Bai ban hay "ngay dau tien di lam"
Chia sẻ bởi Nguyễn Thị Phương Nga |
Ngày 10/10/2018 |
29
Chia sẻ tài liệu: bai ban hay "ngay dau tien di lam" thuộc Toán học 5
Nội dung tài liệu:
Đề bài
Những năm đầu của thế kỉ 21, khi đã trởng thành, em sẽ làm gì? Thử tởng tợng và tả lai hình dáng, tính tình, hoạt động của em khi đó.
Bài làm
Hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi làm tại bệnh viện Đa khoa tỉnh Hng Yên sau khi tốt nghiệp trờng Đại học y Hà Nội. Sau một hồi đứng trớc gơng chải chuốt, tôi tự nhủ “Mình cũng đẹp trai đấy chứ.” Tôi có nớc da trắng hồng đợc thừa hởng từ mẹ và tính cách nhanh nhẹn thừa hởng từ bố. Ra ngoài dắt chiếc xe ga đợc bố mẹ mới mua cho tháng trpớc và phóng một mạch tới bệnh viện.
Trên đờng đi, nắng vàng trải khắp nơi, những cơn gió nhè nhẹ bay thoảng qua hôn lên má những ngời đi đờng. Chẳng mấy chốc tôi đã đến nơi làm việc. Cất xe vào lán. tôi lên phòng giám đốc trình tấm bằng tốt nghiêp loại A và đợc phân công làm việc tại phòng bệnh số 5. Thay áo B – lu trắng, ngồi vào bàn làm việc, công việc đầu tiên của tôi là nghiên cứu 10 hồ sơ bệnh án của 10 bệnh nhân mỗi ngời một bệnh. Đang mả miết làm việc bỗng cô y tá từ đâu hớt hải chay vào nói “ Tha bác sĩ, có một em bé đang lên cơn đau ruột thừa mời bác sĩ đến ngay phòng bệnh để bàn phơng pháp giải quyết” Tôi hớt hải chạy đến phòng bệnh của em bé và sau một hồi chuẩn đoán và họp bàn chúng tôi quyết định đa em bé lên bàn mổ và trong ca mổ lần này tôi đợc chỉ định là bác sĩ trởng trực tiếp cầm dao mổ. Tôi hồi hộp lo sợ vì đây là lần đầu tiên tôi thực hiện ca mổ trên ngời bằng xơng , bằng thịt chứ không phải mô hình nh lúc còn đi học. Chỉ cần sơ sẩy một chút là tính mạng của em bé có thể gặp nguy hiểm. Nhng rồi bình tĩnh cũng quay trở lại, tôi phải thật tự tin để cứu em bé. Ca mổ bắt đầu, mọi ngời tâp trung vào ca mổ. Sau một hồi căng thẳng, ca mổ kết thúc mọi ngời thở phào nhẹ nhõm – ca mổ thành công. Đi dọc theo hàng cây cảnh, tôi dảo bớc đi để hít thở bầu klhông khí trong lành. Đang đi thì đột nhiên từ đâu mấy ngời nhà của em bé chạy đến cảm ơn tôi rồi nhẹ nhàng nhét vào tay tôi một chiếc phong bì . Không làm gì khác , tôi đa trả ngơì nhà em bé chiếc phong bì và nói: “Lơng y nh từ mẫu, đây là công việc mà chúng tôi lên làm, bác không cần phải cảm ơn”. Nói rồi tôi bớc nhanh về phòng làm việc tiếp tục nghiên cứu tập hồ sơ.
Đang vui vẻ với công việc bỗng tôi nghe tiếng gọi: “Trung, Trung ơi con nói gì vậy” Tôi choàng tỉnh dậy và bây giờ tôi mới nhận ra đó là một giấc mơ. Tôi kể lại cho mẹ nghe, mẹ bảo: “Nếu muốn nh vậy con phải cố gắng học thật giỏi để đạt đợc ớc mơ.” Tôi thầm nghĩ: “ Nếu ứoc mơ thành hiên thực thì tôi sẽ chữa căn bệnh viêm xoang khiến mẹ đau nhói mỗi khi trở trời.”
