Bài 9. Hai cây phong

Chia sẻ bởi Đàm Thị Ánh Tuyết | Ngày 03/05/2019 | 32

Chia sẻ tài liệu: Bài 9. Hai cây phong thuộc Ngữ văn 8

Nội dung tài liệu:

Trường THCS Long Hưng
Kiểm tra bài cũ
Bài 1: Trong đoạn trích, tác giả dã sử dụng mấy đại từ nhân xưng? Khi nào thì người kể chuyện xưng " tôi", khi nào xưng " chúng tôi"?

Bài 2: Trong phần 1 của văn bản, tác giả khắc họa nội dung nào sau đây?
A: Hai cây phong ở trên đỉnh đồi, nơi đầu làng.
B: So sánh 2 cây phong như ngọn hải đăng.
C: Khắc họa hình ảnh 2 cây phong trong "tôi" với tình yêu, gắn bó mãnh liệt. Là biểu tượng cho quê hương.
D: Hai cây phong là tuổi thơ của nhân vật "tôi".
Bài 1: Trong đoạn trích, tác giả dã sử dụng 2 đại từ nhân xưng.
"tôi": Khi kể về những xúc cảm Tâm hồn riêng về 2 cây phong.
" chúng tôi" : khi thể hiện cảm xúc tập thể, "tôi" nhân danh bọn con trai ngày trước.

C: Khắc họa hình ảnh 2 cây phong trong "tôi" với tình yêu, gắn bó mãnh liệt. Là biểu tượng cho quê hương.
Tiết 34
( Trích người thầy đầu tiên - Ai ma tốp )
I. Đọc và Tìm hiểu chung
1. Tác giả
2.Đọc và tìm hiểu chung về văn bản

II. Phân tích :
1. Hai cây phong trong cảm nhận của nhân vật tôi :
2: Hai cây phong với kí ức tuổi thơ và thầy Đuy- sen:

Vào năm học cuối cùng, trước khi bắt đầu nghỉ hè, bọn con trai chúng tôi chạy ào lên đấy phá tổ chim. Cứ mỗi lần chúng tôi reo hò, huýt còi ầm ĩ chạy lên đồi là hai cây phong khổng lồ lại nghiêng ngả đung đưa như muốn chào mời chúng tôi đến với bóng râm mát rượi và tiếng lá xào xạc dịu hiền. Và chúng tôi lũ nhóc con đi chân đất, công kênh nhau bám vào các mắt mấu và cành cây trèo lên cao làm chấn động cả vương quốc loài chim. Hàng đàn chim hoảng hốt kêu lên, chao đi, chao lại trên đầu. Nhưng chúng tôi vẫn chưa coi vào đâu, đến đây đã thấm gì! Chúng tôi cứ leo lên cao nữa, cao nữa- nào xem ai can đảm và khéo léo hơn ai!- và từ trên những cành cao ngất, cao đến ngang tầm cánh chim bay, bỗng như có một phép thần thông nào vụt mở ra trước mắt chúng tôi cả một thế giới đẹp đẽ vô ngần của không gian bao la và ánh sáng...
*Hai cây phong:
- Khổng lồ... nghiêng ngả chào mời
- bóng râm mát rượi... Tiếng lá xào xạc dịu hiền...
- Các mắt mấu... cành cao ngất

Đất rộng bao la làm chúng tôi sửng sốt. Mỗi đứa chúng tôi đều nín thở ngồi lặng đi trên một cành cây và quên mất cả chim lẫn tổ chim. Chuồng ngựa của nông trang mà chúng tôi vẫn coi là tòa nhà rộng lớn nhất trên thế gian, ngồi đây chúng tôi thấy chỉ như một căn nhà xép bình thường. Phía sau làng là dải thảo nguyên hoang vu mất hút trong làn sương mờ đục. Chúng tôi cố giương hết tầm mắt nhìn vào nơi xa thẳm biêng biếc của thảo nguyên và nhìn thấy không biết bao nhiêu, bao nhiêu là vùng đất mà trước đây chúng tôi chưa từng biết đến, thấy những con sông mà trước đây chúng tôi chưa từng nghe nói. Những dòng sông lấp lánh tận chân trời như những sợi chỉ bạc mỏng manh. Chúng tôi nép mình ngồi trên các cành cây suy nghĩ: đã phải đấy là nơi tận cùng thế giới chưa, hay phía sau vẫn còn có bầu trời như thế này, những đám mây, những đồng cỏ và sông ngòi như thế này? Chúng tôi ngồi nép trên các cành cây, lắng nghe tiếng gió ảo huyền, và tiếng lá cây đáp lại lời gió, thì thầm to nhỏ về những miền đất bí ẩn đầy sức quyến rũ lẩn sau chân trời xa thẳm biêng biếc kia.
So sánh, nhân hóa
Hai cây phong như người bạn lớn thân tình
2: Hai cây phong với kí ức tuổi thơ và thầy Đuy- sen:

