Bài văn hay: Chị em Thúy Kiều
Chia sẻ bởi Trần Thị Kim Liên |
Ngày 12/10/2018 |
51
Chia sẻ tài liệu: Bài văn hay: Chị em Thúy Kiều thuộc Ngữ văn 9
Nội dung tài liệu:
Truyện Kiều là kệt tác đạt đến đỉnh cao rực rỡ của thơ ca cổ điển Việt Nam, là hiện tượng “tập đại thành” của thơ ca nghệ thuật truyền thống, Hầu như trên tất cả mọi phương diện, Nguyễn Du đều có những đóng góp đặc sắc, có ý nghĩa thời đại. Nổi bật nhất phải kể đến bút pháp xây dựng nhân vật, Nguyễn Du có những thành công mà không một tác giả đương thời nào theo kịp. Đọc đoạn trích “Chị em Thúy Kiều” ta sẽ hiểu rõ hơn về điều đó.
Sau khi sơ qua về gia cảnh Vương Viên ngoại,, Nguyễn Du giới thiệu chị em Thúy Kiều một cách trang trọng:
Đầu lòng hai ả tố nga
Thúy Kiều là chị em là Thúy Vân
Chỉ bằng một từ Hán Việt " tố nga” thôi, hai nàng con gái nhà Họ Vương hiện ra nhẹ nhàng, xinh tươi như hai vầng trăng sang mát dịu. Cả hai đều rất đẹp , vóc dáng thanh tao như mai (một loài hoa đẹp và quý), tinh thần trinh trắng như tuyết. Bút pháp miêu tả của Nguyễn Du cũng không thoát khỏi chuẩn mực ước lệ của thi ca cổ điển nhưng ông đã chọn lựa và sắp xếp từ ngữ hình ảnh để tạo ra những giá trị biểu cảm mới> Hnhf ảnh ẩn dụ”mai” “tuyết” kết hợp với tiểu đối tạo ra âm điệu nhịp nhàng, câu thơ vừa điển nhã vừa có sức gợi cảm. Trước mắt chúng ta là hai người con gái có nhan sắc tâm hổn hoàn mĩ "mười phân vẹn mười", nhưng quả thật là “mỗi người một vẻ”.
Thúy Vân hiện lên với một vẻ đẹp đài các phúc hậu đoan trang:
Vân xem trang trọng khác vời
Khuôn trăng đầy đặn, nét ngài nở nang.
Hoa cười, ngọc thốt đoan trang.
Mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da.
Vẻ đẹp phúc hậu đoan trang của nàng hiếm thiếu nữ nào có được, khuôn mặt tròn đầy như trăng rằm, nét người nở nang, miệng cười tươi như hoa, tiếng nói trong như ngọc, tóc xanh hơn mây, da trắng hơn cả tuyết. Đọc đoan thơ này ta thấy rung động trước vẻ đẹp của Thúy Vân và thêm thán phục thiên tài Nguyễn Du. Chỉ với bốn câu thơ, người con của Núi Hồng sông La đã vẽ ra một bức chân dung nàng Vân tinh tế ven toàn, từ khuôn mặt, nét người đến màu da, mái tóc và phong thái ứng xử. Tất cả đều là những nét kiều diễm tinh khôi trong trẻo của đất trời, nàng còn đẹp hơn cả những gì là hiện thân cho vẻ đẹp của đất, trời, mây, tuyết, liễu, hoa nhưng thiên nhiên “thua” “ nhường” nàng một cách êm ả. Phải chăng những tín hiệu ngôn ngữ nghệ thuật này chính là Nguyễn Du muốn dự báo cho một tương lai mai hậu êm ả bình lặng của đời nàng?
Thúy Vân đã khiến ta rung động như vậy, nhưng ta còn bất ngờ hơn nữa khi Thúy Kiều xuất hiện. Chỉ với phụ từ “càng” trong câu “Kiều càng sắc sảo mặn mà”, vẻ đẹp của THúy Vân đã bị đấy xuống hang thứ yếu. Trước mắt chúng ta chỉ còn lại một trang tuyệt thế giai nhân với vẻ đẹp “nghiêng nước nghiêng thành”:
Làn thu thủy, nét xuân sơn,
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh.
Một hai nghiêng nước nghiêng thành
Sắc đành đòi một tài đành họa hai.