****************************************************************************************************
Những năm đầu của thế kỉ 21, khi đã trởng thành, em sẽ làm gì? Thử tởng tợng và tả lai hình dáng, tính tình, hoạt động của em khi đó.
Bài làm
Hôm nay là ngày đầu tiên tôi đi làm tại bệnh viện Đa khoa tỉnh Hng Yên sau khi tốt nghiệp trờng Đại học y Hà Nội. Sau một hồi đứng trớc gơng chải chuốt, tôi tự nhủ “Mình cũng đẹp trai đấy chứ.” Tôi có nớc da trắng hồng đợc thừa hởng từ mẹ và tính cách nhanh nhẹn thừa hởng từ bố. Ra ngoài dắt chiếc xe ga đợc bố mẹ mới mua cho tháng trpớc và phóng một mạch tới bệnh viện.
Trên đờng đi, nắng vàng trải khắp nơi, những cơn gió nhè nhẹ bay thoảng qua hôn lên má những ngời đi đờng. Chẳng mấy chốc tôi đã đến nơi làm việc. Cất xe vào lán. tôi lên phòng giám đốc trình tấm bằng tốt nghiêp loại A và đợc phân công làm việc tại phòng bệnh số 5. Thay áo B – lu trắng, ngồi vào bàn làm việc, công việc đầu tiên của tôi là nghiên cứu 10 hồ sơ bệnh án của 10 bệnh nhân mỗi ngời một bệnh. Đang mả miết làm việc bỗng cô y tá từ đâu hớt hải chay vào nói “ Tha bác sĩ, có một em bé đang lên cơn đau ruột thừa mời bác sĩ đến ngay phòng bệnh để bàn phơng pháp giải quyết” Tôi hớt hải chạy đến phòng bệnh của em bé và sau một hồi chuẩn đoán và họp bàn chúng tôi quyết định đa em bé lên bàn mổ và trong ca mổ lần này tôi đợc chỉ định là bác sĩ trởng trực tiếp cầm dao mổ. Tôi hồi hộp lo sợ vì đây là lần đầu tiên tôi thực hiện ca mổ trên ngời bằng xơng , bằng thịt chứ không phải mô hình nh lúc còn đi học. Chỉ cần sơ sẩy một chút là tính mạng của em bé có thể gặp nguy hiểm. Nhng rồi bình tĩnh cũng quay trở lại, tôi phải thật tự tin để cứu em bé. Ca mổ bắt đầu, mọi ngời tâp trung vào ca mổ. Sau một hồi căng thẳng, ca mổ kết thúc mọi ngời thở phào nhẹ nhõm – ca mổ thành công. Đi dọc theo hàng cây cảnh, tôi dảo bớc đi để hít thở bầu klhông khí trong lành. Đang đi thì đột nhiên từ đâu mấy ngời nhà của em bé chạy đến cảm ơn tôi rồi nhẹ nhàng nhét vào tay tôi một chiếc phong bì . Không làm gì khác , tôi đa trả ngơì nhà em bé chiếc phong bì và nói: “Lơng y nh từ mẫu, đây là công việc mà chúng tôi lên làm, bác không cần phải cảm ơn”. Nói rồi tôi bớc nhanh về phòng làm việc tiếp tục nghiên cứu tập hồ sơ.
Đang vui vẻ với công việc bỗng tôi nghe tiếng gọi: “Trung, Trung ơi con nói gì vậy” Tôi choàng tỉnh dậy và bây giờ tôi mới nhận ra đó là một giấc mơ. Tôi kể lại cho mẹ nghe, mẹ bảo: “Nếu muốn nh vậy con phải cố gắng học thật giỏi để đạt đợc ớc mơ.” Tôi thầm nghĩ: “ Nếu ứoc mơ thành hiên thực thì tôi sẽ chữa căn bệnh viêm xoang khiến mẹ đau nhói mỗi khi trở trời.”
****************************************************************************************************
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...
Người chia sẻ: Nguyễn Thị Phương Nga
Dung lượng: 22,00KB|
Lượt tài: 0
Loại file: doc
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)