Hai cây phong như người bạn lớn thân tình

- Trên cành cao ngất:
+ Đất rộng bao la
+ Chuồng ngựa như căn nhà xép
+ Thảo nguyên hoang vu
+ Làn sương mờ đục
+ Dòng sông lấp lánh... như những sợi chỉ bạc



Hai cây phong:
- Khổng lồ... nghiêng ngả chào mời
- bóng râm mát rượi... Tiếng lá xào xạc dịu hiền...
- Các mắt mấu... cành cao ngất




So sánh, nhân hóa


-Chúng tôi: sửng sốt, nín thở, lặng đi... nép mình suy nghĩ... Lắng nghe...
- Tôi: lắng nghe... Tim đập rộn ràng... Thảng thốt, vui sướng... Cố hình dung những miền xa lạ.
-> So sánh, hình ảnh, đường nét, sắc màu huyền ảo, sinh động
-> Bức tranh thiên nhiên đẹp đẽ vô ngần, rộng bao la, bí ẩn, đầy quyến rũ.
-> Say sưa, ngây ngất
-> Từ láy gợi cảm xúc
-> Hai cây phong làm giàu thêm tâm hồn tuổi thơ, khơi dậy khát vọng, ước mơ.
Thuở ấy... Tôi chưa hề nghĩ: ai là người trồng...? ...đã ước mơ gì, nói những gì... ấp ủ những niềm hi vọng gì?
- Vì sao gọi là trường Đuy- sen?
- Gần đây, "tôi" hiểu: Thầy Đuy- sen đã trồng 2 cây phong; thầy nói: " trong khi chúng lớn lên, ngày một thêm sức sống, em sẽ trưởng thành, em sẽ là một người tốt..."
- > Hai cây phong gắn với câu chuyện về thầy Đuy- sen và tình thầy trò cao đẹp.
III; Tổng kết:
1: Nghệ thuật:
- Nghệ thuật kể chuyện độc đáo: 2 mạch kể lồng ghép vào nhau.
- Miêu tả Sinh động, đậm chất hội họa
- Kết hợp tự sự, miêu tả Và biểu cảm.
- So sánh, nhân hóa, ẩn dụ.

2: Nội dung:
- Thiên nhiên tươi đẹp, tình người nảy nở, quấn quýt.
- Tình yêu quê hương da diết và lòng xúc động đặc biệt về 2 cây phong và thầy Đuy- sen.



IV: luyện tập:
Bài 1: Điều gì thực sự thu hút người kể chuyện cùng bọn trẻ và làm cho chúng ngây ngất ?
A, Được lên đồi- nơi có 2 cây phong để phá tổ chim.
B, Được " công kênh nhau và bám vào các mắt mấu và cành" 2 cây phong.
C, Được nhìn thấy bóng râm mát rượi và nghe thấy tiếng lá xào xạc dịu hiền của 2 cây phong.
D, Được nhìn thấy thế giới đẹp vô ngần của không gian bao la và ánh sáng khi ngồi trên cành cây

Bài 2: Nhận xét nào nói đúng nhất nguyên nhân khiến 2 cây phong chiếm vị trí quan trọng và gây xúc động sâu sắc cho người kể chuyện?
A, Hai cây phong gắn bó với những kỉ niệm xa xưa của tuổi học trò của người kể chuyện.
B, Hai cây phong là nhân chứng hết sức xúc động về thầy Đuy-sen và cô bé An-tư-nai gần 40 năm về trước.
C, Hai cây phong là dấu hiệu để người kể chuyện nhận ra ngôi làng Ku-ku- rêu của mình mỗi lần đi xa về.
D: Kết hợp cả A và B.
* Một số tài liệu cũ có thể bị lỗi font khi hiển thị do dùng bộ mã không phải Unikey ...

Người chia sẻ: Đàm Thị Ánh Tuyết
Dung lượng: | Lượt tài: 1
Loại file:
Nguồn : Chưa rõ
(Tài liệu chưa được thẩm định)