôi bắt giùm. Từ đó mọi người lại càng yêu quí La hơn và kể từ đó tôi cũng không còn ghét La nữa.
Ngay từ ngày đầu đến nhà tôi, La cố làm quen với tôi. Trước khi tôi đi học, nó chạy đến quấn lấy người tôi như muốn tạm biệt tôi. Khi tôi đi học về cũng vậy, ngày nào nó cũng vẫy đuôi và sủa lên hai, ba tiếng như muốn mừng tôi về. Rồi những lúc tôi ngồi vào bàn học, nó lại chạy đến dưới chân tôi, như muốn tôi vuốt ve, yêu thương nó. Nhưng mỗi lần nó làm vậy tôi đều lấy chân đạp nó ra xa. Lúc đó tưởng chừng nó bỏ đi chỗ khác, nhưng không, nó không đi đâu hết, những lúc như vậy thì nó chỉ nằm yên lặng dưới chân tôi, lâu lâu lại chồm lên xem tôi học. Ngày nào cũng vậy, chỉ khi nào tôi lên giường ngủ thì nó mới chịu đi về căn nhà nhỏ của nó. Rồi từ từ tôi không đuổi nó nữa, và tôi cũng thân dần với nó hơn. Cũng từ đó, mỗi lúc tôi học xong tôi đều giỡn với nó.
Có một lần, trong lúc tôi dắt La đi dạo, tôi và nó gặp phải hai tên bắt cóc. Do đi dạo ở một nơi cây cỏ mọc um tùm lại là nơi quen thuộc, thấy hai tên đó có vẻ kì lạ, La liền ra hiệu cho tôi nấp xuống, còn nó thì tìm chỗ khác trốn. Khi hai tên đó đến gần tôi, do sợ tôi nguy hiểm, nên, trong lúc đó, nó liền nhảy ra ngoài, vừa sủa lên như muốn khiêu khích và cũng
BÀI LÀM
“Nhà em có con gà trống
Mèo con và cún con
Gà trống gáy Ò…ó…o
Mèo con luôn rình bắt chuột
Cún con chăm canh gác nhà.”
Lời bài hát thiếu nhi vui tươi sinh động này làm tôi nhớ lại một con vật nuôi mà tôi đã từng chăm sóc và rất yêu thương. Đó chính là La. La là tên gọi tắt của Đô la – một chú chó dễ thương và cũng là một người bạn trung thành và có tình có nghĩa nhất đối với tôi.
Cho đến giờ tôi cũng không sao quên được cái ngày mà dì Hai đã tặng nó cho tôi. Trước đây tôi đã từng ao ước có một chú chó để trông nhà và làm bạn với tôi. Nhân dịp sinh nhật lần thứ 9 của tôi, dì Hai đã lấy nó để làm món quà sinh nhật. Lúc đó La chỉ là một chú cún con. Nhưng so với những chú cún khác trong xóm thì La có thân hình to và béo tròn nhất, cùng với một bộ lông vàng nâu trông rất dễ thương, và bộ lông cũng thể hiện rõ sự mạnh mẽ của nó. Song song đó chú cũng có một đôi tai trông như chiếc lá cứ vảnh lên, cụp xuống. Nhờ vậy mà khi có tiếng động gì lạ cho dù là rất nhỏ thì chú vẫn có thể phát hiện ra ngay. Không những vậy chú còn có một cái mũi rất nhạy cùng với một đôi mắt rất tinh nữa.
Với thân hình đó, ai ai trong gia đình tôi cũng thấy nó có vẻ đáng yêu làm sao, nhưng, tôi chẳng thích nó. Vì mỗi đêm nó đều tru lên do nhớ nhà. Tiếng tru của nó trông như tiếng chó sói tru vậy, rất rùng rợn và rất đáng sợ. Vì vậy, cho nên gia đình tôi phải mất ngủ mấy đêm liền do tiếng tru đó. Tiếng kêu đó đáng sợ vậy mà trong nhà tôi ai ai cũng yêu thương nó. Mẹ tôi ẵm nó suốt ngày, lại còn nâng niu nó như báu vật vậy. Ba tôi cũng vậy, có một lần, tôi nhờ ba mua kem cho tôi, mà ba tôi lại mua sữa cho nó. Sau lần đó, tôi thấy mình thật cô đơn, hình như tình thương của mọi người dành cho tôi lại bị san sẻ đi phần nào.
Chỉ trong vòng mấy tuần, La lớn hẳn lên. Nó không còn có những tiếng tru quái lạ như lúc mới về, mà tiếng sủa của nó mạnh mẽ hẳn lên khiến cho mọi người ai ai cũng giật mình về sự thay đổi của nó. Chú Đô la nhà tôi giữ nhà rất giỏi. Lần nọ, trong lúc nửa đêm có hai người lạ mặt vào nhà tôi, trông có vẻ rất bí ẩn. Trong lúc đang lấy máy tính tay của nhà tôi thì La đã cho họ một cái táp đau đớn. Vừa cắn vừa sủa, một mình nó mà tóm gọn cả hai người. Mọi người nghe tiếng sủa liền chạy ra và đánh hai tên trộm đó. Thế là hôm đó La được một bữa no nê. Nó không chỉ trông nhà giỏi, mà nó còn có thể bắt chuột nữa! La bắt chuột còn hay hơn cả con mèo hàng xóm tôi. Nhà nào không có mèo, quá nhiều chuột còn phải mượn đỡ con La nhà tôi bắt giùm. Từ đó mọi người lại càng yêu quí La hơn và kể từ đó tôi cũng không còn ghét La nữa.
Ngay từ ngày đầu đến nhà tôi, La cố làm quen với tôi. Trước khi tôi đi học, nó chạy đến quấn lấy người tôi như muốn tạm biệt tôi. Khi tôi đi học về cũng vậy, ngày nào nó cũng vẫy đuôi và sủa lên hai, ba tiếng như muốn mừng tôi về. Rồi những lúc tôi ngồi vào bàn học, nó lại chạy đến dưới chân tôi, như muốn tôi vuốt ve, yêu thương nó. Nhưng mỗi lần nó làm vậy tôi đều lấy chân đạp nó ra xa. Lúc đó tưởng chừng nó bỏ đi chỗ khác, nhưng không, nó không đi đâu hết, những lúc như vậy thì nó chỉ nằm yên lặng dưới chân tôi, lâu lâu lại chồm lên xem tôi học. Ngày nào cũng vậy, chỉ khi nào tôi lên giường ngủ thì nó mới chịu đi về căn nhà nhỏ của nó. Rồi từ từ tôi không đuổi nó nữa, và tôi cũng thân dần với nó hơn. Cũng từ đó, mỗi lúc tôi học xong tôi đều giỡn với nó.
Có một lần, trong lúc tôi dắt La đi dạo, tôi và nó gặp phải hai tên bắt cóc. Do đi dạo ở một nơi cây cỏ mọc um tùm lại là nơi quen thuộc, thấy hai tên đó có vẻ kì lạ, La liền ra hiệu cho tôi nấp xuống, còn nó thì tìm chỗ khác trốn. Khi hai tên đó đến gần tôi, do sợ tôi nguy hiểm, nên, trong lúc đó, nó liền nhảy ra ngoài, vừa sủa lên như muốn khiêu khích và cũng
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Peter Nguyễn
Dung lượng: 95,00KB|
Lượt tài: 1
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)