Bài văn: Bà tôi
Chia sẻ bởi Đỗ Mỹ Ninh |
Ngày 09/10/2018 |
27
Chia sẻ tài liệu: bài văn: Bà tôi thuộc Toán học 2
Nội dung tài liệu:
Bà ơi bà, cháu yêu bà lắm
Tóc bà bạc, bạc trắng như mây.
Những câu hát đó còn vang mãi trong lòng tôi. Vâng! bà là người tôi kính yêu nhất, gần gũi nhất.
Bà ngoại- người đã chăm sóc, nuôi nấng tôi từ khi còn đỏ hỏn nên hình dáng bà đã khắc sâu trong tâm trí tôi. Năm nay bà đã ngoài 60 tuổi nhưng mái tóc bà vẫn đen. Những nếp nhăn hằn trên khuôn mặt phúc hậu, mỗi khi bà cười ánh mắt bà toát lên vẻ hiền từ ấm áp. Tuy tuổi đã cao nhưng bà tôi vẫn còn khoẻ. Bà là người trẻ hơn so với tuổi bởi vóc dáng thấp đậm. Khuôn mặt tươi, phúc hậu, giọng nói trầm ấm. Đôi mắt tinh sáng và trí nhớ rất tốt. Bà là một nhà giáo nghỉ hưu, giỏi văn thơ và là một trong những hội viên của Câu lạc bộ Thơ ca xã nhà. Tôi rất thích đọc thơ bà, thích nghe bà kể chuyện. Bà thừơng kể cho tôi nghe về những ngày tôi còn nhỏ được bà vỗ về, chăm sóc như thế nào. Trong một tuần học tôi chỉ mong đến ngày thứ bẩy, chủ nhật để được về bà chơi. Những trò chơi mà tôi không thể nào quên, nào là chơi bài, chơi tam quốc...
Tôi về bà không chỉ để chơi vui mà còn thưởng thức các món ăn bà nấu. Tuy bà nấu hơi đặm so với khẩu vị của tôi nhưng dù bà có mặn hay nhạt thì với tôi nó đều là các món ăn ngon hết sẩy. Bà tôi đã chăm sóc cho tôi từ hồi tôi còn là một cậu bé thơ ngây đang bi bô tập nói nên tình cảm bà cháu đối với tôi thật sâu sắc. Đáng nhớ nhất là hồi mùa hè lớp hai, buổi sáng tôi cùng bà đi bộ tập thể dục. Khi về bỗng ào cơn mưa đổ xuống, mặc dù đã trú mưa nhưng hai bà cháu vẫn ướt. Buổi đó tôi bị cảm, bà đã thức trông tôi và tận tình chăm sóc tôi. Bà nấu cháo ngải ép tôi ăn, rồi bà nấu lá xông giúp tôi mau khỏi bệnh. Càng gần bà tôi càng thấm thía tình cảm bà dành cho tôi lớn lao nhường nào.
Bà tôi! Một người phụ nữ đảm đang trung hậu, bà tần tảo nuôi 6 người con ăn học, giờ lúc về già lại chăm bẵm 6 người cháu nội, ngoại tận tuỵ hết lòng. Từ lúc sinh ra hai anh em tôi luôn được hưởng tình yêu thưong vô bờ bến của bà. Có bà tôi như có một kho báu lớn, có thứ của cải mà không gì sánh nổi. Cũng bởi vì thế mà bà luôn có ảnh hưởng đối với những người xung quanh. Ai cũng nể phục bà về tính nghị lực và tình thương con, quý cháu của bà.
Tôi thương và kính yêu bà biết nhường nào. Tôi tự hào vì mình là cháu ngoại ngoan của bà. Tôi thầm hứa sẽ học thật giỏi để không phụ công ơn và tình thương bà đã dành cho tôi.
Sái Hữu An – lớp 5A – Trường Tiểu học Hương Xạ - Hạ Hoà - Phú Thọ
Tóc bà bạc, bạc trắng như mây.
Những câu hát đó còn vang mãi trong lòng tôi. Vâng! bà là người tôi kính yêu nhất, gần gũi nhất.
Bà ngoại- người đã chăm sóc, nuôi nấng tôi từ khi còn đỏ hỏn nên hình dáng bà đã khắc sâu trong tâm trí tôi. Năm nay bà đã ngoài 60 tuổi nhưng mái tóc bà vẫn đen. Những nếp nhăn hằn trên khuôn mặt phúc hậu, mỗi khi bà cười ánh mắt bà toát lên vẻ hiền từ ấm áp. Tuy tuổi đã cao nhưng bà tôi vẫn còn khoẻ. Bà là người trẻ hơn so với tuổi bởi vóc dáng thấp đậm. Khuôn mặt tươi, phúc hậu, giọng nói trầm ấm. Đôi mắt tinh sáng và trí nhớ rất tốt. Bà là một nhà giáo nghỉ hưu, giỏi văn thơ và là một trong những hội viên của Câu lạc bộ Thơ ca xã nhà. Tôi rất thích đọc thơ bà, thích nghe bà kể chuyện. Bà thừơng kể cho tôi nghe về những ngày tôi còn nhỏ được bà vỗ về, chăm sóc như thế nào. Trong một tuần học tôi chỉ mong đến ngày thứ bẩy, chủ nhật để được về bà chơi. Những trò chơi mà tôi không thể nào quên, nào là chơi bài, chơi tam quốc...
Tôi về bà không chỉ để chơi vui mà còn thưởng thức các món ăn bà nấu. Tuy bà nấu hơi đặm so với khẩu vị của tôi nhưng dù bà có mặn hay nhạt thì với tôi nó đều là các món ăn ngon hết sẩy. Bà tôi đã chăm sóc cho tôi từ hồi tôi còn là một cậu bé thơ ngây đang bi bô tập nói nên tình cảm bà cháu đối với tôi thật sâu sắc. Đáng nhớ nhất là hồi mùa hè lớp hai, buổi sáng tôi cùng bà đi bộ tập thể dục. Khi về bỗng ào cơn mưa đổ xuống, mặc dù đã trú mưa nhưng hai bà cháu vẫn ướt. Buổi đó tôi bị cảm, bà đã thức trông tôi và tận tình chăm sóc tôi. Bà nấu cháo ngải ép tôi ăn, rồi bà nấu lá xông giúp tôi mau khỏi bệnh. Càng gần bà tôi càng thấm thía tình cảm bà dành cho tôi lớn lao nhường nào.
Bà tôi! Một người phụ nữ đảm đang trung hậu, bà tần tảo nuôi 6 người con ăn học, giờ lúc về già lại chăm bẵm 6 người cháu nội, ngoại tận tuỵ hết lòng. Từ lúc sinh ra hai anh em tôi luôn được hưởng tình yêu thưong vô bờ bến của bà. Có bà tôi như có một kho báu lớn, có thứ của cải mà không gì sánh nổi. Cũng bởi vì thế mà bà luôn có ảnh hưởng đối với những người xung quanh. Ai cũng nể phục bà về tính nghị lực và tình thương con, quý cháu của bà.
Tôi thương và kính yêu bà biết nhường nào. Tôi tự hào vì mình là cháu ngoại ngoan của bà. Tôi thầm hứa sẽ học thật giỏi để không phụ công ơn và tình thương bà đã dành cho tôi.
Sái Hữu An – lớp 5A – Trường Tiểu học Hương Xạ - Hạ Hoà - Phú Thọ
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Đỗ Mỹ Ninh
Dung lượng: 3,97KB|
Lượt tài: 1
Loại file: zip
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)