Bai cam nghi le tri an

Chia sẻ bởi Phạm Thị Hồng Đóa | Ngày 09/10/2018 | 32

Chia sẻ tài liệu: Bai cam nghi le tri an thuộc Tập đọc 2

Nội dung tài liệu:

Bài phát biểu cảm nghĩ về mẹ

Kính thưa các vị đại biểu khách quý!
Kí nh thưa các thầy giáo , cô giáo!
Kính thưa các bậc phụ huynh cùng toàn thể các bạn học sinh yêu quý!
Em cảm thấy vô cùng vui sướng và vinh dự vì là lớp học trò đầu tiên được tham dự một buổi lễ long trọng đầy ý nghĩa: Lễ tri ân. Qua buổi lễ, chúng em được nói lên lòng biết ơn sâu sắc với những người đã vất vả sinh ra em và những người đã dày công dạy dỗ em được như ngày hôm nay. Em xin được gửi lòng biết ơn chân thành đến thày cô và xin được gửi lời tâm sự từ đáy lòng đến mẹ.


Mẹ yêu quý của con!
Đã ngàn lần con muốn nói lên điều đó với mẹ, rằng con yêu mẹ nhất trên đời! Song chưa lần nào con thốt ra được. Con cũng chẳng biết tại sao nữa mẹ ạ! Hôm nay, trong buổi lễ tri ân đầy ý nghĩa này, con xin được gửi tới mẹ lời biết ơn sâu sắc và con xin được nói: Con yêu mẹ nhất trên đời!
Đối với con mẹ thật bình dị. Mẹ không trắng như nàng Bạch Tuyết trong câu chuyện cổ tích, mẹ không cao như các cô người mẫu trong ti vi, mẹ không xinh đẹp diện dàng như diễn viên, nhưng mẹ dành cho con tất cả tình yêu thương mà không ai trên đời này có thể cho con được, vì thế đối với con Mẹ tuyệt vời nhất!
Mẹ đã cho con một hình hài để con có ngày hôm nay, mẹ đã có những đêm thức trắng khi con đau ốm. Con còn nhớ rất rõ hồi con học lớp 3, con kkhông nghe lời mẹ, mặc độc một chiếc áo đi học khi trời mùa đông lạnh. Tối về con bị ho. Mà con đã ho thì thật khủng khiếp. Bởi vì cái anh chàng bảo vệ cổ họng con đã bị cắt bỏ từ khi con lên 6 tuổi, cái anh chàng Amidan ấy mà. Mẹ cho con uống thuốc, bao gồm cả thuốc lá mẹ giã và thuốc viên mẹ mua. Mẹ là thầy lang của riêng con và Minh - bố thường đùa thế vì mẹ luôn tìm các loại thuốc lá cho chúng con uống khi bị ốm để đỡ hại. Nhưng con ho quá nhiều. Hai loại thuốc mẹ kết hợp vẫn không khỏi. Lúc 1 giờ đêm, con ho không dứt, mẹ cứ ngồi cho con tựa, vuốt lưng cho con, rồi mẹ nhìn con mà những giọt nước mắt cứ lăn trên má. Mẹ không biết làm sao. Bây giờ đưa con đi viện thì ai trông em Minh, lúc ấy Minh mới hơn 1 tuổi. Mẹ bồn chồn. Cuối cùng mẹ đã quyết định nhờ bác Lý, bác dạy cùng trường với mẹ. Mẹ bảo ngại quá, làm phiền bác giữa đêm khuya, nhưng vì con ngại mẹ cũng phải làm. Thật may dù giữa đêm, bác Lý cũng không ngần ngại đến nhà mình trông em để bố mẹ đưa con đi viện. Mẹ đã thức trắng đêm ấy, thế mà hôm sau mẹ vẫn phải đi làm bình thường. Con biết mẹ rất mệt nhưng mẹ không hề phàn nàn gì, vẫn động viên con ăn và uống thuốc, vẫn chăm sóc cả nhà bình thường.
Trong nhà mẹ là người xinh gái nhất - vì ba bố con đều là con trai. Thế nên mọi việc lớn nhỏ đều dồn vào đôi tay của mẹ. Từ đi chợ, nấu cơm, giặt giũ, dạy con học đ
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...

Người chia sẻ: Phạm Thị Hồng Đóa
Dung lượng: 25,50KB| Lượt tài: 2
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)