Đọc đoạn thơ này , ta có một cảm giác xốn xang khó tả bởi nàng Kiều xinh đẹp quá, vẻ đẹp của nàng vô cùng hoàn mĩ. Đôi mắt nàng thăm thắm như làn nước mừa thu, nét người tươi xinh mơn mởn như dáng núi mùa xuân. Vẻ đẹp của nàng từ dung nhan đến tâm hồn đều trong veo không chút gợn, đang dạt dào sức sống thanh xuân khiến cho thiên nhiên cũng sinh lòng đố kị ghen ghét “hoa ghen” “”liễu hờn”
Bạn đọc không chỉ sửng sốt thán phục trước vẻ đẹp của Thúy Kiều mà còn xiết bao ngỡ ngàng trước bút pháp nhân hóa vô cùng sáng tạo và gợi tả của Nguyễn Du: “Hoa ghen thua thắm” là thua môi hồng ná thắm hay thua sự duyên dáng đằm thắm? “Liễu hờn kém xanh” là thua mái tóc xanh hay thua tuổi xanh “ hải đường mơn mởn cành tơ”?. Những hình ảnh ước lệ này kết hợp với điển tích “nghiêng nước nghiêng thành” khiến cho ta không chỉ nghe chỉ cảm nhận mà như thấy một nàng Kiều hiện leentrw[cs mắt bằng da bằng thịt. Nguyễn Du đã gửi vào câu chữ biết bao tình cẩm mến yêu trân trọng, nét bút đậm nhạt của ông khiế cho nhân vật của ông hiện lên rất sống động rất có hồn. Và đọc hết đoạn thơ ta mới hiểu vì so Nguyễn Du lại miêu tả vẻ đẹp phúc hậu đoan trang của Thúy Vân trước vẻ đẹp sắc ssaor mặn mà,yêu kiều quyến rũ của Thúy Kiều. Nhà thơ đã
Sau khi sơ qua về gia cảnh Vương Viên ngoại,, Nguyễn Du giới thiệu chị em Thúy Kiều một cách trang trọng:
Đầu lòng hai ả tố nga
Thúy Kiều là chị em là Thúy Vân
Chỉ bằng một từ Hán Việt " tố nga” thôi, hai nàng con gái nhà Họ Vương hiện ra nhẹ nhàng, xinh tươi như hai vầng trăng sang mát dịu. Cả hai đều rất đẹp , vóc dáng thanh tao như mai (một loài hoa đẹp và quý), tinh thần trinh trắng như tuyết. Bút pháp miêu tả của Nguyễn Du cũng không thoát khỏi chuẩn mực ước lệ của thi ca cổ điển nhưng ông đã chọn lựa và sắp xếp từ ngữ hình ảnh để tạo ra những giá trị biểu cảm mới> Hnhf ảnh ẩn dụ”mai” “tuyết” kết hợp với tiểu đối tạo ra âm điệu nhịp nhàng, câu thơ vừa điển nhã vừa có sức gợi cảm. Trước mắt chúng ta là hai người con gái có nhan sắc tâm hổn hoàn mĩ "mười phân vẹn mười", nhưng quả thật là “mỗi người một vẻ”.
Thúy Vân hiện lên với một vẻ đẹp đài các phúc hậu đoan trang:
Vân xem trang trọng khác vời
Khuôn trăng đầy đặn, nét ngài nở nang.
Hoa cười, ngọc thốt đoan trang.
Mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da.
Vẻ đẹp phúc hậu đoan trang của nàng hiếm thiếu nữ nào có được, khuôn mặt tròn đầy như trăng rằm, nét người nở nang, miệng cười tươi như hoa, tiếng nói trong như ngọc, tóc xanh hơn mây, da trắng hơn cả tuyết. Đọc đoan thơ này ta thấy rung động trước vẻ đẹp của Thúy Vân và thêm thán phục thiên tài Nguyễn Du. Chỉ với bốn câu thơ, người con của Núi Hồng sông La đã vẽ ra một bức chân dung nàng Vân tinh tế ven toàn, từ khuôn mặt, nét người đến màu da, mái tóc và phong thái ứng xử. Tất cả đều là những nét kiều diễm tinh khôi trong trẻo của đất trời, nàng còn đẹp hơn cả những gì là hiện thân cho vẻ đẹp của đất, trời, mây, tuyết, liễu, hoa nhưng thiên nhiên “thua” “ nhường” nàng một cách êm ả. Phải chăng những tín hiệu ngôn ngữ nghệ thuật này chính là Nguyễn Du muốn dự báo cho một tương lai mai hậu êm ả bình lặng của đời nàng?
Thúy Vân đã khiến ta rung động như vậy, nhưng ta còn bất ngờ hơn nữa khi Thúy Kiều xuất hiện. Chỉ với phụ từ “càng” trong câu “Kiều càng sắc sảo mặn mà”, vẻ đẹp của THúy Vân đã bị đấy xuống hang thứ yếu. Trước mắt chúng ta chỉ còn lại một trang tuyệt thế giai nhân với vẻ đẹp “nghiêng nước nghiêng thành”:
Làn thu thủy, nét xuân sơn,
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh.
Một hai nghiêng nước nghiêng thành
Sắc đành đòi một tài đành họa hai.
Đọc đoạn thơ này , ta có một cảm giác xốn xang khó tả bởi nàng Kiều xinh đẹp quá, vẻ đẹp của nàng vô cùng hoàn mĩ. Đôi mắt nàng thăm thắm như làn nước mừa thu, nét người tươi xinh mơn mởn như dáng núi mùa xuân. Vẻ đẹp của nàng từ dung nhan đến tâm hồn đều trong veo không chút gợn, đang dạt dào sức sống thanh xuân khiến cho thiên nhiên cũng sinh lòng đố kị ghen ghét “hoa ghen” “”liễu hờn”
Bạn đọc không chỉ sửng sốt thán phục trước vẻ đẹp của Thúy Kiều mà còn xiết bao ngỡ ngàng trước bút pháp nhân hóa vô cùng sáng tạo và gợi tả của Nguyễn Du: “Hoa ghen thua thắm” là thua môi hồng ná thắm hay thua sự duyên dáng đằm thắm? “Liễu hờn kém xanh” là thua mái tóc xanh hay thua tuổi xanh “ hải đường mơn mởn cành tơ”?. Những hình ảnh ước lệ này kết hợp với điển tích “nghiêng nước nghiêng thành” khiến cho ta không chỉ nghe chỉ cảm nhận mà như thấy một nàng Kiều hiện leentrw[cs mắt bằng da bằng thịt. Nguyễn Du đã gửi vào câu chữ biết bao tình cẩm mến yêu trân trọng, nét bút đậm nhạt của ông khiế cho nhân vật của ông hiện lên rất sống động rất có hồn. Và đọc hết đoạn thơ ta mới hiểu vì so Nguyễn Du lại miêu tả vẻ đẹp phúc hậu đoan trang của Thúy Vân trước vẻ đẹp sắc ssaor mặn mà,yêu kiều quyến rũ của Thúy Kiều. Nhà thơ đã
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Trần Thị Kim Liên
Dung lượng: 53,00KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)